Chương 526: Tầm ảnh hưởng
Nói cách khác, giờ đây Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các khó có thể lũng đoạn thị trường, chỉ cần các thương hội nhỏ cố gắng thì sớm muộn gì cũng trở thành một Thất Bảo Trai khác.
Còn tính năng video nữa, trailer “Tiên Kiếm 1” đã lên sóng.
Theo thống kê chưa hoàn thiện, lượng phát sóng lên tới tám tỷ.
Đương nhiên, máy truyền ảnh đời đầu không có sẵn chức năng này.
Bài hát trong trailer do Trần Dương viết lời và Tiêu tiên tử của Âm Luật Tông thể hiện. Ban đầu hát bài này nghe rất lạ, nhưng nghe lâu lại cảm thấy hay lạ thường.
Với sự phối hợp của các loại nhạc cụ và tiếng ca chứa chan tình cảm, chỉ trong thời gian ngắn ca khúc này đã giành được sự yêu thích của các tu sĩ cả nam lẫn nữ.
“Tiên Kiếm 1” bắt đầu nổi tiếng rộng rãi, ai ai cũng tò mò về câu chuyện xảy ra ở Vô Cực Kiếm Tông này!
Bỗng chốc danh tiếng của Vô Cực Kiếm Tông vang xa!
Ngay cả Tiêu tiên tử cũng được mọi người khen ngợi, ngày nào cũng có vô số tán tu chạy đến Âm Luật Tông hô to tên của Tiêu tiên tử.
Cô ấy trở thành tiên tử hàng đầu của Âm Luật Tông, nói theo cách nói của Trần Dương thì cô ấy chính là minh tinh thế hệ đầu tiên trên biển Vô Ngần.
Không lâu sau Tiên Kiếm lên sóng, mỗi ngày hai tập!
Theo thống kê của trí tuệ nhân tạo, lượt xem online ngày hôm đó lên tới bảy tỷ.
Hơn nữa, con số này còn không ngừng tăng cao.
Kéo theo lượng tiêu thụ của máy truyền ảnh đời hai.
Ngân hàng Phát Triển Tu Sĩ của Trần Dương cũng phô bày nguồn lực to lớn, thu về hơn trăm tỷ nguyên thạch chỉ trong thời gian mười mấy ngày!
Cũng khiến cho các tông môn khác tròn mắt ngạc nhiên.
Đến cả Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các cũng không ngờ có một ngày việc kiếm tiền lại trở nên đơn giản như vậy.
Bọn họ bắt đầu suy nghĩ lại, thậm chí học tập và không ngừng đổ xô theo thị trường.
Nói theo cách của Trần Dương thì cái này gọi là “khách hàng là Thượng Đế”!
Biển Vô Ngần đang thay đổi nghiêng trời lệch đất!
Việc đầu tiên các tu sĩ làm sau khi thức dậy là lấy máy truyền ảnh của mình ra xem tin tức.
Phía Tây Nam hải vực Hoảng Loạn xuất hiện dòng xoáy bí ẩn, nghi có mộ của cường giả.
Tông chủ Thần Khất Tông quỳ ở đảo Thiên Sơn tròn hai năm, cuối cùng cũng xin được thần khí hạ phẩm của Thiên Sơn Tông.
Con đường thành danh của Yêu Yêu – con át chủ bài Vạn Hoa Lâu: Tôi cô đơn, tôi trống rỗng, tôi lạnh lẽo, tôi cần một người đàn ông hiểu tôi xuất hiện!
Ngoài ra, cùng với sự nổi tiếng của Tiên Kiếm, biển Vô Ngần nổi lên trào lưu thảo luận về Tiên Kiếm.
“Lý Tiêu Dao và Linh Nhi mới là tình yêu đích thực!”
“Cô là cái đồ khác người, rõ ràng là với Nguyệt Như!”
“Vớ vẩn, Lý Tiêu Dao là của tôi!”
“Linh Nhi mới là người phụ nữ của tôi!”
Một đám người ngồi thảo luận, hơi mếch lòng tí là ra tay luôn.
Đỗ Trường Nguyên nổi như cồn, ngoài ra còn có Phi Vũ và Phiêu Miểu, thậm chí Chung Linh Tú và Cố Trường Thanh cũng nổi tiếng rần rần!
Năm người này vừa ra ngoài là bị mọi người vây quanh.
“Tiêu Dao ca ca nhìn em này, Tiêu Dao ca ca ơi!”
“Linh Nhi muội muội ơi nhìn anh này, anh cho em nguyên thạch, em ký tên cho anh nhé!”
“Nguyệt Như, xin hãy dùng roi của em quất anh đi!”
Trên trời, Diệu Nguyên chân quân thở dài: “Haiz, công danh lợi lộc tốt đấy, nhưng tu hành mới là quan trọng nhất.”
“Diệu Nguyên sư huynh!”
Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên xinh đẹp thướt tha bay tới.
Diệu Nguyên chân quân xoay người nhìn lại: “Thì ra là Thanh Nguyên sư muội!”
“Diệu Nguyên sư huynh, anh đóng Tửu Kiếm Tiên đẹp trai ngút trời! Dạo này em tu luyện trắc trở, chẳng hay sư huynh có… có thể chỉ bảo hay không…”
Diệu Nguyên chân quân vỗ ngực đáp: “Việc cỏn con này cứ để Tửu Kiếm Tiên lo!”
“Vậy em chờ anh!”
Thanh Nguyên chân quân nở nụ cười nhẹ tựa sương khói, sau đó bay đi luôn.
Diệu Nguyên chân quân nhìn Thanh Nguyên chân quân rời đi, lắc đầu thở dài: “Haiz… Sức hấp dẫn của Tửu Kiếm Tiên ta đây quá lớn, tối nay sẽ mệt lắm đây!”
Nói rồi ông ta làm bộ làm tịch cầm hồ lô rượu bên hông uống rượu.
Trong phòng trưởng lão nghị sự của Vô Cực Kiếm Tông!
Tất cả các trưởng lão nắm quyền nội môn và ngoại môn đều đến đông đủ.
Linh Nguyên chân quân ngồi trên ghế chủ tọa, Cực Nguyên chân quân ngồi bên trái ông ấy.
“Hiện giờ ngoại tu tới thăm Vô Cực Kiếm Tông đột ngột tăng gấp mấy trăm lần, danh tiếng của Vô Cực Kiếm Tông cũng lan truyền khắp mọi nơi trên biển”.
“Tôn Chưởng giáo có lệnh, chọn ra mấy nghìn đệ tử cả nội môn lẫn ngoại môn lên đường vào đất liền theo hai hướng”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc, tin đồn Vô Cực Kiếm Tông mở rộng địa bàn đã lan truyền suốt mấy trăm năm mà chẳng thấy Tông chủ có động tĩnh gì.
Sao giờ bảo mở rộng là mở rộng ngay, lại còn chia làm hai tông, không biết phải tốn tổng cộng bao nhiêu vật tư cần thiết cho việc này.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì mọi người cũng hiểu ra.
Lượng nguyên thạch Vô Cực Kiếm Tông kiếm được trong thời gian này nhiều hơn số nguyên thạch kiếm được suốt một trăm năm.
Tích góp trăm năm, xây dựng hai tông môn thì có gì khó?
Tuyệt đối dư dả.
Vả lại, tiềm lực trên đất liền vô hạn, tới khi thị trường biển Vô Ngần bão hòa thì phát triển ở đất liền là con đường duy nhất.
Hàng nghìn tỷ người, phồn hoa vô hạn, tu sĩ cũng giàu hơn tu sĩ trên biển. Đến lúc đó, không chừng bọn họ còn có thể chu cấp cho chủ tông.
“Cần tiền cho tiền, cần người cho người, dọc đường có thể tự thu nhận đệ tử!”
Linh Nguyên chân quân tiếp tục lên tiếng.
Lần này tất cả mọi người đều thở dồn dập, ai mà chẳng muốn mở rộng địa bàn chứ?
Ra ngoài lập tông môn, đương nhiên người dẫn đầu sẽ là Tông chủ sở hữu lượng tài nguyên khổng lồ, ai mà chẳng động lòng?
“Sư huynh, tôi sẵn lòng đi đất liền!”
“Trường Nguyên nội môn sẵn lòng đi đất liền!”
“Trung Nguyên ngoại môn sẵn lòng đi đất liền!”
“…”
Qua một hồi tranh cãi, cuối cùng ngoại môn chọn ra một trăm người, nội môn chọn ra ba mươi người!
Đợi tới khi tông môn yên tĩnh lại, mọi người bắt đầu bỏ phiếu chọn ra Tông chủ mới!
Người được chọn vui như mở cờ trong bụng, người không được chọn cũng có nhiệm vụ khác!
Trăm nghìn năm qua, ngoài biển khơi chưa từng có sự thay đổi lớn đến vậy, muốn quen với trào lưu thì phải bắt kịp trào lưu!
May mà Vô Cực Kiếm Tông đã đứng trên đỉnh trào lưu.
Lợi nhuận mỗi ngày của tông môn lên tới hàng trăm triệu, nguồn tài nguyên kếch xù này ắt sẽ giúp Vô Cực Kiếm Tông phát triển nhanh chóng, đi lên đỉnh cao.
Có lẽ một ngày nào đó, Vô Cực Kiếm Tông sẽ lập tông môn đến tận châu Đông Thần, trở thành tông môn lớn mạnh nhất đại lục Thần Ma.
Sau khi mọi người rời đi, Cực Nguyên chân quân nói: “Sư huynh, ông có muốn bảo thằng nhóc họ Điêu sắp xếp cho chúng ta một vai diễn thử không?”
Mỗi ngày Diệu Nguyên thức dậy trên giường các sư muội khác nhau, nói thật là ông ta cũng rất hâm mộ!
Điều đáng giận nhất là Diệu Nguyên là Phó các chủ, vậy mà bây giờ ông ta còn kiểu cách hơn cả đại trưởng lão ngoại môn mình đây.
Hơn nữa, danh tiếng còn vang xa.
Ông ta vừa bước chân ra ngoài, các đệ tử trong tông môn nghe tin lập tức hành động, sùng bái vô cùng.
Cực Nguyên chân quân mình đây không biết tự ái chắc?
Linh Nguyên chân quân sờ cằm, lấy máy truyền âm gọi video cho Trần Dương.
Mà lúc này, Trần Dương đang tiếp đãi sứ giả của Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo.
Thấy Linh Nguyên chân quân gọi video tới, anh ngắt máy luôn.
Vạn Pháp chân quân của Bồng Lai Tiên Tông lên tiếng: “Điêu đạo hữu, Bồng Lai Tiên Tông chúng tôi và Nạp Hải Tông cũng là đồng minh, cậu đã quay Tiên Kiếm cho Vô Cực Kiếm Tông, không thể bên nặng bên nhẹ được!”
Quảng Tản Bồ Tát cũng nôn nóng, công việc truyền giáo của Ma Kha Giáo vốn đã khó khăn rồi, vậy mà Tiên Kiếm đột nhiên xuất hiện, ngay cả đệ tử tiểu tăng mới nhập môn cũng hướng về Vô Cực Kiếm Tông.
Mấy đứa ngốc đó còn tưởng Vô Cực Kiếm Tông có Lý Tiêu Dao, và Triệu Linh Nhi thật!
Được rồi, đúng là bọn họ có thật!
Nhưng bỏ qua vấn đề này đi, điều Thế tôn Ma Kha Giáo coi trọng nhất là năng lực truyền giáo!
Máy truyền ảnh ngày càng phổ biến, mọi người nắm bắt tin tức ngày càng thuận tiện, đương nhiên việc truyền giáo cũng phải theo kịp thời đại.
Nếu như Trần Dương quay một bộ phim có tên “Phật Đà Truyện”, vậy chẳng phải Ma Kha Giáo có thể vinh quang hiển hách đúng nghĩa hay sao?
Ngoài ra còn có thể thu được lòng tin của các đệ tử trong giáo.
Hiện giờ đệ tử của Vô Cực Kiếm Tông ra ngoài, ai nấy đều vênh váo, ngay cả Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo cũng không ngoại lệ.
“Vô Lượng thế tôn, Điêu đạo hữu, Ma Kha Giáo chúng tôi bằng lòng ra giá cao mời cậu quay Phật Đà Truyện”.
Dứt lời Quảng Tản Bồ Tát lấy kịch bản “Phật Đà Truyện” ra.
Nói là kịch bản chứ thật ra là một quyển truyện ký, chủ yếu viết về hành trình gian nan của Thế tôn Ma Kha Giáo đời đầu kể từ lúc tách khỏi Huyền Không Tự, dẫn dắt giáo đồ vượt qua mọi khó khăn tới biển Vô Ngần.
Trần Dương vội vàng đọc lướt qua một lượt, quay cái này mà có người xem hả?
Rác rưởi, anh thẳng tay ném quyển truyện ký đi.
“Điêu đạo hữu, cậu…”
“Kịch bản quá tệ, tôi không muốn quay”.
Vạn Pháp chân quân cười ha hả: “Có ai thích xem câu chuyện về đám lừa trọc đâu? Giới trẻ thời nay chỉ thích xem mấy bộ phim như Tiên Kiếm thôi. Đây là kịch bản của Bồng Lai Tiên Tông chúng tôi”.
Trần Dương nhận lấy, liếc nhìn cái tên “Bồng Lai Kỳ Hiệp Truyện”!
Sau đó anh xem nội dung tình tiết, đây chẳng phải là Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện bản super fake sao?
Lý Tiêu Dao biến thành Vương Tự Tại, thiếu niên dùng kiếm biến thành thiếu niên dùng thuật pháp tay kết pháp quyết.
Triệu Linh Nhi biến thành Triệu Tú Nhi, là cháu gái của Nữ Oa!
Tửu Kiếm Tiên biến thành lão Quỷ…
Mẹ nó, ông ta coi khán giả là kẻ ngu à?
Còn sửa cốt truyện, xây dựng hình tượng Bồng Lai Tiên Tông vô cùng cao thượng, ai không biết còn tưởng nhân vật chính là Tông chủ Bồng Lai Tiên Tông đấy!
“Rác rưởi!”
Trần Dương mắng thẳng thừng.
“Điêu đạo hữu, sao cậu lại mắng người?”
Vạn Pháp chân quân ngây người.
“Đạo nhái xấu xa, ông có biết không hả? Đúng là vô đạo đức!”
Trần Dương hậm hực.
Vạn Pháp chân quân lúng túng nhưng không biết phản bác thế nào: “Điêu đạo hữu, chỉ cần cậu chịu quay một bộ phim cho Bồng Lai Tiên Tông, chúng tôi sẵn lòng trả giá cao…”
“Rốt cuộc giá cao là bao nhiêu, cho một con số cụ thể luôn đi!”
“Một… một triệu nguyên thạch cực phẩm…”
“Đi thong thả không tiễn!”
Trần Dương cười khẩy, chỉ một triệu nguyên thạch cực phẩm mà đòi anh quay phim?
“Tôi nói nhầm, là mười triệu, mười triệu…”
“Ông đang bố thí cho ăn mày hả? Mỗi giây mỗi phút ông đây thu về mấy chục triệu, ông đang trêu tôi đấy à?”
Thật sự là Trần Dương không nói khoác, lợi nhuận mỗi ngày từ máy truyền ảnh những hơn một tỉ, cộng thêm lợi nhuận từ mạng lưới internet, chuyển phát nhanh, siêu thị mua sắm… ước chừng tiền lời ít nhất cũng trên hai tỷ!
Anh chẳng thiếu mười triệu này!
“Điêu đạo hữu cho một con số đi, Bồng Lai Tiên Tông chúng tôi chấp nhận hết!”
“100 triệu nguyên thạch cực phẩm, cộng thêm một trăm bộ công pháp cấp Thần, thần thông không dưới mười loại!”
Gì cơ?
Vạn Pháp chân quân nhíu mày: “Điêu đạo hữu, đừng tham lam quá được không? Công pháp là nòng cốt của một tông, thần thông lại càng quan trọng, sao có thể tùy tiện giao dịch được?”
“Đi thong thả không tiễn!”
Trần Dương cũng chẳng thèm dài dòng với ông ta. Bồng Lai Tiên Tông lập tông đã mấy trăm nghìn năm, chắc chắn là ngoài công pháp và thần thông bản tông ra, bọn họ còn có rất nhiều thần thông và công pháp bên ngoài.
Nói thẳng ra là đồ dự phòng của tông môn.
“Điêu đạo hữu, Ma Kha Giáo chúng tôi đồng ý. 100 triệu nguyên thạch cực phẩm, 100 bộ công pháp cấp Thần, 15 thần thông được chứ?”
Quảng Tản Bồ Tát vội vàng lên tiếng.
“Được, Quảng Tản Bồ Tát thật hào phóng! Tôi sẽ quay phim về Ma Kha Giáo nhưng không quay “Phật Đà Truyện”, chỗ tôi có kịch bản tốt hơn”.
Hai mắt Quảng Tản sáng lấp lánh: “Điêu đạo hữu, tôi xem được không?”
Trần Dương lắc đầu: “Không được, không được!”
“Bần tăng yêu cầu quá đáng rồi”.
Quảng Tản Bồ Tát mỉm cười đáp lời.
“Nhưng tôi có thể đảm bảo là sẽ chọn diễn viên trong Ma Kha Giáo các ông. Từ Thế tôn cho tới tiểu tăng nhất định phải phối hợp với tôi, nếu không nghe lời tôi thì tôi sẽ dừng quay ngay lập tức!”
Quảng Tản Bồ Tát nghe vậy thì thốn kinh khủng, thằng ranh này to gan thật, còn dám sai bảo Thế tôn?
Thế nhưng Thế tôn đã dặn dò, phải nhờ Trần Dương truyền giáo giúp Ma Kha Giáo bằng mọi giá, cho dù ngài ấy phải hi sinh một tí cũng không sao.
Nghĩ đến đây, Quảng Tản cắn răng nói: “Được, tôi đồng ý với cậu.”