Đối với phần lớn võ giả giang hồ mà nói, tông sư võ đạo là những người cao tới không thể chạm vào.
Đối mặt với võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, Lã Phụng Tiên còn dám buông tay đánh cược, cũng có dũng khí liều chết một phen. Nhưng giờ bọn họ đang phải đối mặt với cao thủ cấp bậc tông sư võ đạo, cho dù với tâm tính của Lã Phụng Tiên cũng không tránh khỏi cảm thấy tuyệt vọng.
Có điều lúc này Sở Hưu lại vô cùng bình tĩnh, dáng vẻ chẳng chút sợ hãi.
Ngay lúc Nhiếp Nhân Long chuẩn bị động thủ, một giọng nói già nua đột hiên truyền tới: “Quan Tư Vũ không xứng để ngươi ngươi nể mặt, vậy lão phu có xứng hay không?”
Đám người nhìn theo hướng giọng nói, chỉ thấy một ông lão mặc trường bào màu đen, lưng đeo trường kiếm cùng màu bước từng bước tới. Mỗi bước đạp ra tiến xa hơn mười trượng, khí thế kinh người, không ngờ cũng là một cường giả tông sư võ đạo.
Còn sau lưng lão già kia là một người trẻ tuổi khoảng hơn hai mươi tuổi, mặc dù thực lực chỉ có Ngoại Cương cảnh nhưng khí độ bất phàm, rõ ràng không phải hạng vô danh.
Lã Phụng Tiên sửng sốt nhìn về phía Sở Hưu, nghỉ hoặc truyền âm nói: “Sở huynh, người này do ngươi tìm đến à?”
Sở Hưu gật nhẹ đầu: “Không bao giờ được đánh giá cao giới hạn nhân phẩm của đối thủ ngươi. Trên giang hồ này, cái gọi là không thể ỷ lớn hiếp nhỏ chỉ là lời nói bừa mà thôi. Trước thực lực tuyệt đối, cho dù ngươi có ỷ lớn hiếp nhỏ thật, người khác làm gì được ngươi?
Ta đoán lần này Nhiếp Nhân Long sẽ ra tay nên chuẩn bị trước đôi chút, giờ quả nhiên là đúng!”
Lã Phụng Tiên gật nhẹ đầu, không biết có hiểu hay không.
Có điều theo những người khác thấy, vị Sở đại nhân này tuy là hảo hữu với Lã Phụng Tiên nhưng tính cách hai người lại hoàn toàn khác biệt. Có trời mới biết làm sao bọn họ lại thành bằng hữu.
Tính cách Lã Phụng Tiên nói dễ nghe một chút là tiêu dao tùy ý, nói khó nghe là nông nổi đơn thuần.
Cho dù đang bỏ trốn giữ mạng, thật ra Lã Phụng Tiên cũng chẳng có kế hoạch gì, hoàn toàn là dùng thực lực bản thân cố gắng giết ra, nghĩ đến đâu thì chạy tới đó. Mặc dù nhìn thì dũng mãnh cường đại nhưng lại không có kết cấu gì đáng nói.
Còn tính cách Sở Hưu lại rất rõ ràng, bày mưu rồi mới hành động, trên phương diện động não hiển nhiên
Sở Hưu khá hơn Lã Phụng Tiên nhiều.
Có điều theo mọi người thấy, Sở Hưu liên thủ với Lã Phụng Tiên quả thật không tệ. Sở Hưu mưu tính đại cục, Lã Phụng Tiên xuất thủ chém giết, hai bên phối hợp không tệ.
Mà lúc này giữa trường, Nhiếp Nhân Long nhìn người tới không khỏi cau mày, nghỉ hoặc nói: “Cửu Ly Kiếm - Thịnh Thiên Nghiêu! Ngươi tới đây làm gì? Theo. ta biết ngươi đâu có quan hệ gì với Quan Trung Hình Đường hay Sở Hưu?”
Người trước mắt chính là võ giả tán tu tiếng tăm lừng lẫy đất Bắc Yên, Cửu Ly Kiếm - Thịnh Thiên Nghiêu. Nhiếp Nhân Long từng nghe tới tên đối phương, có điều hai bên chưa từng có giao tiếp gì.
Nếu đối phương chỉ là võ giả tán tu đơn thuần, Nhiếp. Nhân Long thật sự không sợ đối phương.
Dù sao hắn cũng là trang chủ Tụ Nghĩa Trang một trong Nhân Hòa Lục Bang, sao phải sợ một võ giả tán †u? Hắn còn chẳng nể mặt Quan Tư Vũ nói chỉ một Thịnh Thiên Nghiêu?
Nhưng mấu chốt là bối cảnh của Thịnh Thiên Nghiêu không phải chỉ là võ giả tán tu. Thịnh Thiên Nghiêu là cung phụng của hoàng thất Bắc Yên, là loại cung phụng chỉ thần phục hoàng tộc. Nói đơn giản hơn thì Thịnh Thiên Nghiêu là tay chân chuyên dụng của hoàng tộc Bắc Yên, dựa lưng vào toàn bộ triều đình Bắc Yên!
Một Quan Trung Hình Đường, Nhiếp Nhân Long không quan tâm, nhưng hoàng thất Bắc Yên, triều đình Bắc Yên, Nhiếp Nhân Long lại chẳng thể bỏ qua.
Từ xưa đến nay, giang hồ và triều đình luôn đứng đối lập. Người giang hồ không muốn bị quy củ triều đình trói buộc, triều đình cũng không muốn có giới giang hồ không chịu ước thúc này.
Nhưng đáng tiếc, hai bên không ai làm gì được ai, cho nên trước mắt triều đình và giang hồ đạt thành một loại ăn ý cân bằng.
Chỉ cần những tông môn giang hồ không phát triển phách lối quá mức, không khiêu khích uy nghiêm của triều đình, triều đình cũng không ra tay với người giang hồ.
Còn triều đình chỉ cần không nghĩ tới chuyện đồ phật diệt đạo, không diệt trừ người trong võ lâm, phần lớn người trong giang hồ sẽ tuân thủ quy củ, không phá hoại quy tắc.
Cho nên giờ hiện tại rất nhiều người khi động thủ trong các châu phủ sẽ cố gắng khống chế sức mạnh, có làm hỏng đồ cũng không sao nhưng nếu lan tới dân chúng vô tội, vậy sẽ là phá hoại quy củ, rất dễ dẫn tới triều đình ra tay can thiệp.
Mà giang hồ cùng triều đình tuy đối lập nhưng song phương cũng có lúc liên hợp.
Tỷ như ngày trước Đông Tề vô cùng được, chiếm cứ vùng Trung Nguyên màu mỡ, đã có thế khí thôn sơn hà, thậm chí dùng sức mình mình khai chiến với cả Bắc Yên và Tây Sở.
Bắc Yên có thể chiến thắng Đông Tề đồng thời tiêu diệt nước nhỏ Ngụy Quốc phụ thuộc của Đông Tê, tất cả là nhờ lão hoàng đế Bắc Yên, Yến Võ Đế Hạng Long khí phách vô song, liên hợp với giang hồ Bắc Yên cùng ra tay đối kháng với Đông Tê, có vậy mới thắng được trận này.
Cho nên từ đó về sau, trong ba nước Bắc Yên là quốc gia có liên hệ chặt chẽ với người giang hồ nhất, mời chào khách khanh cung phụng đã trở thành quy củ bên ngoài.
Thịnh Thiên Nghiêu thân là cung phụng của hoàng thất, hắn gia nhập hoàng thất Bắc Yên làm cung phụng đã hơn mười năm, quan hệ sâu rộng. Tại Bắc Yên, thể diện của Thịnh Thiên Nghiêu quả thật lớn hơn Quan Tư Vũ.
Đương nhiên đây cũng chỉ là thân phận bên ngoài của Thiên Nhân Hợp Nhất. Căn cứ theo tin tức Mai Khinh Liên truyền lại, vị Thịnh Thiên Nghiêu này là tông sư võ đạo thuộc nhánh Ẩn Ma, truyền nhân duy nhất của đại phái Ma đạo năm xưa, Cửu Ma Kiếm Tông.
Cho nên có thể nói thân phận của hắn không phải chỉ là Cửu Ly Kiếm - Thịnh Thiên Nghiêu, nói chính xác hơn phải là Cửu Ma Kiếm mới đúng.
Thịnh Thiên Nghiêu cười lạnh nói: “Ta với Sở Hưu không quan hệ gì nhưng ta cùng Quan Trung Hình Đường lại có quan hệ.
Ngày xưa ta tuổi trẻ nóng tính, đắc tội với người không nên đắc tội, nếu không nhờ có Sở Cuồng Ca - Sở Cự Hiệp ra tay cứu giúp, ta đã chẳng sống được tới ngày có thực lực như giờ.
Hiện tại uy thế của Quan Trung Hình Đường đã ổn định, ta không tìm được cơ hội báo đáp ân tình năm xưa của Sở cự hiệp,. Giờ rốt cuộc cũng có cơ hội, đâu thể bỏ mặc tuấn kiệt trẻ tuổi của Quan Trung Hình Đường bị ức hiếp được?
Nhiếp Nhân Long, ta biết ngươi là ai, những chuyện cứt chó xúi quẩy ngươi từng làm ta cũng đều biết. Có điều ta thật sự không ngờ giờ ngươi càng lúc càng không ra gì, làm chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ mà cũng ra vẻ đạo mạo như vậy được.
Dù sao cũng chỉ một câu thôi. Hôm nay ta ở đây, ngươi đừng hòng động tới người của Quan Trung Hình Đường!"
Nhiếp Nhân Long nhíu mày, hắn thật sự không ngờ chuyện này còn dẫn tới lão già mà chưa chịu chết Thịnh Thiên Nghiêu.
Nhiếp Nhân Long lại không hề nghỉ ngờ gì Thịnh Thiên Nghiêu, dù sao ngày trước Sở Cuồng Ca xông xáo giang hồ, rất nhiều võ giả nợ ân tình của hắn, thậm chí nhiều tới mức đếm không xuể.
Danh Sách Chương: