Chương 585: Thần Phong
Cùng lúc đó, Diệp Thần đưa hai anh em Thần Nam Thần Tử đến địa giới của châu Đông Thắng Thần.
Diệp Thần đã đột phá Hóa Thần thành công, có sức mạnh siêu phàm, pháp lực toàn thân gấp trăm lần người cùng cảnh giới.
Thể lực còn kinh khủng hơn, sau khi tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, anh ta cũng đã tu luyện đến cảnh giới Tích Huyết Trùng Sinh.
Thần Nam ở Uẩn Thần hậu kỳ, Thần Tử thì kém hơn một chút, Uẩn Thần trung kỳ, nhưng công pháp thần thông của cô bé cũng vô cùng đáng sợ.
Đặc biệt là Thần Nam, thi triển Thần Ma Cốt chí tôn, đã có thể phát huy ra sức mạnh gấp bốn mươi lần.
Bây giờ sức chiến đấu của cậu ấy còn mạnh hơn rất nhiều so với bán Hóa Thần, ngay cả khi đấu với Hóa Thần sơ kỳ, cũng có thể đánh mấy trăm hiệp rồi mới rơi vào thế bí.
Là một trong Thập Đại Chân Thần Gia Tộc, nhà họ Thần cũng có hàng chục cường giả cảnh giới Thánh, Hóa Thần trong gia tộc.
Thần Phong, anh họ của cậu ấy, sinh ra đã có đồng tử vàng, cộng thêm việc có được Thần Ma Cốt, sức mạnh trong cùng cảnh giới của anh ta là vô địch, tu vi Uẩn Thần hậu kỳ của anh ta còn giết được cả bán Hóa Thần.
Được biết đến như tiểu chí tôn của nhà họ Thần, anh ta cũng là thủ lĩnh có triển vọng nhất trong việc dẫn dắt sự phát triển của Thập Đại Chân Thần Gia Tộc.
Chân Thần của Thập Đại Chân Thần Gia Tộc đã biến mất nhiều năm trước, hiện tại ngoài danh tiếng, thực lực của bọn họ cũng ngày càng giảm sút.
Nhất là đối với nhà họ Vương, gia tộc có thứ hạng thấp nhất, cường giả mạnh nhất trong gia tộc cũng chỉ là bán bộ Thánh Cảnh, suýt chút nữa rơi khỏi hàng ngũ Thập Đại Chân Thần Gia Tộc.
Một khi không còn ở trong đó nữa, các tông môn chực chờ ngày đêm sẽ như lũ sói háu đói, lao vào xâu xé nhà họ Vương.
“Thần Phong! Tôi quay lại báo thù rồi đây!”
Sau bao nhiêu năm, cậu ấy cuối cùng đã trở lại!
Nhìn thánh thành phồn hoa, Thần Nam nắm chặt tay.
“Anh trai!”
Thần Tử đi tới, nắm lấy tay Thần Nam: “Vào thành thôi!”
Thần Nam hít sâu một hơi: “Xin lỗi sư tôn, con lơ đễnh quá!”
“Không sao!”
Diệp Thần lắc đầu, dẫn hai anh em đi vào thánh thành.
Quả không hổ là châu Đông Thắng Thần, Uẩn Thần không bằng chó, Nguyên Thần đi đầy đường, Ngưng Đan chỉ có thể đi làm bảo kê cho mấy quán trà.
Cho dù có là Hóa Thần thì cũng không có gì là lạ!
Tương truyền, châu Đông Thắng Thần có mười đường tổ long mạch nên nơi đây là trung tâm của thiên hạ.
Nhìn từ góc độ này, đúng là linh khí ở đây gần gấp mười lần so với những châu lục khác.
Khí cơ của trời đất cũng nồng đậm hơn, phóng tầm mắt ra xa, quy tắc đạo vận cũng dễ lĩnh hội hơn.
Ở đây, ngay cả một con lợn cũng dễ trở thành tinh hơn.
“Có nghe nói chưa, giải đấu xếp hạng gia tộc năm nay sắp bắt đầu rồi đấy!”
“Đương nhiên là tôi nghe nói rồi, nói không chừng nhà họ Vương lần này sẽ bị loại ra khỏi hàng ngũ Thập Đại Chân Thần Gia Tộc ấy chứ”.
“Ai nói không phải đâu, lần này tiểu chí tôn của nhà họ Thần sẽ thay mặt gia tộc thi đấu, tôi nghĩ là những người kia nên xác định đi là vừa!”
“Còn không phải sao, cậu ta sinh ra đã có con ngươi màu vàng kim, sở hữu Thần Ma Cốt, so với người cùng cảnh giới chắc chắn là bất khả chiến bại, sau này sẽ trở thành cường giả cảnh giới Thánh”.
“Đi, chúng ta đến đáng cược đi. Cuộc thi sẽ bắt đầu sau hai ngày nữa đấy. Nếu chúng ta đến muộn, thì sẽ không kịp đặt cược đâu”.
“Đi nào, đi nào!”
Nghe được cuộc trò chuyện của mấy người đó, Diệp Thần liền trở nên quan tâm: “Chỉ có gia tộc mới có thể tham gia cuộc thi xếp hạng gia tộc này sao?”
“Chưa chắc!”
Thần Nam lắc đầu: “Chỉ cần trong độ tuổi 100, bất kỳ ai có tu vi Hóa Thần trở xuống đều có thể tham gia!”
“Có rất nhiều tu sĩ đã sử dụng cuộc thi xếp hạng gia tộc này để tạo ra gia tộc của mình. Nếu được các gia tộc đứng đầu để mắt tới, họ sẽ nhanh chóng được tuyển làm con rể, một bước lên tiên luôn!”
Diệp Thần gật đầu, bằng cách này, Thần Nam có thể tham gia thi đấu rồi, quang minh chính đại tiêu diệt Thần Phong trên sàn đấu.
“Đi, chúng ta đi đăng ký!”
Diệp Thần đưa cả hai đến nơi đăng ký, nơi đây có một hàng dài người đang xếp hàng.
Nhìn một lượt, họ đều là cường giả Uẩn Thần.
“Họ và tên, đại diện cho gia tộc hay cá nhân!”
“Đi kiểm tra tuổi xương, nếu không có vấn đề gì, thì chỉ cần nộp lệ phí đăng ký một trăm nghìn nguyên thạch cực phẩm là được!”
Người đàn ông lấy ra một trăm nghìn nguyên thạch cực phẩm với vẻ mặt đau khổ, sau đó bước tới cột đá đo tuổi xương: “Cột đá cho thấy tuổi xương là 100!”
“Vừa vặn một trăm, vượt quá tiêu chuẩn thi đấu và không đủ tư cách tham gia cuộc thi!”
“Cái gì? Không phải nói không quá một trăm tuổi là được sao? Tôi mới có một trăm tuổi, sao lại không được!”
“Quy tắc là quy tắc, muốn gây sự à?”
Người ghi danh lạnh lùng nói.
“Trả lại nguyên thạch cho tôi!”
“Đây là phí kiểm tra. mày làm phí thời gian của tao như vậy. Tao không tính sổ với mày thì thôi còn ở đó mà đòi nguyên thạch?”
“Tôi nói lại lần nữa, trả nguyên thạch cho tôi!”
Người đàn ông tỏa ra pháp lực, ông ta sẵn sàng ra tay nếu không trả lại nguyên thạch cho ông ta.
“Muốn chết à!”
Bất ngờ, người đàn ông nhìn chằm chằm vào anh ta, một luồng khí tức kinh khủng phóng ra từ mắt hắn.
“Bùm!”
Người đàn ông gây rắc rối ngay lập tức nổ tung thành một đống máu.
Óa!
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt.
“Đây là kết cục cho những đứa dám gây rối đấy!”
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, sau đó lại ngồi trở lại vị trí của mình: “Tiếp theo!”
Lúc này, rất nhiều người đã tách ra khỏi hàng, quay đầu bỏ đi, vừa nhìn là biết bọn họ đã đến trăm tuổi, cố ý qua mắt để được vào thi.
Như vậy lại hay, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
“Chỉ nhìn chằm chằm mà đã có thể giết chết người, thần thông này thật lợi hại!”
Diệp Thần tặc lưỡi.
“Sư tôn, đây là thành viên của gia tộc Thân Đồ trong Thập Đại Chân Thần Gia Tộc. Các thành viên của gia tộc Thân Đồ sẽ thức tỉnh tổ huyết Chân Thần sau khi họ đạt Ngưng Đan. Họ có sức mạnh đồng tử kỳ lạ. Thức tỉnh của người này chắc là Bạo Liệt Thần Nhãn, là đồng lực tương đối phổ biến trong gia tộc Thân Đồ”.
Một cường giả nhìn chết một Uẩn Thần sơ kỳ, đây mà là chuyện bình thường sao?
Diệp Thần cũng hơi kinh ngạc, Cổ Lão trong nhẫn trữ đồ cười nói: “Diệp Thần, đây là châu Đông Thắng Thần. Ở đây, cường giả Hóa Thần cũng không thể giương giương tự đắc được đâu!”
“Cổ Lão, lẽ nào ông cố ý để tôi đến châu Đông Thắng Thần mở mang đấy à!”
“Châu Đông Thắng Thần là nơi sản sinh ra hệ thống lực lượng đạo pháp. Chỉ có ở đây, cậu mới có thể thực sự trưởng thành. Hơn nữa, tu sĩ ở đây nhìn chung mạnh hơn các tu sĩ cùng cảnh giới ở châu lục khác từ 10 đến 30%”.
“Nhưng cậu khác người, người ở Hàng Cổ Đệ Nhất Tông cũng rất khác người. Cho dù có ở châu Đông Thắng Thần, cũng là cường giả siêu cấp, không thua bất kỳ ai cùng cảnh giới!”
Nếu Trần Dương biết Cổ Lão nói gì, anh nhất định sẽ cười.
Đạo pháp thần thông tập hợp mấy trăm năm mới thôi diễn ra được mà có thể yếu hay sao?
Phương pháp dung luyện mới mở của anh cũng đã tạo ra tiền lệ, làm suy yếu rất nhiều nút thắt của cảnh giới tu sĩ.
Nếu nó được phát tán ra ngoài, nó chắc chắn sẽ gây chấn động thế nhân!
Cũng giống như Diệp Thần, anh ta đã tạo ra được cái mới trong phương pháp dung luyện của Trần Dương.
Sau đó là Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, khi thần niệm đã in dấu vào tế bào, anh ta đã nhìn vào trong tế vào.
Anh ta thậm chí đã bắt đầu chuẩn bị để mở ra pháp trận bên trong tế bào.
Hướng phát triển của Trần Dương là vĩ mô, trong khi Diệp Thần thì chỉ là người xem mà thôi.
Một khi phát triển thành công, hàng chục nghìn tỷ tế bào trong cơ thể anh ta sẽ trở thành nguồn sức mạnh, sức mạnh có thể phát huy ra sẽ hết sức kinh người!
Tuy nhiên, Diệp Thần không chắc về điều này, anh ta dự định sẽ đến gặp Trần Dương nói chuyện để xem xét tính khả thi của việc này.
Anh là người tạo ra phương pháp dung luyện, nên anh chắc chắn có thể cho anh ta những lời khuyên quý giá.
Thực ra, điều mà Diệp Thần không biết là Ma Dương đã đi trên con đường này rất lâu rồi.
Con đường anh ta đi chính là lấy lực chứng đạo, cho nên thể chất của anh ta đã được dùng đến cực hạn, Thiên Ma chân thân vô cùng cứng rắn, là đá thử luyện tốt nhất.
Pháp trận lạc ấn tế bào cũng là thứ mà anh ta đang làm trong nhiều năm qua.
Phải mất vài năm trước khi anh ta cải tạo thành công toàn bộ cánh tay, sức mạnh bùng nổ ngay lúc đó đã vượt qua cả Hóa Thần.
Không gian vỡ tan theo từng cái phất tay, như thể thế giới trong tay anh ta mong manh như một tờ giấy.
Tuy nhiên đối với Ma Dương mà nói, rất khó để khống chế sức mạnh, bởi vì số tế bào quá lớn, cho dù có lắp van pháp trận khống chế cũng khó mà khống chế được.
Hơn nữa, tiếp theo sẽ có kết nối sức mạnh tế bào, nếu có thể đạt được bước này, sức mạnh của Ma Dương sẽ bùng nổ.
Có thể nói, Ma Dương cũng đã đi một con đường không hề yếu hơn so với con đường mà Trần Dương đã đi.
Bây giờ cả hai đánh nhau, ai thắng ai thua còn chả phân định được nữa là.
“Tên”.
“Diệp Nam!”
“Năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Mười hai!”
“Tu vi”.
“Uẩn Thần trung kỳ!”
Nghe vậy, người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn, trong ánh mắt có chút kinh ngạc, mười hai tuổi mà Uẩn Thần trung kỳ?
Thật ấn tượng!
Người tên Diệp Nam này chính là Thần Nam, cậu ấy đồng thời cũng che giấu đi thực lực của mình.
“Đi kiểm tra tuổi xương đi!”
Ánh mắt của người đàn ông hơi nghi hoặc, bởi vì một số quái vật già sống ngàn năm có khuôn mặt trẻ con là điều rất bình thường.
Thần Nam bước đến, trên cột đá hiện lên chữ “”12”.
“Ồ!”
12 tuổi mà đã lên Uẩn Thần trung kỳ?
“Thật kinh ngạc, cậu bé này cũng là một đại thiên tài!”
“Tôi hỏi cậu, cậu đại diện cho gia tộc nào?”
“Nhà họ Diệp ở phía nam thành? Hay nhà họ Tiểu Diệp ở phía bắc thành?”
Người đàn ông hỏi.
“Đều không phải!”
Thần Nam lắc đầu: “Tôi đại diện cho chính tôi, không phải cho bất kỳ gia tộc nào!”
“Không phải người trong gia tộc à?”
Người đàn ông cau mày, vậy hẳn là tông môn rồi, xem ra mấy năm gần đây tông môn làm ăn được phết nhỉ, định nhúng tay vào Thế gia sao?
Sau khi ghi thông tin vào sổ ghi chép, người đàn ông ném thẻ thân phận qua: “Giờ Thìn hai ngày nữa, đừng đến muộn!”
Nói xong liền nói: “Tiếp theo!”
Vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng.
“Chậc chậc chậc, thiên tài tiềm năng như vậy, không biết sẽ được vào gia tộc nào đây”.
“Hehe, vậy thì nhất định phải giữ cho cậu ta sống mới được”.
“Thằng nhóc mười hai tuổi còn chưa cai sữa mẹ này á? Thằng nhóc này có mà đấu vào mắt?! Chỉ có mỗi cái cảnh giới, có mà đến Nguyên Thần có chả đánh được ấy chứ”.
“Hahaha… có lý!”
Nghe được bọn họ giễu cợt, có người nói: “Thật không? Tiểu chí tôn nhà họ Thần cũng mới mười mấy tuổi, nhưng người ta đã giết được bán Hóa Thần rồi kia kìa, ai dám cười nhạo cậu ta nhỏ tuổi chứ?”
“Tiểu thiên vương của nhà họ Tống cũng mới mười mấy tuổi đó thôi, cho tới nay đã đánh bại một vạn Uẩn Thần. Các người có dám thách đấu không?”
“Còn có tiểu quân tử nhà họ Trọng, chỉ có mười mấy tuổi nhưng những bài thơ cậu ấy làm ra đều được các bán thánh khen không ngớt, tỏ ra không hề kém cạnh Thần Phong, các người có dám đấu không?”
Người đó kể một tràng làm đáng người kia á khẩu, thật vậy, một số người được sinh ra đã tài giỏi sẵn, người thường không thể so với họ được.
Nhà họ Thần, một thiếu niên khoảng mười hai tuổi, ăn mặc sang trọng đang đứng chắp tay tại đình viện.
Ánh sáng vàng lóe lên trong mắt anh ta, một tia Thái Dương chân tinh bị hút vào trong đồng tử của anh ta.
Người thiếu niên này không phải ai khác, mà chính là Thần Phong!
“Thiếu gia, ông chủ cho gọi cậu!”
Một lão nô quỳ trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy, như thể đang sợ hãi.
“Bác Trung, bác là lão nhân nhà họ Thần, sao bác phải quỳ lạy như vậy? Lẽ nào tôi đáng sợ như vậy sao?”
Giọng nói của Thần Phong không có một chút cảm xúc nào.
“Thiếu chủ thân uy cái thế, nhìn thấy thiếu chủ liền không tự chủ được mà quỳ xuống lạy, mong thiếu gia minh giám!”
Bác Trung rất sợ hãi, thần nhãn cùng Thần Ma Cốt của Thần Phong kết hợp đến độ cao trào nhất, có đôi khi sẽ không khống chế được đồng lực bạo ngược.
Hàng chục người giúp việc đã chết dưới con ngươi của Thần Phong, bị thiêu cháy đến mức hồn bay phách lạc!