Mục lục
Côn Luân Ma Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng lúc này mọi người đảo mắt một vòng lại phát hiện trong số họ không ngờ lại thiếu mất hơn mười ng.!

Chỉ có điều những võ giả ở đây thân phận hỗn tạp, có đủ loại môn phái cho nên cho dù trong đám người mất đi một vài kẻ, mọi người cũng không mấy để ý. Bọn họ còn tưởng những người này không nghe lời khuyên của Quảng Ninh đạo nhân, một mình hành động.

Mãi tới khi sư huynh của võ giả này biến mất, mọi người mới cảm thấy không đúng, sợ là đã xảy ra vấn đề.

Có điều đúng lúc này trong làn sương mù vang lên tiếng gặm nhấm, khiến mọi người ở đây không rét mà run.

Một vệt đen nhanh chóng hiện lên trong làn sương. Một võ giả lập tức rú lên thảm thiết, thân hình biến mất trong làn sương mù.

Đám người sợ hãi cả kinh, Quảng Ninh đạo nhân quát lớn: “Chú ý xung quanh!”

Hắn vừa dứt lời, trong làn sương lại có vài chục cái bóng đen nhanh chóng đánh về phía bọn họ, tốc độ nhanh chóng tới cực hạn, thậm chí những võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất ở đây cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng bọn chúng mà thôi.

Đối mặt với đòn tập kích này, Uất Trì Phong hừ lạnh một tiếng, quanh người bùng lên Bạch Hổ Sát Thần Cương, một bóng đen đánh tới người hắn lập tức bị cương khí sắc bén cường đại vô cùng kia chém thành một đống máu đen, có vẻ vô cùng ghê tởm.

Quảng Ninh đạo nhân vung phất trần trong tay, nhìn như hời hợt nhưng lại trực tiếp hất văng bóng đen kia.


Trong này chỉ có Hoàng Phủ Duy Minh thực lực hơi kém một chút, có điều có kém hẳn vẫn là tông sư võ đạo. Những bóng đen kia có uy hiếp rất lớn với võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên, kém hơn võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất một chút. Còn đối với tông sư võ đạo, bọn chúng căn bản không phải uy hiếp gì.

Còn khi Sở Hưu đối mặt với những thứ này, y càng chiếm ưu thế lớn hơn. Thứ Sở Hưu không sợ nhất chính là tốc độ nhanh.

Khi Thiên Tử Vọng Khí Thuật được thi triển, tốc độ những bóng đen kia trong mắt y quả thật chẳng khác gì rùa bò.

Ma khí vô biên trong tay bộc phát, Sở Hưu trực tiếp nắm lấy bóng đen kia trong tay. Có điều vừa thấy vật kia, ngay cả Sở Hưu cũng giật mình ồ lên một tiếng,

Đó là một thứ hình người cao chỉ bằng nửa người bình thường.

Nói nó là thứ vì nó mặc dù có hình người nhưng lại không giống con người.

Vật kia hai tay hai chân đều có móng vuốt cực kỳ sắc bén, đầu cũng lớn hơn người bình thường một chút, bụng phồng lên thậm chí còn to hơn đầu.

Tướng mạo bọn chúng dữ tợn, làn da khô quất tới mức chỉ còn một lớp da, miệng mọc răng nanh sắc bén, ánh mắt khát máu điên cuồng, căn bản không chút màu máu nào.

Kỳ dị nhất là đầu của bọn chúng, làn da nơi đó không ngờ lại trong suốt, trong đầu có chất lỏng đen nhánh, cực kỳ bắt mắt.

Dáng dấp thứ này cực kỳ giống quỷ đói trong Địa Ngục Đạo, rốt cuộc đám người Cực Lạc Ma Cung kia luyện chế được thứ gì đây?

Thứ kia còn không ngừng giấy dụa trong tay Sở Hưu, nhưng đúng lúc này trong trái tìm Sở Hưu lại xuất hiện dao động. Lưu Ly Kim Tỉ Cổ không ngừng phóng thích ý niệm, có vẻ hết sức khao khát thứ trong tay Sở Hưu.

Lưu Ly Kim Tỉ Cổ là vật sống nhưng cho dù lực lượng của nó có mạnh hơn cũng chỉ là cổ trùng mà thôi, cho nên không có linh trí, chỉ có bản năng.

Lúc này Sở Hưu có thể cảm nhận rõ rệt khát vọng của Lưu Ly Kim Ti Cổ đối với vật này nhưng lại không biết rốt cuộc Lưu Ly Kim Ti Cổ mong chờ thứ gì

Sở Hưu vận sức định bóp ch ết thứ này, có điều không ngờ lại không thành công.


Thứ này mặc dù có vẻ yếu ớt nhưng thân thể sánh ngang sát thép, còn có khả năng chống cự lại cương khí.

Ma khí ầm ầm bộc phát, thứ như quỷ đói kia bị Sở Hưu vặn gãy cổ, có điều nó vẫn không chết, thân thể lại co quắp.

Sở Hưu nhíu mày, trực tiếp giơ ngón tay điểm ra, ma khí cường đại ngưng tụ tại một điểm, đánh nát đầu thứ quỷ quái kia.

Có điều đúng lúc này chất lỏng màu đen trong đầu con quái vật không tự chủ được rót vào cơ thể Sở Hưu, chạy dọc kinh mạch huyết mạch Sở Hưu, chảy vào trong Lưu Ly Kim Tỉ Cổ, bị nó nuốt lấy.

Tình huống này không phải Sở Hưu chủ động mà là bị động của Lưu Ly Kim Tỉ Cổ. Thậm chí Sở Hưu giật mình kêu lên, muốn ngăn cản nhưng không kịp.

Lưu Ly Kim Ti Cổ cùng Sở Hưu cộng sinh một thể, tương đương với một phần thân thể Sở Hưu. Thân thể mình vô thức phản ứng, mình ngăn cản thế nào đây?

Có điều giọt chất lỏng kỳ dị màu đen kia không khiến Sở Hưu tổn thương, một phăn lực lượng trong đó bị Lưu Ly Kim Tỉ Cổ thôn phệ, khiến nhịp đập của Lưu Ly Kim Tỉ Cổ bỗng mạnh lên một chút.

Còn một phần lực lượng lại dung nhập vào tinh thần lực Sở Hưu, không ngờ lại khiến tinh thần lực của y tăng cường một ít. Cùng lúc đó còn có một loại cảm giác khó tả khiến Sở Hưu không biết nên diễn tả ra sao xuất hiện. Có điều Sở Hưu cũng đoán được một chút, giết thứ này cướp đoạt chất lỏng màu đen bên trong rất có ích với Lưu Ly Kim Ti Cổ trong cơ thể cùng tinh thần lực bản thân.

Mà lúc này giữa sân, thứ như ác quỷ kia lại nhào tới, khiến cho phần lớn võ giả thực lực yếu kém hơn lao nhao trúng chiêu.

Quảng Ninh đạo nhân cau mày, trực tiếp ném ra một trận bàn. Chỉ trong chốc lát trong trận bàn âm dương lưỡng cực xoay chuyển, hai thanh trường kiếm một đen một trắng rơi vào trong trận bàn làm bùng lên kiếm khí mãnh liệt. Phương viên vài trăm trượng sương mù đều tan rã, làm lộ ra một khủng cảnh khiến người ta kinh hãi tới cực điểm.


Chỉ thấy bên ngoài sương mù, từng con ác quỷ diện mạo dữ tợn đang ôm lấy thí thể những võ giả mất tích, ra sức cần xé. Còn có vài con ác quỷ cân chung một cổ thi thể, cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục.

Ngay cả Uất Trì Phong chứng kiến cảnh tượng này cũng cảm thấy da đầu tê dại, không khỏi lên tiếng hỏi: “Lão đạo, chúng là gì vậy? Có hung thú nào trông thế này không?”

Quảng Ninh đạo nhân sắc mặt khó coi nói: “Hung thú quái gì! Những thứ này trước kia đều là người! Cực Lạc Ma Cung gì chứ, phải gọi là Địa Ngục Ma Cung mới đúng. Cái lũ điên này! Không ngờ bọn chúng lại định chuyện chế ra ác quỷ của Ngạ Quỷ Đạo!

Ta từng đọc được từ điển tịch thượng cổ trong Chân Vũ Giáo. Thời thượng cổ có một ma đầu gây hại khắp giang hồ tên là Lục Đạo Ma Tôn. Kẻ này là mí người kiên, còn là kẻ điên thực sự có vấn đề về đầu óc!

Hắn lại dám ảo tưởng ra sáu nhân cách của bản thân, hơn nữa mỗi nhân cách đều là thiên tài trong võ đạo.

Người này muốn dùng bí pháp luyện chế ra hóa thân Lục Đạo Luân Hồi, sau đó chém hồn phách bản

thân ra sáu phần, dung nhập vào trong hóa thân.

Vi vậy Lục Đạo Ma Tôn giết vô số người để thí nghiệm, trong đó bộ dáng của hóa thân Ngạ Quỷ Đạo cũng y hệt như thứ này. Bắt lấy hài nhi còn nhỏ, bố trí trận pháp toàn thân, dần dần húy diệt thần trí, sau đó từ từ dùng linh dược nuôi dưỡng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK