Chương 567: Đạo Đức Đại Thiên Tôn
“Vẫn chưa tới cực hạn sao?”
Cho dù phải chịu đau đớn thể xác nhưng Trần Dương vẫn rất vui. Anh lại lấy ra sáu trăm triệu Nguyên thạch cực phẩm để tu luyện.
Lần này phải mất cả ngày mới tiêu hóa hết. Lúc đó Tổ Khiếu Động Thiên của Trần Dương dài nghìn trượng, rộng nghìn trượng, khoảng cách giữa bầu trời và mặt đất cũng cao hàng trăm trượng.
Bề dày mặt đất vượt qua hàng chục trượng, bên dưới là một khoảng không xám xịt!
Tốn mất một tỷ Nguyên thạch, Tổ Khiếu Động Thiên cuối cùng cũng luyện thành!
Trong thời khắc Tổ Khiếu Động Thiên luyện thành, Trần Dương không thể kìm nén được pháp lực nữa.
Bùm!
Âm thanh của Thiên Lôi đã truyền vào kiếm giới!
Trần Dương quả thực không dám độ kiếp tại kiếm giới!
Một tia sáng lóe lên từ kiếm giới. Các đệ tự của Chân Thần Đạo ngơ ngác nhìn nhau, lúc này một Kiếp Vân khổng lồ đang tích tụ trên đỉnh đầu!
Không thể độ kiếp này tại Tử Hỏa Tông được.
Đạp chân một bước, Trần Dương đã đặt chân đến vùng đất không bóng người, cách xa mười vạn dặm. Đây cũng là địa giới của Tử Hỏa Tông.
Hạ pháp trận tại khu vực xung quanh núi có thể kháng cự lại Thiên Lôi.
Uẩn Thần Kiếp, chủ yếu dựa vào Nguyên Thần và thần niệm!
Tiếp đến là sức mạnh thể lực.
Phạm vi của lần độ kiếp này cũng rất lớn, vạn dặm bốn phương chỉ là một đám mây đen cuồn cuộn!
Đệ tử của Chân Thần Đạo cũng theo sau.
“Bảo vệ sư tôn!”
Hạc Xinh dứt khoát ra khẩu lệnh, các môn đệ tản ra xung quanh.
“Cách xa ta một chút, lùi lại hơn 500 dặm”.
Theo kinh nghiệm từ lần độ kiếp trước đây, lôi kiếp này chắc chắn sẽ ngày càng lớn mạnh!
Chỉ đến gần tàn dư của Thiên Lôi cũng đủ khiến họ bị chấn động đến chết.
Đồng thời, Ma Dương của Địa Ngục Ma Tông đã trở thành tổ sư ma đạo khét tiếng trong tông môn, cuộc sống vô cùng tiện nghi sang trọng, ngày ngày chìm đắm trong Ma đạo thần thông đạo pháp, thật đúng là ung dung tự tại!
Nhưng hôm đó, thai ma đã bắt đầu di chuyển. Trong phút chốc, anh ta đã hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Chết tiệt, bổn tôn ta độ kiếp, đến phân thân cũng bị liên lụy!”
Nhưng cũng phải, ma thai chỉ có nguyên thần mạnh, còn sức mạnh thể chất của anh ta chỉ là Hóa Thần trung phẩm.
Muốn phát huy toàn bộ thực lực, bắt buộc cần có một nội hạch vững mạnh.
Với sự hoàn thiện của Ma đạo thần thông, Ma Dương ngày càng nhận thức được tầm quan trọng của ma thai!
“Nhưng động tĩnh này hơi lớn rồi!”
Nhìn những đám mây đen trên bầu trời, Ma Dương cười gượng gạo rồi bay thẳng tới đại điện.
Lúc này, những đệ tử bên ngoài đều tò mò quay đầu lại: “Lại có sư môn trưởng bối độ kiếp rồi, Kiếp Vân ở vạn dặm bốn phương. Đây là kiếp Hóa Thần sao?”
Thiên Đạo ma quân cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía Ma Dương: “Tuyệt đối không được độ kiếp tại tông môn”.
Quán tính mạnh đến vậy, nếu là cấp thấp của Ma Tông thì một nửa tông môn sẽ bị tiêu diệt.
Ma Dương gật đầu, lần này lên thẳng thiên ngoại!
Anh suy nghĩ, thiên nội độ kiếp với thiên ngoại độ kiếp có gì khác nhau?
Đồng thời Trần Dương hạ đại trận pháp, lơ lửng trong hư không, Nguyên Thần và thần niệm được giải phóng.
“Bùm!”
Sấm sét đùng đùng dội xuống, trận pháp vững mạnh đã chống lại hầu hết mọi lực lượng hùng hậu. Sức mạnh tàn dư của Thiên Lôi đánh lên người tí hon thần niệm và Nguyên Thần kiếm.
Khoảnh khắc này, tất cả pháp thân và phân thân đều phải chịu đựng sự đau đớn!
“Trời đất, bổn tôn, mau cắt đứt liên kết với bên tôi!”
Ma Dương đau đầu từng cơn, không thể để anh ta chịu đau đớn gấp hai lần được, đây quả là một cực hình!
Trần Dương vội vã cắt đứt liên kết giữa phân thân và hóa thân.
Tập trung đối phó với lôi kiếp.
Trên thực tế, trong tu luyện công pháp, đạo dương thần và thần niệm hòa nhập vào Nguyên Thần.
Nhất niệm vạn pháp sinh, nhất niệm vạn pháp diệt, nhất niệm thế giới khô, nhất niệm thế giới sinh!
Đây chính là sức mạnh của đạo Dương Thần.
Nguyên Thần nhảy ra khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành, thế giới bị hủy diệt còn ta thì không!
Có điều, nguyên thần kiếm của Trần Dương giống một pháp bảo hơn!
Ảo hóa thành kiếm, thần niệm ngự kiếm thừa sức đối mặt được với sức bắn phá của đạo Thiên Lôi đợt hai.
Người khác thì tránh né, còn Trần Dương lúc này rất nóng lòng được hòa mình vào sấm sét.
Đau đớn là chuyện thường tình, nhưng thành quả của mỗi lần đều vô cùng to lớn.
Từ Nguyên Thần sang Uẩn Thần là giai đoạn chuyển tiếp để chuẩn bị cho Nguyên Thần hóa thành Dương Thần.
“Đau đớn!”
“Đau đớn tột cùng!”
Trần Dương bắt đầu ngộ ra được thế nào là chạm đáy nỗi đau!
Đã đến lúc đạo vận đau đớn này của anh được hoàn thành!
Anh rất kì vọng về sức mạnh của bản thân sau khi hoàn thành đạo vận đau đớn cực độ này!
Đạo Thiên Lôi đợt ba, đợt bốn, đợt năm…
Đồng thời, Nguyên Thần thần niệm của Trần Dương cũng lớn mạnh nhanh chóng, sự đau đớn mãnh liệt ngày một tăng, gấp sau lần, bảy lần, tám lần…
Sức mạnh của Thiên Lôi dường như là vô hạn, nhưng đối với Trần Dương mà nói thì chẳng là gì, vì anh đã giác ngộ được Ngũ lôi chính pháp rồi!
Chỉ sau nửa canh giờ, Trần Dương đã quá độ xong Lôi Kiếp!
Uy lực của Nguyên Thần tăng vọt, ngày càng dung hợp với trời đất, thần niệm càng trở nên không gì sánh bằng. Trong 480 triệu thần niệm, thần niệm nào cũng quý giá như bảo vật.
Rầm!
Thần niệm của Trần Dương thăng cấp, thậm chí có thể nhìn thấy những vì sao cách xa hàng triệu dặm. Có một người khổng lồ đang độ kiếp!
Đó là… Ma Dương!
Thần niệm của Trần Dương vốn đã đạt được Uẩn Thần viên mãn, thậm chí đã đạt một nửa Hóa Thần.
Trong lần độ kiếp này, tuy Trần Dương không có ngưỡng đạo vượt trội, nhưng thần niệm đã hoàn toàn ở trạng thái một nửa Hóa Thần. Chỉ cần thêm một bước nữa sẽ Hóa Thần!
Có điều đây chỉ là thiên địa khí trong lúc đột phá không thể tan biến hết. Điều này không có nghĩa thần niệm của Trần Dương thực sự có thể nhìn thấy khoảng cách hàng trăm triệu dặm.
Cứ xem như Hóa Thần thực sự cũng không thể làm được!
Trần Dương đứng dậy. Đây có lẽ là lần quá độ Lôi Kiếp dễ dàng nhất của anh.
Tu luyện bao lâu nay, đây cũng là lần thanh thản nhất.
“Chúc mừng sư tôn độ kiếp thành công!”
Hạc Xinh bay đến cùng các đệ tử khác, tất cả đều kính cẩn cúi chào.
“Đứng lên đi!”
“Chúng ta về thôi!”
Tâm trạng của Trần Dương vô cùng tốt, anh đưa một nghìn đệ tử bay về Tử Hỏa Tôn.
Giờ đây thể chất và nội hạch chuyển động đều đã lớn mạnh rồi, thực lực vượt trội, tuyệt đối không thể xem nhẹ!
Về phần Ma Dương, Trần Dương cũng không cần lo lắng nữa.
Nếu Hóa Thần trung phẩm đến kiếp Uẩn Thần cũng không độ qua thì quả thực là vô lí.
Thậm chí đến kiếp Hóa Thần Trần Dương cũng chẳng phải lo lắng nữa.
Sau một canh giờ, Ma Dương độ kiếp thành công, ma thai giờ đây đã là đứa trẻ bảy tuổi.
Ma khí tràn ngập không gian, sức mạnh vượt xa mức tưởng tượng.
“Ngoài phá giới ra, lại có thêm một thần thông Thôn Phệ nữa sao?”
Ma Dương gật đầu: “Đáng tiếc là bổn tôn không thể chia sẻ thần thông được!”
……
Độ kiếp thành công, tâm trạng của Trần Dương vô cùng tốt. Anh phóng khoáng phân phát một khoản tiền lớn để chung vui với các đồ đệ!
Tu luyện của Trần Dương càng cao, địa vị các đệ tử của anh cũng cao hơn.
Trong giới tu luyện, kẻ mạnh suy cho cùng vẫn luôn được tôn trọng.
Trở về kiếm giới, Trần Dương bắt đầu tập trung khai mở huyệt khiếu. Đây là một công trình khổng lồ, cần rất nhiều tài nguyên!
Cũng may trong những tháng ngày bế quan, phía dưới gửi đến một lượng lớn tài nguyên, đủ để anh khai mở vô số huyệt khiếu.
Hành trình Trần Dương tu tích đạo quả, giác ngộ ra đạo đồ cho bản thân, từ Uẩn Thần lên Hóa Thần đều bình an, không vấp phải chướng ngại của kinh giới.
Quan trọng nhất là, hiện tại anh đã tu tích được mười đạo vận lớn. Từ Uẩn Thần hạ phẩm chỉ cần chín đạo vận lớn nữa là viên mãn.
Hành trình này Trần Dương đã đi hết một lượt. Nói cách khác, anh đang lặp lại con đường của chính mình.
Với quyết tâm mãnh liệt, Trần Dương chuyên tâm vào việc khai mở huyệt khiếu.
Một năm, hai năm, ba năm… Trần Dương đã ở trong kiếm giới tròn 36 tháng!
Việc khai mở tổng cộng 54000 huyệt khiếu đã hoàn thành viên mãn.
Thể chất đạt Uẩn Thần viên mãn, thần niệm đạt một nửa Hóa Thần, pháp lực cũng đạt Uẩn Thần viên mãn, không còn gì hoàn hảo hơn!
Trần Dương khai mở những huyệt khiếu này mất tất thảy hàng trăm tỉ nguyên thạch cực phẩm. Có thể nói, Thuần Túy được tích hợp từ nguyên thạch và vô số các tài nguyên khác.
54000 huyệt khiếu cũng là 54000 động thiên, Trần Dương chỉ nghĩ thôi đã thấy đáng gờm!
Tổ khiếu động thiên tiêu tốn mất hàng tỉ, 50 nghìn tỉ nguyên thạch cực phẩm?
Trên động thiên hạ phẩm còn có động thiên trung phẩm, trên trung phẩm còn có động thiên thượng phẩm, trên thượng phẩm còn có động thiên cực phẩm.
Điên đầu!
Động thiên hạ phẩm nâng cấp lên trung phẩm thì được, chỉ cần đủ linh khí cần thiết. Nhưng động thiên trung phẩm nâng cấp lên động thiên thượng phẩm thì rất đáng sợ, cần có đạo vận thạch!
Chỉ nghĩ thôi, Trần Dương đã thấy bất lực hoàn toàn.
Cố gắng sao chép và tu luyện không được sao?
Vì sao nhất định phải lập quy tắc khác, gì mà thế giới huyệt khiếu chứ?
Lần này thì tốt rồi, tự mình phải chống chọi thôi!
Nhất định phải tiếp tục mở rộng mở rộng địa bàn!
Châu Bắc Lô và châu Nam Lí Hỏa phát triển đến cực điểm cũng như vậy. Hàng chục đại châu như Châu Trung Bộ Lôi, châu Tây Mạc Sa, châu Đại Ngục Hoang đều là những vùng đất tuyệt vời để mở rộng.
Thu nhập toàn bộ tài nguyên để sử dụng!
Đối với châu Đông Thắng Thần là châu lớn nhất, Trần Dương quyết định triển khai từ từ, tông môn ở ẩn nơi đó quá nhiều, thậm chí còn có gia tộc Chân Thần.
Thực lực mạnh hơn nhiều so với châu Nam Lí Hỏa.
Lúc đó Ma Dương đang tập trung tu luyện cao độ cũng bị Trần Dương kéo đi.
Bổn tôn khai mở với mục đích cách tân toàn diện đạo thống, cần một lượng tài nguyên tu luyện khổng lồ và hiếm có trên thế tục.
Hóa Thần mạnh nhất này của anh ta, đương nhiên cần phát huy tác dụng lớn nhất.
Vì vậy anh ta quyết định đến châu Trung Bộ Lôi và châu Nam Lí Hỏa, chờ tình hình dần ổn định sẽ kí kết hiệp định hợp tác hữu nghị với các đại tông môn.
Ngũ hành Hóa Thần chỉ cần để tam tông là được.
Kiếm Dương và Kim Dương đến châu Trung Bộ Lôi với Ma Dương.
Sau khi Trần Dương xuất quan, lần này Mộc Dương đích thân đến Tử Hỏa Tôn một lần, đem đến cho Trần Dương một Nguyên thạch thần thai!
Như đã nói, Nguyên thần thần thai có thể khôi phục hoàn toàn thực lực của bổn tôn.
“Đồ tốt!”
Trần Dương vô cùng kì vọng!
Sở hữu Nguyên thần thần thai, có thể tăng tốc quá trình phát triển.
Hiện giờ càng nhiều Hóa Thần càng tốt, Trần Dương vốn không ngại nhiều!
“Đạo vận thạch, nhất định phải chuẩn bị đạo vận thạch, càng nhiều càng tốt, sau này ta vẫn cần giác ngộ nhiều đạo vận hơn nữa”.
Trần Dương nói.
“Vâng, thưa bổn tôn!”
Mộc Tôn gật đầu. Hai người họ tuy không cùng thể xác nhưng cùng một chí hướng, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Trần Dương càng mạnh, họ càng tồn tại ở trạng thái tốt hơn.
“Phải rồi, Kiếm Dương phát hiện một cuốn sách cổ tại Cổ Yêu Tộc mộ địa”.
Mục Dương nghĩ một lúc rồi lấy cuốn sách ra.
“Vì sao Kiếm Dương không nói cho ta biết tin này?”
“Bổn tôn đã quên rồi phải không, lần độ kiếp trước kia, người đã cắt đứt liên kết với tất cả chúng tôi!”
Trần Dương vỗ đầu: “Trí nhớ ta tồi tệ thật!”
Vừa nói dứt lời, anh lập tức thiết lập lại những mối liên kết đã đứt. Lúc này, một lượng lớn thông tin ồ ạt truyền đến.
Trần Dương xoa đầu một cái là biết khoảng thời gian qua đã xảy ra những sự việc gì.
Ba tháng trước, Kiếm Dương nhận được tin báo từ thuộc hạ, có mộ địa của Thượng Cổ Yêu Tộc sắp mở cửa. Nghe nói đó là phần mộ của Thượng Cổ Chân Yêu, nghìn năm mới mở cửa một lần. Không ít người có được cơ duyên từ nơi này.
Nhưng do số lần mở cửa đã nhiều nên không gian trong phần mộ của Chân Yêu trở nên không ổn định.
Có người đã ước tính, đây có lẽ là lần mở cửa cuối cùng của phần mộ Chân Yêu. Sau lần mở cửa này, phần mộ của Chân Yêu sẽ bị hủy diệt theo dòng chảy hỗn loạn của hư không.
Cũng tại mộ địa Chân Yêu này, Kiếm Dương phát hiện ra mối liên hệ có liên quan đến Trái Đất!
Sách cổ này ghi lại rằng, vào thời cổ đại, Đạo đức đại thiên tôn giác ngộ, giảng đạo ba lần tại trung tâm vũ trụ, mỗi lần diễn ra trong ba nghìn năm!
Vào thời kì đó, vô số sinh linh chưa được khai hóa linh trí đã được giác ngộ. Cũng trong lần giảng đạo này, hoàn thiện toàn bộ tu luyện của pháp tu!
Điều làm Trần Dương chú ý nhất chính là, vị Đạo đức đại thiên tôn đó cưỡi một chú bò xanh!