Mục Bạch vừa định thả lỏng một chút giống như kiểu vừa trút được gánh nặng thì đột nhiên phát hiện U Lang Thú vẫn di chuyển được tuy có phần hơi chậm chạp. Băng sương hoàn toàn không ảnh hưởng tới việc nó đến gần mọi người.
“ Không đông lại??”
Vẻ mặt Mục Bạch ngẩn ngơ.
Băng man của hắn tốt xấu gì cũng có thể đem ba bốn người đông cứng tại chỗ. Mục Bạch nghĩ rằng hắn có thể tranh thủ một ít thời gian để cho mọi người có thể bình tĩnh lại. Không ngờ rằng lực lượng tứ chi của con U Lang Thú này lại cường đại như vậy. Băng man màu trắng cũng không thể làm nó dừng bước lại được.
“Kẽo kẹt!!!!”
Một chân dẫm lên băng sương, con U Lang Thú lại tiếp tục tiến về phía trước.
Mục tiêu của U Lang Thú lúc này chính là Mục Bạch. Hai chân trước của nó giơ cao trước mặt Mục Bạch, rồi hung hăng chụp mạnh xuống dưới một cái!
“Oanh ~~~~~~~~~~~~~~”
Một cỗ chấn động mãnh liệt làm cho cát bay đá chạy cuồn cuộn nổi lên. Đánh bay Mục Bạch ra xa 5-6 mét.
Mục Bạch một chút năng lực phòng ngự đều không có. Dưới cỗ chấn động này liền ngã xuống trên mặt đất. Hắn lăn mấy vòng trên mặt đất rồi ngất xỉu.
“ Mục Bạch!”
Triệu Khôn Tam vội vàng chạy tới, liền phát hiện ra quần áo Mục Bạch thủng lỗ chỗ. Da thịt của hắn thì bị cát bay đá chạy đập cho nát bấy!
Vất vả lắm Hạ Vũ mới lấy lại tinh thần. Sau khi thấy một màn như vậy, nàng liền sợ tới mức vô lực, ngồi xổm xuống khóc rống lên.
Cô nương này khóc như vậy giống như đã chọc giận U Lang Thú. U Lang Thú liền nện từng bước mạnh mẽ hướng về phía Hạ Vũ.
Ở trong mắt U Lang Thú mà nói thì nó cũng không biết thương hương tiếc ngọc là như thế nào. Mục Bạch bị chấn động kia làm cho toàn thân đầy máu, thì không biết một cô nương mảnh mai như Hà Vũ này sẽ như thế nào?
“ Chết tiệt, nhanh chạy đi!”
Trương Tiểu Hầu lo lắng.
Hắn cắn răng một cái, rồi một lần nữa chạy lại chỗ Hạ Vũ. Hắn muốn kéo Hạ Vũ ra khỏi tầm mắt khủng bố của con U Lang Thú kia.
“ Hầu tử, ngươi chán sống rồi à!”
Cách đó không xa, Mạc Phàm thấy một màn như vậy, liền không giữ được bình tĩnh,vội vàng kêu lên.
Mạc Phàm hắn đứng bên ngoài quan sát thì thấy hành động vừa rồi của Mục Bạch là cực kỳ ngu xuẩn. Lực lượng của một người căn bản không thể nào rung chuyển được cái loại lực lượng này, đó là một lực lượng không cùng một cấp bậc với bọn họ. Hắn nhận thấy con U Lang Thú này cũng không thích giết chóc cho lắm, nếu không một chảo chụp lên người Mục Bạch kia, khẳng định máu thịt Mục Bạch đã bay tứ tung, mạng nhỏ của hắn khó bảo toàn!
“ Hỏa … Hỏa Tư!!”
Nhìn một mảnh hỗn độn này, Chu Mẫn cơ hồ cắn nát môi mình mới có thể phóng thích ra được kỹ năng.
Đoàn lửa bay về phía người U Lang Thú. Có lẽ do quá hoảng loạn, Hỏa Tư này chỉ đánh trúng chân U Lang Thú. Một ngọn lửa lớn từ dưới chân U Lang Thú bốc cháy lên, đem U Lang Thú màu xanh biếc này cháy đến đỏ bừng.
U Lang Thú căn bản không thèm để ý tới ngọn lửa đang cháy này. Nó vẫn tiếp tục xông về phía Hạ Vũ và Trương Tiểu Hầu.
“ Súc sinh, nếm thử Lôi Ấn của ta!!”
Hứa Chiêu Đình rống lên một tiếng, vô số điện quang vây xung quanh hắn.
Những điện quang này dưới mệnh lệnh của Hứa Chiêu Đình liền xông thẳng tới U Lang Thú!
Mỗi một lần đạo Lôi điện màu tím hình cung đánh lên thân thể U Lang Thú thì mỗi lần đó U Lang Thú lại run rẩy. Rốt cục U Lang Thú cũng dừng bước. Hơn nữa, Nó còn phát ra tiếng gầm nhẹ giống như là đau đớn!
Cặp mắt xanh biếc của U Lang Thú liền nhìn sang phía Hứa Chiêu Đình.
“A ô!!!!!!!”
Miệng U Lang Thú liền mở ra, hướng về phía Hứa Chiêu Đình mà gầm rú.
Thoáng chốc cuồng phong liền gào thét. Cửa động vốn là nơi có nhiều cát đá, lúc này bị lực lượng rít gào mà cuốn lên, như một con rồng đất bay về phía Hứa Chiêu Đình.
“ Tam Bàn!”
Hứa Chiêu Đình thấy một màn này, hoảng loạn kêu lên.
Vương Tam Bàn cũng kêu lên một tiếng, nói:
“ Đích Ba! Dịch chuyển!!”
Tuy rằng thân hình Vương Tam Bàn mập mạp thế nhưng hắn cong người xuống rất nhanh, hai tay cắm xuống mặt đất….
Mặt đất tràn đầy cát sỏi, nhưng dưới lực lượng từ hai tay Vương Tam Bàn truyền vào thì một lúc liền biến thành Đích Ba. Hắn có thể khống chế nó một cách dễ dàng. Nó giống như mặt nước đang còn tĩnh lặng bị một vật rơi vào tạo ra từng làn sóng vậy.
Đạo Đích Ba này xuất hiện ở mặt đất tràn đầy sỏi đó, rồi biến thành từng làn sóng nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Hứa Chiêu Đình….
Hứa Chiêu Đình vốn là vô phương tránh né trước cát bay đá chạy đang hướng về phía mình. Thì đột nhiên cái làn sóng này xuất hiện. Nó liền đưa Hứa Chiêu Đình dịch chuyển xa nơi đó một khoảng cách tầm 5-6m. Giúp cho Hứa Chiêu Đình tránh được một chiêu có thể đánh hắn máu thịt đến mơ hồ!
Hai mắt Hứa Chiêu Đình đang còn nhắm tịt lại, lúc này hai mắt mở to ra liền phát hiện hắn đang đứng ở một địa phương khác. Khuôn mặt hắn hiện lên sự vui mừng khôn xiết.Hắn liền giơ ngón tay cái lên khen ngợi hảo bằng hữu Vương Tam Bàn của mình.
Vương Tam Bàn cười hắc hắc. Hắn cũng không ngờ Đích Ba mà mình phóng thích ra lại có thể gãi đúng chỗ ngứa như thế.
“ Mọi người không cần sợ. Chúng ta đông người như vậy. Mỗi người thi triển ra một cái ma pháp, không phải có thể đánh chết con Độc nhãn ma lang này sao!”
Sau khi Hứa Chiêu Đình biểu hiện ra thực lực kinh người liền lập tức trở thành lãnh tụ đứng ra kêu gọi mọi người.
“ Mọi người nhanh hoàn thành Tinh quỹ của mình. Lôi Ấn có hiệu quả làm tê liệt da thịt. Con Độc nhãn ma lang này khẳng định rất khó hoạt động, nhân cơ hội này mọi người phản kích nó!”
Vương Tam Bàn cũng hô hào cổ vũ.
Đúng như Vương Tam Bàn nói, U Lang Thu bị Lôi Ấn đánh cho đến nỗi, nó ở chỗ đó không ngừng run rẩy.
Điều này đối với mọi người không thể nghi ngờ chính là một tin tức cứu mạng. Trong chốc lát, mọi người liền bình tĩnh lại và bắt đầu nối liền Tinh quỹ của mình.
“ Quang diệu! Tinh Hóa!”
“ Băng Man! Đông Trì!”
“ Thủy vực! Giải Hóa!”
“ Đích ba! Dịch chuyển!”
“ Hỏa Tư! Bùng cháy!”
Trong chốc lát, liền có 7-8 học sinh có hệ bất đồng hoàn thành xong ma pháp của mình. Những ma pháp bất đồng này, tất cả đều hướng về phía U Lang Thú.
U Lang Thú bị tê liệt đang còn đứng im tại chỗ, lập tức liền gặp phải công kích kỹ năng từ bốn phương tám hướng. Nó lập tức rống lên từng tiếng thống khổ.
“ Hỏa hệ, Hỏa hệ tranh thủ thời gian. Chúng ta tạm thời chỉ ngăn chặn Độc nhãn ma lang này một chút thôi. Hỏa hệ nhanh thiêu chết nó!”
Hứa Chiêu Đình đã là vị lãnh tụ. Hắn vừa tiếp tục thi triển ra đạo Lôi Ấn tiếp theo vừa lớn tiếng hô hào.
Hỏa hệ chính là đam chủ lực mạnh nhất. Quang hệ Quang Diệu chỉ có thể tạm thời làm mù mắt nó. Băng Man của Băng hệ ma pháp sư từ nhiều người chồng lên nhau, đã làm bốn chân của U Lang Thú đông cứng lại. Lúc này chính là thời điểm để Hỏa hệ để tạo thành ngọn lửa nóng bỏng thiêu cháy U Lang Thú!
Cái miệng nhỏ của Chu Mẫn cắn đến nỗi xuất huyết. Rốt cuộc nàng cũng phóng thích hoàn chỉnh Hỏa Tư một cách chuẩn xác. Ngọn lửa chạm vào lưng U Lang Thú rồi bùng cháy lên. Có thể thấy rõ U Lang Thú càng thêm đau đớn mà gầm rú.
“A ô ~~~~~~~~~~ a ô ~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Khi mọi người còn nghĩ rằng công kích của mình có thể đạt được hiệu quả, thì con U Lang Thú liền phát ra tiếng rít gào hai lần liên tiếp.
Hai đạo Phi Sa Tẩu Thạch đồng thời bay lên. Một đạo hướng về phía Hứa Chiêu Đình và Vương Tam Bàn mà quét qua, một đạo liền hướng về phía ba người có thể thi triển được ma pháp mà bay tới.
Hai đạo Phi Sa Tẩu Thạch này đã tạo thành đả kích hủy diệt tới mọi người, từng người từng người bị đánh cho da tróc thịt bong…
Mọi người vừa tìm được một con đường sinh cơ, thì bị một màn này đập cho tan tác toàn bộ!