Bất tri bất giác, thời gian đã chậm rãi trôi qua, mắt thấy đã vào đêm, cô lại hoàn toàn không hề hay biết.
Thẳng đến khi, An Điền Tú Tử gõ cửa bước vào, kêu cô đi ăn cơm, Lãnh Tiểu Dã mới ý thức tới thời gian.
Lãnh Tiểu Dã đang làm hăng say, không muốn ngừng ngang, "Cậu cứ đi ăn trước, tớ muốn làm xong chỗ này.”
An Điền Tú Tử cũng biết cá tính của cô, không quấy rầy cô nữa, tự mình rời đi.
Bên trong các phòng làm việc khác, mọi người cũng sôi nổi rời đi.
Cửa bị đẩy ra, một đôi chân mang giày cao gót màu đen chậm rãi bước, xuyên qua hành lang, đi vào hành lang dãy phòng riêng dành cho sinh viên, cuối cùng ngừng lại bên ngoài cửa phòng của Lãnh Tiểu Dã.
Ngọn đèn chiếu ra bóng dáng người tới, chính là cô gái nhận mệnh lệnh của K, chạy tới chuẩn bị ám sát Lãnh Tiểu Dã - Tu La.
Bên trong phòng làm việc, Lãnh Tiểu Dã đang ráp các mảnh vải lại, nên không chú ý tới có người đứng ở ngoài cửa của cô.
Tu La đưa tay phải lên, chủy thủ cất giấu bên trong tay áo da lặng lẽ trượt ra, dừng ở lòng bàn tay.
cô ta đưa tay trái lên, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
trên bàn, di động của Lãnh Tiểu Dã đột nhiên vang lên, dừng lại công việc trong tay, cô đưa tay lấy di động.
"A lô?!"
"đang làm gì đó?" Đầu kia điện thoại, là thanh âm của Hoàng Phủ Diệu Dương.
Lãnh Tiểu Dã đưa điện thoại di động đặt tới bên tai, dùng đầu cùng bả vai kẹp lấy, với tay lấy kéo, cắt một đường cong trên vải, "Cắt vải, chuẩn bị triển lãm tác phẩm của em..."
Cánh cửa, chậm rãi bị đẩy ra, Tu La chậm rãi đi tới.
Nhìn Lãnh Tiểu Dã vừa đang gọi điện thoại, vừa làm việc, bàn tay mang bao tay da màu đen của cô ta đưa tới, tay phải nắm đao cũng nâng lên theo.
Tiến lên một bước, cô ta mạnh mẽ bịt kín miệng mũi của Lãnh Tiểu Dã, tay kia thì vung dao cắt động mạch cổ của Lãnh Tiểu Dã.
"... Ô ô..."
nói được một nửa, Lãnh Tiểu Dã cảm thấy hô hấp tắc nghẽn, trong lòng cả kinh, đuôi mắt nhìn thấy con dao đang đâm tới, tay phải cô nhấc một cái, cây kéo trong tay cô lập tức cản lại hướng đâm của con dao.
Cây kéo cùng lưỡi dao sắc bén va mạnh vào nhau, phát ra một tiếng vang chói tai.
Di động vốn dĩ kẹp ở cổ Lãnh Tiểu Dã cũng trượt xuống, rơi xuống nền nhà.
một đao thất thủ, Tu La có chút ngoài ý muốn khẽ cau đôi mày cong, cánh tay trái mở ra siết chặt cổ của Lãnh Tiểu Dã, tay phải nắm dao bắt đầu đâm xuống ngực cô.
Lãnh Tiểu Dã đương nhiên không sẽ ngoan ngoãn chờ chết, hai chân co lên, đạp mạnh vào bàn làm việc, chiếc ghế có bánh xe lập tức nhanh chóng lùi về phía sau, đụng mạnh vào Tu La.
Nhân lúc Tu La buông lỏng, cô cũng đã giãy khỏi sự kiềm kẹp của đối phương, một lần nữa đứng ở trước bàn làm việc.
một tay cầm cây kéo, nhìn Tu La ở đối diện đứng dậy một lần nữa, Lãnh Tiểu Dã nghi ngờ nhìn cô gái trẻ tuổi mang kính đen trước mắt.
"cô là ai?!"
"Người muốn lấy mạng của mày!"
Tu La lạnh lùng đáp lại, lập tức liền phi thân tiến lên, lại một lần nữa quơ đao đâm về phía cô, hai cô gái đánh đấu ngay bên trong phòng làm việc chật hẹp.
"Tiểu Dã?!"
Hoàng Phủ Diệu Dương nghe thanh âm huyên náo bên này, lập tức đứng bật ra khỏi ghế, một tay nắm di động, người liền lao ra khỏi cửa.
"Bá tước tiên sinh?"
Lão quản gia đứng ở ngoài cửa cùng trợ lý nghi ngờ tiến lên tiếp đón.
"Lập tức gọi điện thoại cho các vệ sĩ ở Mỹ, bảo bọn họ lập tức chạy đến học viện cứu cô ấy, nhanh lên!" Đưa tay giữ chặt một trợ lý khác đứng ở bên cạnh, anh vội vàng gào thét, "Còn nữa, ông... Báo cảnh sát, lập tức báo cảnh sát, Tiểu Dã gặp nguy hiểm, ông có nghe hay không?!"