• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên nhận được cuộc hẹn của ông Cố, Cố Tuyết không hề cảm thấy kỳ lạ. Sau khi Cố Nguyệt Sương thất bại liên tiếp trong việc đàm phán với cô, thì chắc chắn Cao Phương sẽ không ngồi yên chờ đợi. Bà ta dựa vào bố của Cố Tuyết để có cuộc sống giàu sang sung sướng, dĩ nhiên sẽ mách nước cho ông ra chủ động đi tìm cô.

Cố Hải là mộ người không có chủ kiến, ai nói gì ông ta cũng nghe theo. Lúc trước khi còn chưa ly hôn, Cố Hải răm rắp nghe theo những gì Diệp Tuyết Hi sắp xếp.

Địa điểm Cố Hải hẹn là một quán cà phê gần Cố Thị. Trước khi đến đây Cố Tuyết đã gửi tin nhắn thông báo hành trình cho Niên Bác Văn, kế tiếp cô sắp xếp một vài việc rồi mới đến chỗ hẹn.

“Con gái, bố ở đây!”

Cố Hải vẫy tay tươi cười với Cố Tuyết. Đã lâu rồi cô không thấy bộ dạng người cha hiền từ này, lúc trước cô sẽ rất cảm động, nhưng bây giờ chỉ thấy ghê tởm mà thôi.

“Con gái, con muốn uống gì? Bố gọi cho con.”

Cố Hải đon đả nói.

“Con uống gì cũng được cả. Bố, bố hẹn gặp con có việc gì không?”

Cố Tuyết không lòng vòng vào thẳng vấn đề thấp giọng hỏi.

“Cái con bé này, bộ bố hẹn gặp con còn phải có lý do à? Đã lâu bố con mình không gặp mặt, bố muốn nói chuyện với con một chút thôi.”

Cố Hải giả vờ giânn dỗi đáp.

Cố Tuyết bây giờ đã thông minh sắc sảo hơn lúc trước, không cần ông ta nói nhiều cũng biết cuộc hẹn này có mục đích. Cũng may mà Cao Phương đã bày kế để ông ta đối phó.

“Vậy à. Thì ra là do bố nhớ con nên hẹn gặp con hả? Thế mà con con tưởng bố vì chuyện đại hội cổ đông nên mới hẹn con gặp mặt chứ? Con nhớ lần trước ở tiệc thọ của bà nội, bố còn không thèm nhìn mặt con nữa mà. Hay là do con nhầm lẫn nhỉ?”

Cố Tuyết tươi cười hỏi.

Câu hỏi này của cô làm Cố Hải giật thót. Ông ta lấy khăn tay lau mồ hôi đang lấm tấm tứa ra trên trán cười hề hề: “Làm gì có chuyện đó, hôm tiệc thọ có nhiều người bắt chuyện với bố, nên bố mới không có thời gian trò chuyện với con. Sau hôm đó bố lại phải giải quyết chuyện của Cố Thị, đến nay mới có chút thời gian rảnh rỗi, con đừng giận bố nhé?”

“Bố là bố con, sao con giận bố được. Con yêu bố lắm mà!”

Cố Tuyết mỉm cười ngây ngô đáp.

Nếu như Cố Hải đã muốn diễn kịch thì cô sẽ chơi cùng với ông ta.

“Bố cũng rất yêu con. Con gái, gần đây cuộc sống của con thế nào? Có tốt không? Con rể có tốt với con không?”

Cố Hải tỏ ra quan tâm hỏi.

“Bác Văn rất tốt với con. Con đang sống cuộc sống giàu sang sung sướng.”

Cố Tuyết thành thật trả lời.

“Con có cuộc sống sung sướng thì tốt. Chẳng bù cho em con, Nguyệt Sương gần đây thê thảm lắm. Rồi còn chuyện nhà mình nữa, Cố Thị vướn vào mấy hợp đồng rắc rối khiến bố phải bỏ tiền túi ra giải quyết đây này. Cái thằng Thừa Sâm đó chẳng làm được việc gì ra hồn cả. Nó chỉ toàn mang lại rắc rối cho bố thôi!”

Cố Hải thở dài cảm thán.

“Anh họ bất tài thế cơ à? Sao con lại nghe nói anh họ rất được mọi người ủng hộ, và kiếm được nhiều dự án lớn cho Cố Thị mà?”

Cố Tuyết làm bộ kinh ngạc hỏi.

Để có thể lôi kéo cô ủng hộ, ông ta không ngại đổi trắng thay đen, tài năng này khiến cô cảm thấy khâm phục lắm.

“Làm gì có chuyện đó, Thừa Sâm chẳng làm được gì cả. Nó không giống như lời đồn đâu. Đại hội cổ đông sắp tới mà nó được ủng hộ thì Cố Thị phá sản mất!”

Cố Hải buồn rầu.

“Thật vậy sao hả bố? Vậy mà con còn định ủng hộ anh họ lên làm chủ tịch đấy!”

Cố Tuyết cũng làm ra vẻ hốt hoảng đáp.

Phải nói là kỹ năng diễn xuất của cô cũng tốt lắm, nếu mấy năm trước cô dựa kỹ năng này để đi thử vai, thì chắc chắn đã nổi tiếng từ lâu. Đáng tiếc là cô bỡ quá nhiều cơ hội tốt.

Sau khi giải quyết chuyện cổ đông, chắc chắn cô sẽ tập trung nhiều hơn vào sự nghiệp.

“Haiz, không phải bố muốn nói xấu nó, tuy rằng biết con muốn ủng hộ ai thì bố không có quyền can thiệp, nhưng mà Thừa Sâm không đáng để con ủng hộ đâu. Tiểu Tuyết, bố không cần con ủng hộ bố, bố chỉ cần con sáng mắt lựa chọn người thích hợp điều hành Cố Thị phát triển là được rồi.”

Cố Hải tỏ vẻ không quan tâm nói.

“Còn hai ngày nữa mới đến đại hội cổ đông, con sẽ suy nghĩ kĩ xem sẽ ủng hộ ai. Bố cứ yên tâm về quyết định của con đi ạ.”

Cố Tuyết cười ngọt.

“Trước giờ bố luôn yên tâm về sự lựa chọn của con mà. Con rất giống bố, lúc nào cũng biết chọn cho mình thứ tốt để hưởng thụ.”

Cố Hải hài lòng vui vẻ.

“Dĩ nhiên rồi ạ, lựa chọn của con chắc chắn sẽ khiến bố bất ngờ không tả được luôn!”

Cố Tuyết hào hứng.

Đúng vậy, đại hội cổ đông lần này, chắc chắn cô sẽ để Cố Hải trải qua cảm giác chơi tài lượn siêu tốc là như thế nào, cũng để ông ta biết làm sai thì phải trả giá.

“Bố chờ tin tốt của con đó!”

Cố Hải mở cờ trong bụng. Ban đầu còn tưởng Cố Tuyết sẽ đối kháng quyết liệt, ai ngờ đứa con gái này của ông cũng không thông minh hơn được là bao, mới nói mấy câu ngọt ngào tình cảm, liền quay đầu nói không ủng hộ Cố Thừa Sâm nữa. Một chuyện vặt vãnh thế này mà Cố Nguyệt Sương lại làm không xong, đứa con gái thứ hai đúng là vô dụng quá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK