Chương 486: Nổ ra đại chiến
Ba người tiến đến, người cầm đầu là Ngưng Đan viên mãn, còn hai người phía sau là yêu đế Uẩn Thần!
Cửu Sát đạo nhân trời sinh đã rất nhạy cảm với khí tức, vậy nên lão có thể cảm nhận được mùi của kẻ địch trên người bọn họ.
Không nói nhiều, Cửu Sát đạo nhân liền muốn chạy trốn.
“Chết rồi, lão muốn chạy trốn”.
Khuê Xà chân quân sao có thể để lão chạy dễ dàng như vậy, ông ta bắn ra một đạo ánh sáng Phệ Hồn Đoạt Phách về phía lão ta.
Cửu Sát đạo nhân chợt lạnh sống lưng, toàn thân nổi da gà.
Na Di!
Vào thời khắc nguy hiểm, Cửu Sát đạo nhân khó khăn lắm mới tránh được đòn công kích của Khuê Xà chân quân.
Ánh sáng bay dọc theo đường đi, đụng đến đâu là đổ đến đó.
“Ầm!”
Ánh sáng nổ vang, mọi vật trong bán kính khoảng trăm mét đều bị san phẳng!
Những kẻ trong Loạn Sát Tông đều là đám người dã man, vậy nên nếu nói đến chuyện đi giết bọn chúng, thì Khuê Xà chân quân không thể thiếu phần được.
Ba người bay đến, vây quanh Cửu Sát đạo nhân.
Trần Dương cũng không dám khinh thường, 5000 đạo kiếm nguyên kèm theo 2 loại kiếm ý, sử dụng chiêu Tung Địa Kim Quang thì anh liền đến ngay bên cạnh Cửu Sát đạo nhân.
Không nói tiếng nào, kiếm quang liền bắn ra.
Trong nháy mắt, Cửu Sát đạo nhân đánh hơi được mùi vị của cái chết.
Năng lực bẩm sinh, vật đổi sao dời!
Trong nháy mắt, kiếm quang của Trần Dương chuyển mục tiêu đến những địa điểm khác.
“Ầm!”
So với tiếng nổ của chiêu công kích của Khuê Xà chân quân thì còn vang dội gấp mấy chục lần, khiến cho sơn môn của Loạn Sát Tông một phen chấn động.
Một đòn này đã khiến vô số đệ tử bị thương.
Đám đệ tử dù đang bế quan hay không bế quan đều rối rít bay lên không trung, trường lão ngoại môn, nội môn của Loạn Sát Tông đều một phen kinh hãi.
Ngay cả Chưởng môn nhân của Loạn Sát Tông, rồi Loạn Sát đạo nhân đang ở dưới lòng đất hàng nghìn thước cũng giật mình tỉnh lại.
“Là kẻ nào to gan dám xông vào sơn môn của ta!”
Loạn Sát mở mắt, sát khí vô cùng mạnh.
Cửu Sát đạo nhân sợ rẽ đất, hắn nhìn Trần Dương, đây là Ngưng Đan sao, rõ ràng là cường giả Uẩn Thần mới đúng.
Khả năng công kích thuộc hạng kiếm tu hàng đầu.
Nếu như ông ta không có sức mạnh bẩm sinh, không kịp đề phòng thì nhất định sẽ bị thương nặng.
“Các ngươi là người phương nào, vì sao phải giết tôi?”
Cửu Sát đạo nhân kết nối với thần khí, chuẩn bị rạch vỡ vòng vây.
Chính vào lúc này, sơn môn của Loạn Sát Tông chấn động.
“Đoàng!”
Một đạo huyết quang phóng lên cao, Cửu Sát đạo nhân đứng giữa không trung: “Dám đến làm loạn tông môn của ta sao, tội đáng chết!”
Dù đối phương là ba cường giả Uẩn Thần đi chăng nữa, Cửu Sát đạo nhân cũng không hề run sợ.
“Tất cả đệ tử nghe lệnh, bày ra pháp trận loạn sát, tiêu diệt kẻ địch”.
“Tất cả chưởng lão ngoại môn nghe lệnh, không được để ba tên này trốn thoát, hôm nay, Loạn Sát Tông chúng ta phải tiêu diệt được ba tên này, để nâng cao được uy danh hiển hách của Loạn Sát Tông”.
Dù sao cũng phải chiến, nên không cần dài dòng. Loạn Sát đạo nhân cũng đã trải qua bao nhiêu trận chiến, nên lão hiểu rõ được lợi thế của việc ra tay trước khống chế cục diện.
Mở ra pháp trận hộ sơn cực phẩm, những đệ tử còn sót lại thì phát động pháp trận loạn sát, từng lớp từng lớp một bao vây lấy 3 người.
Một người thì không sao, nhưng đây là hàng trăm, hàng nghìn, hàng chục nghìn người!
Dòng huyết khí sát cơ này ngưng kết lại, có thể đánh vào tâm trí, thần hồn của con người. Thậm chí làm vấy bẩn thần niệm và thần hồn, đây cũng là một dạng pháp trận công kích hạng một.
Mấy trăm vị trưởng lão ngoại môn, lần lượt lấy pháp bảo của mình ra, bọn họ phóng ra sức mạnh công kích lớn nhất có thể.
Ánh lửa, sấm sét, phong đao…
Một sức mạnh công kích vô cùng lớn dường như muốn nuốt chửng ba người.
Cửu Sát đạo nhân đứng ở giữa liền thi triển sức mạnh bẩm sinh, Bất Động Minh Vương của mình!
Ông ta đã đạt đến đỉnh của Uẩn Thần sơ kỳ, nếu sử dụng sức mạnh bẩm sinh, chỉ cần lực công kích không vượt qua Uẩn Thần trung kỳ, thì không thể nào phá vỡ được phòng ngự của ông ta.
Hiện giờ ông ta vẫn chưa muốn để lộ thần khí của mình.
Trần Dương cười nhạt, chém ra kiếm quang, những pháp trận công kích trẻ con kia liền bị tiêu diệt trong nháy mắt, dư âm kiếm quang đánh trực diện lên mấy trăm trưởng lão ngoại môn Nguyên Thần sơ kỳ.
Sinh cơ, nguyên đan, thần niệm, toàn bộ đều bị diệt sạch. Bọn họ không có linh quang nên không có khả năng đầu thai chuyển thế, nên có thể coi như là một cái chết bình thường, mất hồn mất xác.
Khuê Xà chân quân há mồm phun ra một hơi độc, ông ta là Khuê Xà nên việc dùng độc đương nhiên là bản năng.
Hơi độc này đụng phải sát khí, liền bị tan ra.
Ông ta thổi một hơi thứ 2, độc khí lan truyền, đám đệ tử kia vừa mới chạm vào thôi mà da thịt đã thối rữa. Thân xác, nguyên thần, Kim Đan đều bị ăn mòn. Thậm chí ngay cả pháp bảo rồi nhẫn trữ đồ của bọn chúng cũng đều bị ăn mòn hết cả.
Độc của Khuê Xà đúng là khiến người ta giật mình.
Hỏa Quang chân quân há mồm phun ra một luồng sáng, đấu lại Bất Động Minh Vương.
“Xoẹt!”
Một chiêu này thôi liền xuyên thủng sức mạnh bẩm sinh của Cửu Sát đạo nhân, phá vỡ vỏ rùa đen của ông ta.
“Vật đổi sao dời!”
Nhưng lần này, Cửu Sát đạo nhân lại thúc giục sức mạnh bẩm sinh, nên may mắn tránh được 80% lực công kích, còn 20% kia thì đánh thẳng lên người ông ta, khiến thân xác bị xuyên thủng.
Luồng sáng này vô cùng kinh khủng, đây chính là chân hỏa mà Hỏa Quang chân quân thu thập được, tạo nên sóng ánh sáng mặt trời.
Sức nóng của chiêu này lên đến mấy trăm nghìn độ.
80% sức mạnh bị chuyển dịch kia, cắt đứt từ giữa sơn môn của Loạn Sát Tông.
Sức công kích của yêu đế, có khả năng hủy diệt trời đất, mỗi một đòn đều có uy lực biến hóa trời đất.
Sau khi bị xuyên thủng thân thể, Cửu Sát đạo nhân vô cùng giận dữ: “Các người rốt cuộc là kẻ nào, không quen không biết, tại sao vô cớ chặn đánh tôi?”
Trần Dương nghe thấy vậy liền cười nhạt: “Đừng giả bộ nữa Cửu Sát đạo nhân, ông cho rằng trốn ở chỗ này thì sẽ bảo toàn được tính mạng sao?”
Dứt lời, một luồng sáng máu đỏ cam lao đến.
“Điêu huynh cẩn thận!”
Đó chính là đao mang mà Loạn Sát đạo nhân chém ra.
Phát chém này cũng khiến Trần Dương sợ hết hồn hết vía.
Huyết sát của Uẩn Thần hết sức kinh khủng.
Không thể trốn thoát nổi!
Đao mang này còn có khả năng phong tỏa khí cơ!
“Đoàng!”
Hỏa Quang chân quân lại phun ra một đạo hỏa quang, đụng vào đao mang kia, một tiếng nổ động trời vang lên, đám đệ tử tu vi thấp bị giết ngay tức khắc.
“Cửu Sát đạo hữu, chúng ta liên thủ lại giết ba tên này mới được!”
Phát đánh vừa rồi đã giải vây giúp Cửu Sát đạo nhân.
“Cảm ơn Loạn Sát đạo hữu!”
Cửu Sát đạo nhân vô cùng tức giận, ông ta liền gọi thần khí trung phẩm của mình là Đạo Vương Kích ra, chứ không tiếp tục giấu giếm nữa. Trong nháy mắt khí thế trên người ông ta nổi lên cuồn cuộn!
Chuyển nhanh từ Uẩn Thần sơ kỳ lên Uẩn Thần trung kỳ, hơn nữa Loạn Sát đạo nhân cũng đang là Uẩn Thần trung kỳ, Trần Dương cảm nhận được sức ép vô cùng lớn từ phía bọn họ.
Vẻ mặt của Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân trở nên suy tư hơn.
Bọn họ đều là Uẩn Thần sơ kỳ, nên e mà khó chống đối lại nổi Uẩn Thần trung kỳ.
Đặc biệt là sự xuất hiện của Hải Vương Kích, khiến cục diện cuộc chiến thay đổi.
Không thể nương tay.
Trần Dương cũng gọi Xích Huyết ra.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Xích Huyết, ánh mắt của Loạn Sát đạo nhân đỏ rực lên: “Thần khí, là một món thần khí, hơn nữa lại vô cùng hợp với ta!”
Loạn Sát đạo nhân cười lớn: “Hôm nay Loạn Sát đạo nhân ta coi như gặp may rồi!”
Lời nói của lão chẳng khác nào khẳng định rằng phen này Trần Dương sẽ tiêu đời.
Sát Lục đạo vận, Huyết Sát đạo vận, đạo vận sát!
Ba đạo vận lần lượt xuất hiện!
Ba đạo vận này đều là đạo vận công kích hạng 1.
Trong khoảnh khắc, Trần Dương liền thấy được núi thây biển máu, sát cơ lạnh sống lưng lao đến, ba đạo vận kia cũng lao tới.
Đây chắc chắn là pha chiến đấu nguy hiểm nhất trong lịch sử của anh.
Sau khi gọi Xích Huyết ra, 10 nghìn đạo kiếm nguyên liền bao trùm lên nó, ba phần Đại Địa kiếm ý, 3 phần Lôi Đình kiếm ý!
Nén, nén nữa rồi lại nén nữa. Nhờ khả năng nén của Huyết Xích mà 10 nghìn đạo kiếm nguyên đã nén lại chỉ còn một nửa.
Không kịp nữa rồi.
Trần Dương không suy nghĩ nhiều, anh chém ra kiếm quang.
Đoàng.
Kiếm quang đụng vào đạo vận, liền đánh bay Trần Dương ra ngoài, dư âm vụ nổ vô cùng lớn, khiến lục phủ ngũ tạng của anh cũng bị ảnh hưởng.
“Phụt!”
Trần Dương há mồm phun ra một ngụm máu tươi, anh vội vàng đè nén lại vết thương, dùng Sinh Cơ Đan.
Đây chính là sự lợi hại của Uẩn Thần trung kỳ sao?
Nhưng nhìn vẻ mặt Loạn Sát đạo nhân cũng có chút đăm chiêu, có vẻ lão nhận ra rằng Trần Dương không sử dụng đạo vận.
Nói cách khác, anh không phải Uẩn Thần!
Nhiều lắm thì cũng chỉ là Nguyên Thần viên mãn, việc anh có thể chống đỡ lại sự công kích của lão ta, cũng là nhờ có thần khí.
Thần khí? Vậy đây chính là uy lực của thần khí sao?
Quá mạnh mẽ, thần khí này dường như sinh ra để giúp lão đánh giá được sức mạnh của bản thân mình.
“Cửu Sát đạo hữu, ông giúp tôi chặn hai kẻ này, còn thằng nhãi kia để tôi giải quyết!”
“Được!”
Cửu Sát cũng biến hình thành một con mình người đầu rắn, con rắn có chín đầu không ngừng ngoe nguẩy, ông ta cầm Hải Vương Kích, sức mạnh toàn thân tăng vọt.
Vô Lượng đạo vận, Trùng Thủy đạo vận!
Rắn chín đầu sống ở biển sâu, vô cùng bản lĩnh.
Vô Lượng đạo vận cộng thêm Trùng Thủy đạo vận, lại còn có sự trợ giúp của Hải Vương Kích, sức mạnh vô cùng lớn.
Biển Trùng Thủy vô ngần kia bao phủ ánh lửa lên Khuê Xà.
Từng đợt từng đợt sóng Vô Lượng đánh ra.
“Thít chết nó đi!”
Một giọt Trùng Thủy đã nặng mấy chục cân, mà ở đây có hàng tỉ giọt.
Dưới sự trì hạ của Vô Lượng đạo vận, lớp phòng vệ của bọn họ liền bị nghiền nát.
“Đoàng!”
Va vào Trùng Thủy, những đạo khí kia chỉ có thể tan tành trong nháy mắt.
Hai con yêu cũng bị thương nhẹ.
Cửu Sát đạo nhân này quả là lợi hại.
Khuê Xà chân quân cũng không dám khinh thường, ông ta liền sử dụng đạo vận độc để bảo vệ quanh thân.
Ông ta há miệng, không ngừng hút Trùng Thủy vào trong.
Đây là chiêu… nuốt trôi đạo vận!
Hỏa Quang chân quân cũng không cam chịu.
Đạo vận hỏa, đạo vận ánh sáng!
Nhiệt độ của ngọn lửa lên đến một mức độ nhất định, có thể cháy đốt núi nấu sôi biển!
Ví dụ như hiện giờ, biển Trùng Thủy kia đang bị nấu sôi sùng sục, pháp trận không dừng lại.
Đạo vận ánh sáng thông qua sự khúc xạ của nước biển đánh trực diện vào Cửu Sát đạo nhân.
“Đoàng!”
Cho dù chỉ là khúc xạ thôi, nhưng trước đạo vận ánh sáng viên mãn của Hỏa Quang chân quân, uy lực cũng vô cùng dị thường.
Cửu Sát đạo nhân không ngừng sử dụng sức mạnh bẩm sinh là vật đổi sao dời, khiến thân thể của ông ta tạo thành một áp lực rất lớn.
Hải Vương Kích không ngừng tạo ra một ánh sáng xanh vô lượng, đạo vận thứ ba phóng ra ngoài, Lam Hải đạo vận.
Đoàng!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Sức công phá vô cùng mạnh khiến biển Trùng Thủy sôi trào.
“Dời sông lấp biển!”
Cửu Sát đạo nhân lại tiếp tục sử dụng sức mạnh bẩm sinh!
Biển Trùng Thủy vốn đang bị đạo vận hỏa nấu sôi thì trong nháy mắt liền bị khuấy động!
Nhờ sự giúp sức của Vô Lượng đạo vận thì đã dập tắt được đạo vận hỏa!
Cũng cắt đứt sự hút vào của Khuê Xà chân quân.
“Kẻ này thật là lợi hại!”
Trong lòng Khuê Xà chân quân thầm cảm thấy kinh ngạc, đạo vận độc phóng ra, không ngừng ăn mòn đạo vận của Cửu Sát đạo nhân.
Nhờ có sự trì hạ của Hải Vương Kích, đạo vận của Cửu Sát đạo nhân dường như vô tận.
Cửu Sát đạo nhân cười lớn: “Thật là ngu xuẩn, Hải Vương Kích chính là thần khí thần phẩm, uy năng vô cùng, có nó thì chẳng khác nào có được sức mạnh của Uẩn Thần trung kỳ”.
Ông ta cười ngang ngược, trong lòng đang thầm mừng, cho dù bản thân chưa thể nắm giữ hoàn toàn được sức mạnh của Hải Vương Kích, vì Hải Vương Kích này vốn có 3 loại đạo vận, nhưng dù ông ta mới chỉ dùng được một loại thôi thì uy lực cũng vô cùng lớn rồi.
Nếu như Loạn Sát không xử lý Trần Dương, thì cục diện mới có thể đổi chiều được!