Mục lục
Côn Luân Ma Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không phải tên này có thâm thù đại hận gì với Hạ Hầu thị đấy chứ? Sao cứ nhắm vào Hạ Hầu thị ra tay như vậy?

Xử lý Hạ Hầu Vô Giang kiệt xuất nhất trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi của Hạ Hầu thị thì thôi, ngay cả những đệ tử tỉnh nhuệ của Hạ Hầu thị tiến vào Tiểu Phàm Thiên, Lâm Diệp cũng không buông tha.

Những người đó đều là đệ tử tỉnh nhuệ do Hạ Hầu thị bồi dưỡng, là tinh anh trong đời kế tiếp. Trong đó không khéo còn xuất hiện một vị tông sư võ đạo, thế nhưng giờ lại bị Lâm Diệp diệt sạch, mối thủ này đã kết rất nặng.

Đương nhiên thực tế cũng quả thật như vậy, Hạ Hầu Trấn lúc này đã sắp tức điên.

Trước đó sau khi Hạ Hầu Vô Giang bị giết, mặc dù hắn không điên cuồng tới mức tẩu hỏa nhập ma như Nhiếp Nhân Long nhưng cũng vận dụng toàn bộ lực lượng của Hạ Hầu thị, điên cưỡng tìm kiếm Lâm Diệp, muốn báo thù cho con trai mình.

Thế nhưng tìm suốt mấy tháng, Lâm Diệp kia lại như bốc hơi khỏi nhân gian, không hề xuất hiện trên giang hồ.

Còn Hạ Hầu Trấn thăm dò về quá khứ của Lâm Diệp cũng vậy. Kẻ này như chui ra từ kẽ đá, ngoại trừ biết được thêm y có quan hệ mật thiết với tông sư võ đạo mà Âm Ma Tông ra, ngoài ra không còn thêm bất cứ dấu vết nào.

Cuối cùng Hạ Hầu Trấn đành từ bỏ. Dẫu sao hẳn cũng là gia chủ Hạ Hầu thị, những trưởng lão Hạ Hầu thị kia sẽ không cho phép hẳn đặt toàn bộ tỉnh lực vào chuyện này.

Lần này Hạ Hầu Trấn khai mở, thật ra Hạ Hầu Trấn đã chuẩn bị để gi ết chết Lâm Diệp.


Đối phương là tuấn kiệt do nhánh một bồi dưỡng ra, vậy khi Hạ Hầu Trấn khai mở chắc chân y sẽ tới.

Nếu bên cạnh đối phương không có cường giả Ma đạo thủ hộ, mình sẽ g iết chết đối phương, báo thủ giết con.

Về phần sau đó có bị Ma đạo trả thù hay không, Hạ Hầu Trấn lại chẳng hề lo lãng.

Xưa nay trên giang hồ đâu có quy củ nào là chỉ ngươi được giết người, người không được giết ngươi.

Mặc dù Hạ Hầu Trấn không biết chỗ dựa sau lưng Lâm Diệp rốt cuộc ra sao, nhưng Hạ Hầu thị bọn họ đứng trong Cửu Đại Thế Gia nhiều năm như vậy, cũng chẳng thiếu thủ đoạn đối phó.

Huống hồ đối phương là người trong Ma đạo, một khi có cường giả Ma đạo gây áp lực cho Hạ Hầu thị, Hạ Hầu thị cũng có thể tới cầu viện nơi Thương Thủy Doanh thị.

Mặc dù giữa Cửu Đại Thế Gia không thật sự hòa thuận, nhưng khi đối mặt với kẻ địch ngoài, Cửu Đại Thế Gia vẫn có thể giữ thái độ liên thủ.

Nếu ngay cả Thương Thủy Doanh thị cũng không đỡ nổi thì còn các tông môn trong Chính đạo.

Hiện giờ giới Ma đạo đang có dấu hiệu khôi phục, các tông môn Chính đạo không muốn cho đám tông môn Ma đạo này một chút cơ hội nào. Nếu đám Ma đạo này thật sự uy hiếp tới Hạ Hầu thị, với quan hệ của Hạ Hầu thị trong giang hồ, bọn họ cũng chẳng phải tứ cố vô thân.


Chỉ có một điểm duy nhất Hạ Hầu Trấn không ngờ, đó là không đợi hắn tới giết Lâm Diệp, chính Lâm Diệp đã ra tay trước g iết chết những đệ tử tỉnh nhuệ của Hạ Hầu thị tiến vào Tiểu Phàm Thiên, quả thật đáng hận!

Ngay lục tên Sở Hưu định xuất thủ, trong Cực Lạc Ma Cung lại có một lão đạo sĩ đi tới. Người này chính là Chân Dương Tử của Thuần Dương Đạo Môn, phía sau hắn còn một đạo sĩ trẻ tuổi, chính là võ giả trẻ tuổi cuối cùng may mắn sống sót của Thuần Dương Đạo Môn.

Tính khí Chân Dương Tử vốn không tốt, lúc này sắc mặt lại càng âm trầm như nước, chẳng khác gì một ngọn núi lửa sẽ lập tức bộc phát

Đảo mắt một vòng, Chân Dương Tử phẫn nộ hét lớn: “Ai đã giết đệ tử Thuần Dương Đạo Môn ta?”

Bên ngoài sơn cốc thi thể ba đệ tử Thuần Dương Đạo Môn vẫn còn nguyên nơi đó.

Thuần Dương Đạo Môn bồi dưỡng đệ tử vô cùng hao tâm tổn sức, mấy năm trước mất đi một đệ tử xuất sắc nhất, giờ lại chết ba người. Làm sao Chân Dương Tử chịu nổi chuyện này?

Ở đây cũng có người của Đạo môn, nhưng lại không thuộc Tam Đại Đạo Môn, hắn lập tức chỉ vào Sở Hưu nói: “Chân Dương Tử tiền bối, chính tên Sở Hưu này g iết chết ba vị sư đệ của Thuần Dương Đạo Môn!”

So với Hạ Hầu Trấn, Chân Dương Tử thắng tay hơn nhiều.


Ngay khi đưa mắt nhìn sang Sở Hưu, Chân Dương Tử không nói hai lời, đạo kiếm trong tay dấy lên Thuần Dương Cương Khí, trực tiếp chém về phía Sở Hưu!

Cho dù Sở Hưu không giết đệ tử Thuần Dương Đạo Môn của hắn, Chân Dương Tử thấy Sở Hưu xong sẽ lập tức ra tay trừ ma vệ đạo, càng không nói tới giờ Sở Hưu và Thuần Dương Đạo Môn của hẳn đã có thâm thù đại hận.

Chân Dương Tử không buông lời hung hăng như chém Sở Hưu thành muôn mảnh, hành động của hẳn đã đủ chứng minh hết thảy.

Thuần Dương Cương Khí như vãng mặt trời rực rỡ ầm ầm chém xuống, gây nên cho Sở Hưu áp lực như Thái Sơn áp đỉnh, vô cùng cường đại.

Trước đó khi ở bên ngoài, Chân Dương Tử đối mặt với Vân Trung Quân rơi xuống thế hạ phong. Nhưng thực tế chuyện này là vì thực lực của Vân Trung

Quân quá mạnh. Thực lực Chân Dương Tử trong cảnh giới Chân Đan tông sư võ đạo cũng thuộc nhóm. đầu. Tối thiểu trong số những tông sư võ đạo mà Sở Hưu giao thủ, thực lực của hắn là một trong những người mạnh nhất!

Sở Hưu tay niết ấn quyết, Trấn Ngục Minh Vương Tướng hiện lên sau lưng Sở Hưu, Minh Vương xuất chưởng trấn áp vạn giới, đồng thời cũng định ra tay

trấn áp tdkc của Chân Dương Tử.

Nhưng Thuần Dương Kiếm Cương của Chân Dương Tử quả thật cường đại vượt ngoài dự đoán của Sở Hưu. Trấn Ngục Minh Vương Tướng chỉ trong chớp mắt đã bị xoắn nát.

Kiếm cương rơi xuống, Thuần Dương Cương Khí chiếu rọi vạn cổ, trong vòng trăm trượng đều bị Thuần Dương Cương Khí cực nóng bao phủ. Cho dù Sở Hưu vận dụng Thiên Tử Vọng Khí Thuật cũng chỉ thấy một mảng trắng xóa, tuy sơ hở nhược điểm ở khắp mọi nơi nhưng cho dù là điểm yếu nhất y cũng khó lòng phá vỡ nổi.


Hít một hơi thật sâu, quanh người Sở Hưu đột nhiên tràn ngập thi khí nồng nặc.

Trong nguyên thần tỉnh hồn Ngạ Quỷ Đạo đã bị Sở Hưu phóng thích. Chỉ trong chốc lát tỉnh hồn lớn cỡ lòng bàn tay điên cưỡng hấp thu tỉnh thăn lực và cương khí của Sở Hưu, tăng vọt lên hơn mười trượng, há to miệng rộng. Ma khí thi khí cùng nhau bộc phát ra xung quanh, có điều không phải chống cự mà là bao vây hấp thu.

Nhìn Thuần Dương Cương Khí vô cùng hùng hồn kia trực tiếp bị hóa thân Ngạ Quỷ Đạo hấp thu sạch sẽ, thậm chí hóa thân Ngạ Quỷ Đạo còn há miệng đánh phía Chân Dương Tử, mở miệng rộng muốn cản nuốt hết thảy. Những nơi nó đi qua ngay cả thiên địa nguyên khí cũng bị thí khí lây nhiễm, cuối cùng trực tiếp bị hút vào trong miệng.

“Yêu vật gì đây?”

Chân Dương Tử hừ lạnh một tiếng, tay niết ấn quyết, cương khí vô tận ngưng tụ thành phù văn lưu chuyển trước người. Theo một kiếm của Chân Dương -Tử điểm ra, những phủ văn kia như hóa thành thực chất, ngưng tụ trên đạo kiếm của hắn. Tiếp đó kiếm của hắn chém xuống, kiếm cương trăm trượng như muốn chém tan thiên địa, trực tiếp chém vỡ hóa thân Ngạ Quỷ Đạo kia!

Chân Dương Tử chỉ cảm thấy hóa thân Ngạ Quỷ Đạo kia vô cùng tà ác quý dị, còn ba người Quảng Ninh đạo nhân chứng kiến cảnh này đều không khỏi kinh ngạc

Thứ Lâm Diệp đang thi triển rõ ràng là bộ dáng của con quỷ đói vừa rồi. Mặc dù không có cơ thể, nhưng lại có lực lượng cắn nuốt hết thảy của lũ quỷ đói vừa rồi.

Bí pháp hóa thân Ngạ Quỷ Đạo ngoại trừ Lục Đạo.

Ma Tôn ra chỉ có Cực Lạc Ma Cung chiếm được, cho nên Lâm Diệp này không thể lấy được từ bên ngoài.

Cho nên vừa rồi bọn họ thì hao tổn tâm cơ chém giết, còn Lâm Diệp kia lại không biết kiếm được cơ duyên ở đâu, thậm chí còn học được cả bí pháp Ngạ Quỷ Đao này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK