Yêu nam thở ra một hơi, sương mù màu trắng từ trong miệng toát ra chung quanh. Thời tiết có vẻ ngày càng lạnh rồi, chắc không tới nửa tháng nữa sẽ có tuyết rời.
Yêu nam nhìn thoát qua con Thi Thần to béo bị đóng băng kia, phát hiện mạch máu của nó đều bị bế tắc rồi, độc tính xuyên qua thân thể nó, thẩm thấu đến kết tinh trong bụng nó…
“Cót két ~~~!”
Một khối băng lớn từ trên linh cữu tróc ra, một khối này đúng là phần thân thể to béo của thi thần. Rất nhanh chỗ khác không ngừng có khối thịt đông rơi xuống.
“Tàn phách này ta nhận!” Yêu nam lấy ra dụng cụ Vong Linh, lấy ra tàn phách từ trên người quái vật này.
Cánh sau lưng hắn nhẹ nhàng xuất hiện, nhún một cái, Yêu nam đã bay lên bầu trời màu xám, bão cát sau lưng cũng theo Thi Thần chết mà dần tan đi, không hề tạo thành nguy hiểm với đội ngũ.
Bay qua từng đoàn hủ thi, Yêu nam nhìn thấy một mảng lửa cháy trên mặt đất đang cháy, cách chỗ hắn chiến đấu cũng không xa, cẩn thận nghĩ lại thì hình như đây là chỗ mình quăng tiểu tử Mạc Phàm xuống thì phải?
Nhìn bao quát phía dưới, khắp nơi đều là thi thể cháy đên, bên trong tường lửa phòng hộ có thể thấy Mạc Phàm đang đứng đó, bên cạnh là một sinh vật loại hình nọc độc, trên mình đầy vết cào.
“Khá tốt đó, vẫn chưa chết, đổi lại một pháp sư trung cấp khác rơi xuống bầy thi như vậy chắc chắn không kiên trì được bao lâu.
Yêu nam từ trên không trung đáp xuống, thuận tay lấy ra một lọ thuốc giải độc đưa cho Mạc Phàm nói,” Dùng cái này của ta, nếu không con thú triệu hoán này của ngươi rất nhanh sẽ bị mục nát máu thịt mà chết!”
Mạc Phàm tranh thủ thời gian bôi thuốc lên những vết thương nhiễm độc của Tật Tinh Lang, nhìn bộ dáng hấp hối của nó làm hắn rất đau lòng.
Tật Tinh Lang một mình chiến đấu với một con Thi Tướng, ngoài ra còn có trên trăm con hủ thi manh nhe xé xác nó, vì không có thuộc tính hỏa diễm nên nó không thể đứng trong tường lửa mà Tiểu Viêm Cơ tạo ra được, cho nên lần chiến đấu này nó là kẻ gian khổ nhất!
Sau khi bôi thuốc xong, những vết thương nhìn thấy mà giật mình kia rất nhanh có dấu hiệu khép lại, làm cho Mạc Phàm an tâm rất nhiều.
Tật Tinh Lang là sinh vật có năng lực tự lành cường đại, thường thường vết thương nhỏ sẽ khôi phục khi đang chiến đấu, chỉ có gặp loại sinh vật làm cho vết thương thối rữa càng thêm nghiêm trọng, càng bị thương nhiều thì tính mạng của nó trôi qua càng nhanh.
“Thuốc của ngươi rất không tồi, mua ở đâu vậy?” Mạc Phàm chữa xong cho Tật Tinh Lang, quay qua hỏi thăm Yêu nam.
“Tự mình chế rra.” Yêu nam cười nói.
“Ngươi là dược sư?” Mạc Phàm có chút kinh ngạc nhìn hắn.
“Ừm, ta phụ tu Độc hệ.” Yêu nam nói.
“Độc hệ?” Mạc Phàm trừng mắt lên, đây là lần đâu tiên hắn nghe đến hệ ma pháp này.
“Hắm ám ma thuật – Độc hệ, xem ra là ngươi có chút lạc hậu, bất quá loại này trong nước chúng ta ít thấy, nước ngoài nhiều hơn một ít.” Yêu nam nói.
“Được rồi, ta quả thật không có thấy qua pháp sư Độc hệ, nói đến trong Hắc Ám ma thuật – Vong Linh hệ ta cũng không thấy, chẳng lẽ đây là hệ ở nước ngoài?” Mạc Phàm hỏi.
“Vong linh hệ trong nước cũng có, nhưng vì rèn luyện hệ Vong Linh dùng đa số là vật chết, dễ xúc phạm công ước của hiệp hội pháp sư, pháp sư Vong Linh hệ không dễ dàng xuất hiện…. Mặt khác, có chút hệ đến cao cấp mới có khả năng thức tỉnh như bên trong Thứ Nguyên Ma Pháp có Không Gian hệ, Âm Ba hệ, Hỗn Độn hệ, nói cho ngắn gọn, lúc ở sơ cấp và trung cấp, pháp sư chủ yếu xoay quanh nguyên tố ma pháp, chờ đến cao cấp, Hắc ma pháp, Bạch ma pháp, Thứ Nguyên Ma pháp sẽ được tiếp xúc tương đối nhiều.” Yêu nam nói.
Mạc Phàm gật đầu, xem ra mình còn ở tầng dưới của Kim Tự Tháp, thực lực mình bây giờ chưa ngấp nghé được thế giới ma pháp rộng lớn!
Mạc Phàm thừa nhận chính mình muốn giữ gìn hòa bình địa cầu, thủ hộ ngàng vạn thiếu nữ có chút dối trá, nhưng đối với truy cầu đỉnh cao ma pháp thì lại là thực tâm, sau khi nghe Yêu nam nói mình có khả năng thức tỉnh hệ đặc biệt, tâm tình không khỏi kích động.
Nếu mình trời sinh song hệ lên đến cao giai, lại không biết sẽ thức tỉnh cái hệ gì càng ngầu hơn?
“Ta thấy Tinh Vân hệ hỏa của ngươi đã viên mãn, cách tiến giai cũng không xa, cố gắng lên, đây là tàn phách ngươi muốn, đây là thù lao ta trả cho ngươi giúp giải quyết đám tôm tép.” Yêu nam đưa dụng cụ Vong Linh cho Mạc Phàm.
Mạc Phàm cũng không khách khí, ngay tại thời điểm Yêu nam không chú ý liền đưa tàn phách cấp thống lĩnh kia vào trong tiểu nê thu…
Thiết Quyền Thi Tướng và Thi Tướng phun độc đều không có tinh phách, vốn nghĩ đến chỗ này giết Hủ Thi sẽ đưa Hỏa hệ của mình lên cấp thứ tư, ai ngờ còn thiếu bốn viên!
Cái tàn phách cấp thống lĩnh này đưa cho tiểu nê thu ngưng luyện, không biết sẽ ngưng luyện ra tinh phách không, cấp nô bộc là tốt rồi.
“Đi thôi, ma pháp trận Quang hệ đã khởi động, bọn hắn chắc chắn sẽ bị vô số Hủ Thi, Thi Tướng bao vây, chúng ta cũng không thể trở về đội ngũ được, trực tiếp quay về tường thành xem sao.”
Đôi cánh sau lưng Yêu nam vỗ mạnh lên, tiện tay nhấc theo Mạc Phàm bay đi.
Yêu nam coi như đã hoàn thành nhiệm vụ của hắn, thành công hộ tống đội ngũ đến địa điểm mục tiêu, chuyện còn lại giao cho các vị thợ săn thống lĩnh và đại sư được rồi…
Mạc Phàm trải qua trận chiến vừa rồi coi như đã kiệt lực, bốn cái hệ trừ Ám Ảnh hệ còn một tí ma lực chưa hết. Lão quỹ Chúc Mông kia cũng không thể bảo mình xuất lực được nữa rồi.
…
Phía trên không trung, Mạc Phàm có thể đem toàn bộ phiến đại lục màu đen này nhìn vào trong mắt, làm cho Mạc Phàm hoảng sợ là số lượng Hủ Thi hầu như không hề giảm bớt, Thi Tướng lại đang không ngừng tăng lên!!
Sát thương của Thi Tướng đối với pháp sư đã cực kỳ đáng sợ, Mạc Phàm tại chỗ cao thậm chí còn thấy hơn mười con Thi Tướng đang điên cuồng phóng tới chỗ đoàn đội….
Mạc Phàm cảm thấy bản thân đối đầu năm con Thi Tướng đã là cực hạn, mà trong mười con Thi tướng kia còn kèm theo vài đầu Đại Thi Tướng, xem một hồi da đầu đều run lên!
Nhìn xa hơn, trong quân đoàn Vong Linh chằng chịt có thể thấy mấy sinh vật như ngọn núi nhỏ, tiếng gầm gừ của chúng có thể vang tới tường thành cách mấy chục dặm, mỗi kĩ năng của chúng đều sẽ làm trời đất chao đảo….
Vong Linh cấp thống lĩnh, những con Vong Linh cấp Thống lĩnh như người khổng lồ kia đứng trong quân đoàn dày đặc, ma pháp đầy trời đánh vào trên người nó chỉ khiến nó lắc lư một tí.