Mục lục
Côn Luân Ma Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên cạnh có người nhỏ giọng nhắc nhở: “Ngụy tiền bối, đó là hai chữ.”

Ngụy Thư Nhai trợn mắt nhìn đối phương, môt luồng uy áp đánh tới, Ngụy Thư Nhai vốn tuổi già sức yếu, khí thế lại như con ác long vừa tỉnh ngủ, vô cùng kinh khủng, khiến võ giả kia không khỏi rụt cổ, không dám lắm miệng nữa.

Thần Vu Tế Sơn Quỷ của Bái Nguyệt Giáo cũng không chút biểu cảm gật đầu nói: “Chuyện này không cần nói nhiều, chắc chắn phải đánh rồi. Có điều nên đánh như thế nào? Cứ ngây ngốc xông lên chẳng phải chịu chết à?”

Cửu Tương Tử bên cạnh lập tức phụ họa: “Bái Nguyệt Giáo là đại phái đệ nhất Ma đạo ta, giáo chủ đại nhân đã tu luyện Bổ Thiên Tâm Kinh tới đại thành, Huyễn Ma Thần Huyết Thần Chú của Đại Tế Tỉ lại có thể chú sát tông sư võ đạo cùng giai, do Bái Nguyệt Giáo dân đầu mạch Ma Giáo ta tiến công Phù Ngọc Sơn là phù hợp nhất!”

Ngũ Độc Giáo cùng Bái Nguyệt Giáo cùng ở đất Miêu Cương Tây Sở, hai bên đều trong nhánh Minh Ma. Có thể nói từ đầu Ngũ Độc Giáo đã tôn Bái Nguyệt Giáo làm chủ, thời điểm này có phất cờ phụ họa cho Bái Nguyệt Giáo cũng rất bình thường.

Những người khác của Minh Ma cũng biểu thị đồ ý, không phải vì bọn họ nguyện tôn Bái Nguyệt Giáo làm chủ mà đối với toàn bộ nhánh Minh Ma bọn họ, chỉ cần chiếm được thế chủ đạo đã là đủ rồi.

Lục tiên sinh ở một bên cười lạnh nói: “Chuyện này không phải ai thực lực mạnh thì nghe theo người đó. Bái Nguyệt Giáo thực lực cường đại, vậy được, chúng ta đều không xuất thủ, để xem một mình Bái Nguyệt Giáo làm sao giải quyết cả Ngũ Đại Kiếm Phái, như vậy chẳng phải càng phù hợp hơn à?”

Cửu Tương Tử vỗ mạnh lên bàn quát lớn: “Lục Tấn, người đừng có giở quẻ nữa! Chuyện này liên quan tới thể diện toàn bộ Ma đạo chúng ta, đừng có gây chuyện!”


Lục tiên sinh quay sang phản bác: “Ta gây chuyện? Ta thấy óc người lấy việc công làm việc tư mới đúng!”

Theo hai người cãi lộn, đám người Minh Ma cùng Ẩn Ma cũng lời ra tiếng vào, nhanh chóng ầm ï khắp nơi.

Đối với nhánh Minh Ma, thực lực bên ngoài bọn họ. công lại mạnh hơn nhiều so với bọn Lục tiên sinh, đã vậy lần tiến công Phù Ngọc Sơn này giao cho họ chỉ huy là đương nhiên, ngược lại mới là không thích hợp.

Còn đối với võ giả Ẩn Ma, giao quyền chỉ huy cho nhánh Minh Ma, bọn họ rất không yên tâm.

Trong mắt những người nhánh Ẩn Ma, nhánh Minh Ma rõ ràng là kẻ phản bội. Giờ giao bản thân vào tay bọn chúng, liệu đám người này có phản bội lần nữa không? Điểm này không ai dám nói chắc.

Quan trọng hơn hết là ai làm người chỉ huy? Đây là một thân phận liên quan tới thể diện, không ai muốn ở dưới người khác, cho nên vấn đề này lại tiếp tục giằng. co, không ai làm gì được ai.

Thấy lại bên lại bắt đầu cãi lộn, Sơn Quỷ của Bái Nguyệt Giáo vung tay lên, trầm giọng nói: “Đừng có ồn ào nữa! Cứ tiếp tục cãi cọ như vậy e là tới khi Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội bắt đầu chúng ta cũng chẳng bàn ra kết quả gì.

Ngụy Thư Nhai, thực lực nhánh Ẩn Ma các ngươi đặt ngay đấy, không cho Bái Nguyệt Giáo ta chỉ huy chuyện này, chẳng lẽ lại bắt toàn bộ nhánh Minh Ma nghe lệnh các ngươi hay sao?

Ta biết các ngươi đang lo lắng điều gì, chuyện đã qua thì đều đã qua. Ngày trước Côn Luân Ma Giáo bị hủy. diệt đâu có phải do chúng ta tạo thành. Độc Cô Duy Ngã chết rồi, lầu cao của Côn Luân Ma Giáo cũng đã sụp đổ, chẳng lẽ còn bắt chúng ta chôn cùng, toàn bộ Ma đạo hoàn toàn bộ hủy diệt mới xứng với Ma đạo?

Lần này Ngũ Đại Kiếm Phái đang gây sự với toàn bộ Ma đạo, bất luận Bái Nguyệt Giáo hay nhánh Minh Ma, không ai dám giở trò vào lúc này. Các ngươi yên tâm đi.”

Ngụy Thư Nhai nâng mắt nhìn sq, thản nhiên nói: “Ngươi gọi thẳng tên ta còn chưa tính, danh tự của Ma Chủ đại nhân là để ngươi gọi hay sao?

Bái Nguyệt Giáo đúng là đời sau không bằng đời trước, với thứ đức hạnh đó của các ngươi, coi mình là đại phái đệ nhất Ma đạo thật sao?


Ta biết hai người kế thừa danh hiệu Sơn Quỷ của Bái Nguyệt Giáo, kẻ thứ nhất miệng thối bị người của Trương gia Thiên Sư Phủ dùng lôi pháp đánh thành tro bụi. Kẻ thứ hai thì tranh đoạt cổ trùng với hòa thượng Đại Quang Minh Tự bị đập nát đầu.

Kẻ kế thừa danh xưng Sơn Quỷ đều chẳng trường thọ. Nếu ngươi còn không giữ mồm giữ miệng, không biết quy củ, không khéo còn không sống lâu bằng hai vị tiền bối kia đâu.". Tiên Hiệp Hay

Sơn Quỷ nghe vậy ánh mắt lóe lên vẻ giận dữ, sắc mặt âm trầm nói: “Ngụy Thư Nhai, đừng cậy già lên mặt. Ngày xưa năm người các ngươi nâng cờ chịu chết trên Cửu Thiên Sơn, tự mình chết thì thôi còn liên lụy tới một loại võ giả Ma đạo. Ngươi còn tư cách gì mà dạy đời ở đây?”

Thân thể nhìn như già nua của Ngụy Thư Nhai chậm rãi đứng dậy, khí thế quanh người như một con hùng sư vừa tỉnh ngủ, hùng hồn mạnh mẽ tới cùng cực, áp lực kinh hồn.

Tất Đạt Di đang định nói gì, có điều hắn chỉ mới mở miệng lại lập tức ngậm lại, đứng một bên như chuyện không liên quan gì tới mình.

Sơn Quỷ hừ lạnh một tiếng, nói cho lắm rốt cuộc cũng phải động thủ thôi? Trước khi tới hắn đã chuẩn bị †âm tư rồi.

Danh tiếng Ngọc Diện Thiên Ma - Ngụy Thư Nhai quả thật rất lớn, mặc dù Sơn Quỷ luôn miệng nói Ngữ Đại Thiên Ma trên Cửu Thiên Sơn tự tìm đường chết, nhưng thực tế khi năm người kia vung tay kêu gọi cũng thật sự tụ tập vô số cao thủ ma đạo. Cũng khiến đám võ lâm Chính đạo thấy được uy thế của Ma đạo bọn họ, không phải hạng mà Chính đạo tùy tiện trêu chọc được. Cái khẩu hiệu trừ ma vệ đao kia tốt nhất nghĩ cho kỹ rồi hằng hô.

Từ đó trở đi thái độ của võ lâm Chính đạo đối với Ma đạo quả thật hòa hoãn hơn nhiều, mặc dù Ngũ Đại Thiên Ma trên Cửu Thiên Sơn bị giết mất bốn nhưng võ lâm Chính đạo cũng phải trả giá lớn, không ai muốn lại ép ra năm vị Thiên Ma khác.

Nhưng thanh danh có lớn đến đâu cũng là từ hai trăm năm trước, trên giang hồ không phải ai bối phận già hơn thì nghe người đó, đây là thói quen của đám tông môn Chính đạo mà thôi.


Đặt sang Ma đạo đương nhiên là ai nắm tay to hơn thì nghe theo người đó. Mà giờ Ngụy Thư Nhai chẳng qua chỉ là một lão già khí huyết đã suy bại, nắm đấm của Bái Nguyệt Giáo bọn họ mới là lớn nhất!

Thân hình Sơn Quỷ đột nhiên hóa thành một làn sương đen quanh quẩn trong đại sảnh, thân hình như biến thành quỷ vật, hòa tan vào không khí. Thậm chí ngay cả Tất Đạt Di cũng không phát giác được tung tích của Sơn Quỷ.

Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo mỗi vị đều có công pháp truyền thừa của riêng mình, nhánh Sơn Quỷ cũng vậy.

Trong làn sương mù màu đen đó như có tiếng ác quỷ tru gào, như trong đó nhốt cả ngàn vạn ác quỷ, vô cùng kinh khủng.

Làn sương đen co lại, quỷ khí sâu thẳm bộc phát, trực tiếp ép về phía Ngụy Thư Nhai.

Nhưng Nguy Thư Nhai đứng giữa làn sương quỷ màu đen mặt không đổi sắc, hắn chỉ làm ra một động tác.

Tay phải đưa ra, duỗi tới một hướng, ma khí vô biên từ trong cơ thể bộc phát hóa thành chưởng ấn lớn hơn mười trượng, một chưởng đã đập bay Sơn Quỷ từ trong làn sương quỷ ra ngoài, trực tiếp đánh xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn hình người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK