"Mẹ, bây giờ em họ sao rồi ạ?" Anh họ lớn của Lữ Giai vừa thấy người thân, lập tức hỏi. Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
Chỉ thấy một người cô lớn tuổi thở dài: "Còn không biết tình hình như thế nào nữa, dù sao lúc đến bác sĩ nói thật nghiêm trọng, chảy quá nhiều máu, không nhất định có thể cứu về được rồi......"
Thốt ra lời này, chỉ thấy anh họ lớn thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh Vân Chiêu lạnh lùng nhìn thấy anh ta lộ ra vẻ mặt như thế, trong ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
Nói quan hệ anh em họ rất tốt, nhưng hôm nay để bảo toàn cho mình, lại muốn để cho người khác chết đi, không có lời khai của người trong cuộc này, đến lúc đó anh ta mới đẩy hết tất cả sai lầm đến trên người của cô, thứ người như thế, làm cho cô ghê tởm.
"Đều là mày! Cảnh Vân Chiêu! Nếu không phải là mày thì anh Ba của tao cũng sẽ không có bộ dáng như vậy!" Lữ Giai vừa nghĩ tới trong ngày thường anh Ba đối tốt với cô ta, lập tức hắng giọng hét lên.
Cảnh Vân Chiêu thật sự không muốn nói chuyện, nhưng lúc này nghe được cô ta nói trước mặt nhiều người như vậy, cũng không muốn nhịn nữa: "Bởi vì tôi sao? Ngăn tôi đánh nhau là các người, đả thương người của mình cũng là các người, nhưng bây giờ gắn tội danh ở trên đầu của tôi? Đây là cái lý lẽ gì hả!?"
Lữ Giai vừa nghe lập tức hoảng sợ: "Mày nói bậy! Là mày cầm tảng đá đập anh Ba của tao!"
"A! Hoá ra là cô cũng biết cầm tảng đá à!" Cảnh Vân Chiêu hừ lạnh một tiếng: "Chú sảnh sát, xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc hẳn mang vũ khí tấn công kia về chứ ạ, cùng lắm thì hóa nghiệm một cái là được, phía trên dính máu người bị hại cùng với dấu vân tay của hung thủ không phải sao?"
Vừa nói như thế, mấy người lập tức bối rối ngay tại chỗ.
Chuyện xảy ra quá mức đột nhiên, bọn họ hoàn toàn quên kiểm tra tảng đá, chỉ muốn đẩy tội danh ra ngoài......
Đặc biệt là anh họ lớn, gương mặt vốn đẹp trai cũng có chút dữ tợn, đầy hoảng hốt lo sợ, nhìn chằm chằm Cảnh Vân Chiêu, trong lòng rối một nùi, đột nhiên nhìn chằm chằm cái áo khoát mà Cảnh Vân Chiêu đang cầm, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hai mắt tỏa sáng.
"Không đúng! Lúc Cảnh Vân Chiêu đánh chúng tôi cũng quấn áo khoác! Lúc cô ta cầm đá thì dùng áo khoác bao lấy tay, cho nên phía trên mới có thể không có vân tay của cô ta! Về phần tôi...... Tôi ngăn cản cô ta, giành lấy từ trong tay cô ta, cho nên phía trên dính vân tay của tôi......" Anh họ lớn vội vàng giải thích.
Vẻ mặt kì lạ này khiến cảnh sát nhướng mày, ngay cả chính mẹ ruột của anh ta đều cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng dù sao cũng là con trai của mình, nào có nói không tin?
Vẻ mặt đau lòng và tức giận mắng Cảnh Vân Chiêu: "Dưới gầm trời này tại sao có thể có cô gái nhỏ có lòng dạ độc ác như mày vậy hả? Nếu cháu ngoại xảy ra chuyện gì, mấy nhà chúng tao dù là tán gia bại sản cũng muốn cho mày vào ngồi tù!"
"Lời nói cũng đừng nói tuyệt tình như vậy chứ!" Cảnh Vân Chiêu liếc người phụ nữ này một cái, mới nhìn anh họ lớn nói: "Đúng vậy, tôi dùng áo khoác quấn lấy tay, nhưng bên trên áo khoác này của tôi có thể nhìn ra được nếp gấp, chỉ bao lấy một tay mà thôi, tôi muốn cầm tảng đá một tay cũng không thể được! Hơn nữa chú cảnh sát, cho nên con làm như vậy cũng không phải vì xóa hết dấu Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn vết, mà là biết đêm hôm khuya khoắc nhìn không rõ ràng lắm, nếu con chỉ là tự vệ, cũng không muốn bởi vì nhất thời sai lầm làm ngộ thương người khác, quấn áo khoác trở thành như vậy có thể giảm bớt một chút sức lực!"
Cảnh Vân Chiêu cũng không nhớ qua chuyện phát triển trở thành như vậy.
Suy nghĩ vốn thật sự không để lại dấu vết, cho bọn họ một chút dạy dỗ, tránh cho những người này bị thua thiệt lại chĩa mủi dùi về phía cô.
Nhưng lúc đối phương cầm tảng đá kia lên, trái tim cô lại đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, rõ ràng hai người không có thù hận không quen biết nhau, mà đối phương lại muốn đẩy cô vào chỗ chết!