Bái Nguyệt Giáo thân là đại phái Ma đạo, vì sao dám đường hoàng làm hàng xóm với Long Hổ Sơn “Thiên Sư Phủ, chẳng những vì có vị cường giả tuyệt thế Dạ Thiều Nam mà trong Bái Nguyệt Giáo còn có vô số cao thủ.
Trên giang hồ rất nhiều người đều biết nhánh Ẩn Ma còn ôm mộng đẹp phục hưng Côn Luân Ma Giáo. Vì sao bọn họ không dốc toàn lực vây giết nhánh Ẩn Ma, còn không phải vì trong nhánh Ẩn Ma còn một số lão quái vật chưa chết. Một khi ép bọn họ cá chết rách lưới, vậy chắc chắn giang hồ sẽ đầy sóng gió phong ba
Cho nên trên thế gian này hết thảy đều phải xem thực lực. Thực lực Thanh Long Hội không yếu nhưng còn chưa đủ tư cách đối đầu với nhiều kẻ thù như vậy. Cho nên đề nghị của Đoan Mộc Thiên Sơn đối với tương lai của Thanh Long Hội là đúng.
Nhưng cách làm của Bộ Thiên Nam cũng không sai. Hắn là đại long thú, hẳn mới là người chấp chưởng Thanh Long Hội. Thế nhưng mình vừa nói kế hoạch xong lại bị người ta phản bác ầm ĩ, thậm chí trong Thanh Long Hội còn có nhiều người không để ý tới 'thân phận đại long thủ của hắn mà ủng hộ Đoan Mộc.
Thiên Sơn. Bộ Thiên Nam không kiêng kỵ mới là lạ.
Hơn nữa lần này Bộ Thiên Nam chỉ ta tay tước đoạt quyền lực của Đoan Mộc Thiên Sơn đồng thời chèn ép người dưới trướng hẳn, như vậy theo Sở Hưu đã là rất kiềm chế rồi.
Nếu đổi lại là bản thân Sở Hưu, nếu dưới trướng y xuất hiện một vị như Đoan Mộc Thiên Sơn, danh nghĩa là nhị long thủ nhưng quyền lực thực tế lại đã uy hiếp tới đại long thủ, có lẽ Sở Hưu đã sớm ra tay giết người, thanh trừ một loạt
Mục Tử Y ngừng lại một chút rồi nói: “Đúng rồi, Sở công tử, Thiên Tội đà chủ từng hãm hại ngươi ngày trước do công lao giết được người của Bạch Hổ Đường cho nên được đại long thủ tán thưởng ban cho không ít đan dược và công pháp. Hắn cũng mượn cơ duyên này bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, trở thành ngũ long thủ của Thanh Long Hội chúng ta.
"Thiên Tội đà chủ kia tên thật là Đoàn Thiên Lang, tính cách hèn hạ vô sỉ, quỷ kế đa đoan, làm mọi việc chỉ vì lợi ích bản thân, căn bản không hề có lập trường.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Trước đó khi hắn chưa trở thành tông sư võ đạo. còn muốn nương tựa nơi nghĩa phụ ta. Có điều nghĩa phụ ta nhìn ra tâm tư của hán bất chính, không chấp nhận, đồng thời còn giáo huấn hẳn Thanh Long Hội chỉ nhìn thực lực.
Thế nhưng sau khi hắn thăng cấp lên trở thành tông sư võ đạo, người này lập tức thay đổi lập trường, cổ súy đại long thủ tùy ý làm bậy, nói xấu nghĩa phụ ta. đại long thủ trở thành như vậy trong đó có ba phần là nhờ công lao của Đoàn Thiên Lang!"
Lại nghe được tin tức về đà chủ Thiên Tội Đoàn Thiên Lang, Sở Hưu thật sự bất ngờ.
Có điều y chưa quên Đoàn Thiên Lang. Sở Hưu không phải người rộng lượng, thù hận năm đó dẫu sao cũng phải tìm một cơ hội đáp trả.
Còn đối với thành tựu hiện tại của Đoàn Thiên Lang, Sở Hưu lại không ngạc nhiên.
Lúc trước khi Đoàn Thiên Lang đảm nhiệm Thiên Tội đà chủ, thực lực hẳn đã đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất đỉnh phong. Giờ có tài nguyên, bước vào cảnh giới tông sư võ đạo cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.
Hơn nữa Đoàn Thiên Lang ra tay không từ thủ đoạn. Lúc trước vì chí bảo Huyết Ngọc Linh Lung, hẳn thậm chí không tiếc hy sinh thủ hạ có thiên phú như Sở Hưu, thâm chí đối với hẳn mà nói, hy sinh toàn bộ phân đà Thiên Tội cũng không thành vấn đề.
Người này chỉ chú trọng lợi ích của bản thân, không có bất cứ nguyên tắc gì. Giờ hẳn có làm ra chuyện như vậy cũng không có gì lạ.
Liên quan tới những chuyện lung tung trong Thanh Long Hội, Mục Tử Y không hề che giấu Sở Hưu. Biết giờ Sở Hưu lâm vào hiểu cảnh, Mục Tử Y nói thẳng: “Sở công tử, giờ Tụ Nghĩa Trang đã không lấy ra được bao nhiêu người truy sát ngươi. Hơn nữa sau trận chiến lần trước của ngươi có lẽ dưới tông sư không ai dám tới chịu chết nữa.
Cho nên Tụ Nghĩa Trang trực tiếp dốc một lượng lớn tiền của ra mời Thanh Long Hội chúng ta xuất thủ.
Giờ ngươi trực tiếp hóa trang thành người của Thanh Long Hội ta rời khỏi Bắc Yên. Cho dù Tụ Nghĩa Trang chặn đường người đi đường cũng không dám tra xét người của Thanh Long Hội chúng ta”
Quy củ là chết, người là sống.
Trên thế gian này xưa nay không có quy củ nào. không phá vỡ được.
Cho dù là quy củ gần như khắc nghiệt của Thanh Long Hội, chỉ cần không ai tra xét cũng có thể phá vỡ.
Mục Tử Y là nghĩa nữ của Đoan Mộc Thiên Sơn, Hàn Khốc cùng Tống Tiếu lại là người do Đoan Mộc Thiên Sơn bồi dưỡng ra. Lúc này Mục Tử Y muốn thả đi, hai người này không những không ý kiến, ngược lại dốc toàn lực tương trợ. đam mỹ hài
Sở Hưu không khách khí với Mục Tử Y, giờ đúng là y đang cần trở lại Quan Trung Hình Đường chữa trị thương thế về mặt nguyên thần.
Cho nên theo an bài của Mục Tử Y, Sở Hưu trực tiếp đóng giả thành người của Thanh Long Hội, trên đường được Hàn Khốc cùng Tống Tiếu hộ tống an toàn rời khỏi Bắc Yên.
Về phần Thanh Long Hội trả lời cho Tụ Nghĩa Trang càng đơn giản, không giết được người, Lâm Diệp chạy mất.
Nếu Tụ Nghĩa Trang ngươi không hủy bỏ treo thưởng, chúng ta sẽ chậm rãi đuổi giết. Nếu Tụ Nghĩa Trang các ngươi hủy bỏ treo thưởng, vậy cũng chẳng sao.
Dù sao trong Bắc Yên, Hàn Khốc Tống Tiếu cũng là nằm trong số những người có địa vị cao nhất, không ai dám tố cáo bọn họ họ.
Tại nơi giao giới của Bắc Yên và Quan Trung, Mục Tử Y nhìn Sở Hưu nói khẽ: “Công tử, lên đường bình an."
Mục Tử Y không biết cảm giác hiện tại của mình đối với Sở Hưu là gì, có lẽ là cảm kích, cũng có thể khác?
Mục Tử Y chỉ biết trước khi nàng nhận Đoan Mộc Thiên Sơn làm nghĩa phụ, mỗi lúc chém giết phấn đấu trên giang hồ, cứ lúc nào không chịu nối nàng lại nhớ tới những lời Sở Hưu đã nói với mình.
Người sống trên đời, không thể chỉ có sống và chết.
Sở Hưu lấy mặt nạ Thanh Long Hội xuống giao cho Mục Tử Y nói: "Ngày trước ta cứu ngươi, giờ ngươi cứu ta. Ngươi cũng không căn để chuyện lúc trước rong lòng mãi như vậy.
Có điều Mục cô nương, tình cảnh nghĩa phụ của ngươi trong Thanh Long Hội không được lạc quan. Nếu có vấn đề gì, ngươi có thể tới tìm ta”
Sau khi nói xong, Sở Hưu quay người rời khỏi, Mục Tử Y nhìn theo bóng lưng Sở Hưu, ánh mắt lấp loáng sắc thái lạ.
Lúc trước Sở Hưu cứu nàng, giờ nàng lại giúp Sở Hưu. Nhìn ngoài thì như ân tình ngày trước đã trả hết, nhưng đối với Mục Tử Y, nàng vẫn không cách nào quên được Sở Hưu.
Ngày trước Sở Hưu cứu nàng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đem tới hy vọng cho nàng, trong lúc nàng tuyệt vọng nhất.
Còn giờ nàng giúp Sở Hưu cùng lắm chỉ coi là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Hàn Khốc cùng Tống Tiếu không biết thân phận Sở Hưu nhưng Mục Tử Y lại biết. Cho dù Hàn Khốc và Tống Tiếu liên thủ, tỷ lệ thẳng của họ cũng không lớn.
Hai người mặc dù có chiến tích liên thủ gi ết chết tông sư võ đạo, có điều trận chiến đó hung hiểm cỡ nào chỉ chính họ biết. Còn Sở Hưu này lại là người một mình g iết chết tông sư võ đạo.
Cho nên lần này cho dù không có sự giúp đỡ của mình, Sở Hưu có muốn dùng lực lượng mình mình giết ra ngoài cũng không phải không thể
Danh Sách Chương: