Chương 687: Liên thủ tấn công
“Bẩm Bệ hạ, quân Ma Vương đã có dấu hiệu thua trận rồi. Đó là một cơ hội tốt. Vi thần đề nghị chúng ta phát binh tiến đánh đại vực Liên Minh!”
Người nói chính là đại thần Chiến Tranh, ông ta vừa đứng lên, những người phía sau cũng đồng loạt đứng lên.
“Xin Bệ hạ phát binh!”
“Bên Doanh vực nói thế nào?”
Tiết Minh nói.
Ông ta không muốn xuất binh, giống như lão tổ nói, ngoại trừ hai nhà họ Phong và Doanh ra, những nhà khác đều không phải là đối thủ.
Nếu bây giờ xuất binh đánh thắng thì cũng làm được gì, không phải là sẽ tốn rất nhiều nhân lực để canh gác sao?
“Khởi bẩm Bệ hạ, hiện tại Doanh vực vẫn chưa có động tĩnh gì”.
“Cử sứ giả đến ướm hỏi đi”.
“Bệ hạ, binh quý thần tốc, nếu giờ chúng ta phái sứ giả tớ đó, thì vừa đi vừa về cũng phải mất mấy ngày, đến lúc đó cục bộ cuộc chiến đã được định đoạt, chúng ta sẽ mất đi cơ hội tốt”.
Đại thần Chiến Tranh nói.
“Vậy khanh có bao giờ nghĩ rằng, nếu chúng ta vội vã xuất quân, Phong vực và Doanh vực sẽ nghĩ như thế nào chưa?”
Tiết Minh lạnh lùng nhìn đại thần Chiến Tranh, ngươi có đầu óc thì người khác không có chắc?
Trận chiến Hoàng tộc lần này là trận chiến xưa nay chưa từng có.
Người chiến thắng có thể sẽ thống nhất đại vực!
“Điều này…”
Đại thần Chiến Tranh cứng họng, nhất thời không biết nói gì.
“Hay là như này, phái một sứ giả ra ngoài dò hỏi”.
Tiết Minh nói, sau đó nhìn chằm chằm vào Thần kính huyền quang.
Cùng lúc đó, tại Đế Tinh của Cơ vực.
Ma Dương, người đang bị Cơ Hoàng trấn áp, đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn không thoát được.
Mặc dù Cơ Hoàng cũng cảm thấy khó chịu bởi lực phản công, nhưng ông ta vẫn còn tốt chán so với Ma Dương.
Trong lúc tuyệt vọng, Ma Dương đã phải cầu cứu Nguyên Dương!
Nguyên Dương đang ngồi trong đại doanh, lúc nhận được tín hiệu cầu cứu của Ma Dương thì lập tức cau mày lại.
Sức mạnh của bảo vật Siêu Thoát nằm ngoài dự đoán của họ.
Đồng thời, họ cũng đã đánh giá quá cao sức mạnh của Hỗn Nguyên Kiếm.
Nghĩ vậy, Nguyên Dương liền hóa thành một đạo kiếm quang và bay về phía Đế Tinh.
Vào lúc này, trận chiến giữa quân Ma Vương và đại quân nhà họ Cơ đang rất căng thẳng.
Mặc dù số lượng của quân Ma Vương ít hơn đại quân nhà họ Cơ, nhưng quân Ma Vương được trang bị và huấn luyện tốt hơn.
Quân nhà họ Cơ nhiều, nhưng lại lộn xộn.
Mười đợt pháo thần quang đã tiêu hao ý chí chiến đấu của rất nhiều người, giờ đây đánh nhau thì cũng thắng ít bại nhiều.
Một vài nhóm đã tan rã!
Đội Trảm Thủ cũng đánh cho đối phương tan tác!
Thắng thua đã định, bây giờ chỉ cần giải cứu Ma Dương nữa là được.
Gần tới Hoàng thành, Nguyên Dương lấy ra Hỗn Nguyên Đỉnh mà Ma Dương đã đưa cho anh ta.
Nếu không phải Ma Dương đã đưa Hỗn Nguyên Đỉnh cho Nguyên Dương, thì Cơ Hoàng sẽ không bao giờ có thể hấp thụ được sinh cơ của Ma Dương.
“Đi!”
Đại đỉnh đã diễn hóa thành một cái lồng khổng lồ, phong tỏa tứ phía. Hướng nghiên cứu của anh ta khác hoàn toàn với người khác. Anh ta hiểu rất rõ về sức mạnh của căn nguyên thế giới. Anh ta nghiên cứu về sức mạnh của nhiều căn nguyên thậm chí đã đạt đến cấp ‘hạt vi lượng” (vẫn bé hơn nơ-ron và hạt nhân), một chỉ điểm ra, linh cơ vũ trụ vô tận đã xây dựng một đại trận không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng nó thực sự có tồn tại.
Từ điểm này có thể thấy, anh ta đã vượt qua cảnh giới Quy Nhất rồi.
Cho dù là cảnh giới Quy Nhất viên mãn cũng không thể phá vỡ được nó nếu không có lực lượng phân tích trước đó.
Cơ Hoàng cau mày, tách ra một ít sức mạnh từ Phiên Thiên Ấn nhằm phá vỡ đại trận.
Tuy nhiên, điều mà Cơ Hoàng không ngờ tới là đại trận vô cùng kiên cố, không thể phá được.
Nhìn thấy đối phương phất tay tạo nên đại trận, trong lòng Cơ Hoàng cũng cảm thấy bất an.
Người này rất mạnh, còn mạnh hơn cả người bị Phiên Thiên Ấn trấn áp nữa.
Và cũng điềm tĩnh hơn.
Tạo ra đại trận vì sợ mình chạy trốn sao?
Hắn đã xác định mình rồi sao?
Nghĩ đến đây, Cơ Hoàng lại lấy ra mấy vạn Viên Châu ngưng tụ từ trong thế giới Hỗn Độn ra.
“Dựa vào danh của ta, hiến tế đại ấn!”
Một sức mạnh không thể giải thích được đã hấp thụ tất cả sinh cơ của thánh linh trong những thế giới Hỗn Độn này, Phiên Thiên Ấn cũng trở nên cuồng bạo hơn.
“Tốc độ này, uy lực của đại ấn này lại mạnh hơn rồi, Hỗn Nguyên Kiếm sắp không thể chịu nổi nữa rồi”.
Nguyên Dương không nói gì, bấm tay một cái, đầu ngón tay sáng lên, đó là một thế giới đạo pháp do vô số lực lượng căn nguyên thế giới hình thành nên.
Thần thông điển tịch mà Nguyên Dương đọc trong mấy năm qua đều chỉ dùng một ngón tay.
Cơ Hoàng lạnh cả sống lưng, một cảm giác rùng mình xông lên tận não ông ta.
“Bình chướng!”
Một bức tường không khí vô hình chặn Cơ Hoàng lại.
“Phiu!”
Đúng vào lúc này, đầu ngón tay Nguyên Dương sáng lên.
Đây là sức mạnh của cảnh giới Quy Nhất.
Chiu chiu chiu!
Ánh sáng bị bức tường không khí chặn lại, nhưng nó vẫn chạm vào được.
Sau đó, bức tường không khí bị mài mòn từng chút một.
Cơ Hoàng trợn tròn mắt, sức mạnh này là sức mạnh của cảnh giới Quy Nhất sao?
Cùng một cảnh giới, mà tại sao ông ta không thể tung ra đòn công kích mạnh như vậy?
Chẳng lẽ… người trước mặt đã sắp tiến vào cảnh giới Siêu Thoát rồi sao?
Hắn có phải là thủ lĩnh thực sự đứng đằng sau quân Ma Vương không?
Càng nghĩ, ông ta càng cảm thấy điều đó là đúng.
Thủ lĩnh của quân Ma Vương sao có thể là một kẻ lỗ mãng được!
May mắn thay, bức tường không khí đã cản phá được cú đánh đó, nhưng chỉ thiếu một chút nữa thôi là nó đã xuyên thủng được hàng phòng thủ rồi.
Cảnh tượng này cũng khiến những người đầy tham vọng đó phải suy ngẫm.
Người của quân Ma Vương quá mạnh.
Nhìn có vẻ Cơ Hoàng sắp tạch đến nơi rồi.
“Vô Hạn Điệp Gia!”
Triệu hồi Trảm Yêu Kiếm thoát thai hoán cốt, vô số đại đạo được phân tích lại để tạo thành một pháp trận đại đạo mạnh hơn.
“Phá cho ta!”
Pháp trận đại đạo được tái tạo lại bởi vô số đại đạo đã đánh vào bức tường không khí của Phiên Thiên Ấn, bức tường không khí phát ra tiếng “rắc”.
Cơ Hoàng tái mặt đi vì sợ hãi, Phiên Thiên Ấn rung lắc dữ dội.
Không phải Phiên Thiên Ấn không thể phát huy tác dụng, mà là thực lực của ông ta quá yếu, khó có thể phát huy được sức mạnh thực của Phiên Thiên Ấn.
Mặc kệ, hôm nay phải đè chết hai đứa này!
“Phụt!”
Phun ra một ngụm máu lớn lên Phiên Thiên Ấn, là bảo vật Siêu Thoát của nhà họ Cơ, chỉ có huyết thống của nhà họ Cơ mới có thể giải phóng hoàn toàn sức mạnh mà lẽ ra nó phải có từ ban đầu.
Quả nhiên, sau khi hấp thụ máu của Cơ Hoàng, Phiên Thiên Ấn đã ổn định lại, một luồng khí tức dồi dào lan tỏa ra.
Ma Dương nghiến răng chống đỡ, Nguyên Dương đang chuẩn bị ra đòn mạnh hơn.
“Không đủ, không đủ, nhưng may là ta đã chuẩn bị trước!”
Trong tay ông ta có thêm một cái bát to, chiếc bát này chứa đựng tinh huyết của vô số con cháu dòng họ Cơ từ hàng triệu kỷ nguyên.
Tinh huyết nhiều như một hồ nước.
Bản thân Cơ Hoàng thậm chí còn không biết lượng tinh huyết đó có thể làm cho Phiên Thiên Ấn phát huy được sức mạnh như thế nào, đây mới là con át chủ bài thực sự của ông ta!
Đổ cái bát lớn xuống, tinh huyết bao phủ lấy Phiên Thiên Ấn!
Đúng lúc này Nguyên Dương ra tay, pháp trận đại đạo đã tích lũy đến cực hạn bộc phát ra mạnh mẽ.
Dưới Phiên Thiên Ấn, Ma Dương cũng tấn công một cách mạnh mẽ.
Sau khi hai người Dương Phật và Bắc Dương giết chết mấy lão tổ cảnh giới Quy Nhất, họ đã vội vã chạy đến.
Cửu Trượng Kim Thân, Chưởng Trung Phật Quốc!
Hỗn Nguyên Vô Cực, Càn Khôn Vạn Đạo!
Cả hai thực hiện đòn tấn công mạnh nhất của mình, đập vỡ bức tường không khí của Phiên Thiên Ấn, đánh vào Phiên Thiên Ấn.
“Ùng ục!”
Phiên Thiên Ấn rung lên dữ dội, không gian và thời gian bị trấn áp đã bị méo, lúc này Ma Dương đã nắm lấy cơ hội, dùng hỗn Nguyên Kiếm cắt ra một kẽ hở, chui ra khỏi đó.
Lúc anh ta chui ra ngoài, cơ thể của Ma Dương dần trở nên đầy đặn trở lại, từ một lão già trung niên trở lại thành một thanh niên.
Tim anh ta đập thình thịch, bất cẩn quá, xém chút nữa là đã tạch rồi.
Tuy nhiên, Phiên Thiên Ấn đã hút rất nhiều tinh huyết nên sẽ bùng nổ một sức mạnh to lớn, như thể sức mạnh bị phong ấn ban đầu đã được giải phóng ra vậy.
Hấp thụ khí Siêu Thoát ghê gớm, khí tức trên người Cơ Hoàng cũng lớn dần lên.
Trong nháy mắt, ông ta đột phá lên cảnh giới Quy Nhất, sau đó là bán Siêu Thoát, rất gần cảnh giới Siêu Thoát…
Bùm!
Một vết nứt xuất hiện trong không gian của thế giới bờ bên kia Hỗn Độn rắn chắc, đó là sức mạnh đã vượt qua giới này.
Sức mạnh Siêu Thoát!
Giờ phút này, cửu thiên thập địa, người của các đế tộc khác đều hít một hơi.
Sức mạnh Siêu Thoát của thế giới bờ bên kia Hỗn Độn siêu việt xuất hiện rồi.
Bảo vật Siêu Thoát của nhà họ Cơ, Phiên Thiên Ấn, thật sự rất kinh người!
Sức mạnh khi ở đỉnh cao, nó là bất khả chiến bại.
Cơ Hoàng thể hiện ra sức chiến đấu như vậy cũng để khiến thiên hạ hiểu rõ rằng Đế tộc, không thể bắt nạt, xúc phạm, hay bị đánh bại!
“Không cho ông ta cơ hội, cùng lên nào”.
“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền nghiêm túc siêu cấp thêm sức mạnh gấp ba mươi lần!”
Bùm!
Hỗn Nguyên Kiếm cũng tự động tung ra những chiêu thức mạnh nhất của mình.
“Căn nguyên Thần Trận!”
Đôi mắt của Nguyên Dương phát ra thần quang, mỗi ý nghĩ dương thần đều được sắp xếp phù hợp với thần trận căn nguyên, sức mạnh của thần niệm tăng lên gấp trăm lần!
Trong hư không, thanh trảm đao được ngưng tụ.
Là trảm đao, cũng là trảm đạo!
Phật Dương còn ghê gớm hơn, anh ta có tám trăm vị Phật Đà, ba nghìn vị bồ tát, và một trăm nghìn vị la hán vây quanh, sức mạnh của đức tin hóa thành một bàn tay khổng lồ.
Đằng sau bàn tay đó phát ra chân ngôn của Phật Ngôn Bát Tự.
Con đường mà Bắc Dương theo đuổi là đạo Hỗn Nguyên Thôn Phệ, bản chất mạnh nhất của nó là thần thông Thôn Phệ.
Trong hư không, một cái miệng khổng lồ háu ăn, hư không vô hạn đã bị nó nuốt chửng vào trong.
Một giây tiếp theo, Cơ Hoàng đã bị nuốt vào trong cái miệng lớn.
Mọi người chết lặng!
Cơ Hoàng bị nuốt như vậy sao?
Tiếp theo bàn tay to lớn, trảm dao, nắm đấm cùng nhau đánh tới.
Không ngoa khi nói rằng không có cường giả cảnh giới Quy Nhất nào có thể chặn được cú đấm này.
Chín tầng mây chấn động, lực lượng khổng lồ tiêu tán, không biết đã có bao nhiêu hệ hành tinh nổ tung rồi.
Lúc này Cơ vực đã hoàn toàn bị san phẳng, trở thành một nơi còn hoang vắng hơn cả vùng Hỗn Độn niết bàn, nếu không có mấy triệu kỷ nguyên thì sẽ không thể trở lại trạng thái ban đầu.
“Cơ Hoàng chết rồi?”
“Người của quân Ma Vương quá mạnh. Nếu là tôi, có lẽ đã nát lâu rồi ấy”.
“Không đúng, các người nhìn xem, vẫn có người ở đó!”
Nhiều người nhìn vào trung tâm cuộc tấn công, có một bóng người đứng ở đó.
Người đó đang mặc áo giáp Cửu Long Đế Vương, không phải Cơ Hoàng thì còn có thể là ai nữa?
“Cơ Hoàng chưa chết!”
“Thật là khủng khiếp, ông ta không hề gì sau khi bị tấn công dữ dội như vậy!”
“Không thể tin được”.
Vô số người la hét, những người giàu có và quý tộc trung thành với nhà họ Cơ nhao nhao cổ vũ.
Lực lượng chiến đấu cao nhất của quân Ma Vương, thay phiên nhau tấn công Cơ Hoàng bằng bảo vật Siêu Thoát, mà vẫn không giết được ông ta.
Cơ hồ chiến thắng đã nghiêng về nhà họ Cơ rồi.
Sau trận chiến này, những người ủng hộ họ chắc sẽ được trọng thưởng.
“Đi, cùng lên nào, đi giết quân Ma Vương thôi!”
“Các huynh đệ, Bệ hạ quả là lợi lại. Thủ lĩnh của quân Ma Vương đã bị đánh bại. Phần thắng thuộc về chúng ta. Giết!”
“Ầm!”
Quả đấm to lớn giáng xuống nghiền nát chúng ngay lập tức, Diệp Thần hừ lạnh một tiếng: “Sống yên ổn không được chắc?”
Sức mạnh và pháp lực siêu phàm của Diệp thần đã giúp anh ta trở thành một pháp sư cận chiến với sức mạnh vô hạn.
Tất cả các loại đạo pháp thần thông, được tung ra tới tấp!
“Sư huynh, tôi đến giúp các anh đây!”
“Quy Nhất Nguyên Từ Pháo!”
Chiêu này là chiêu mạnh nhất của Diệp Thần lúc này, cô đọng và nén lại 1/100 năng lượng của cơ thể rồi tung ra.
Dưới cảnh giới Quy Nhất viên mãn không ai có thể thắng được anh ta!
Bùm!
Pháo Nguyên Từ nổ cách Cơ Hoàng mười mét.
Bức tường không khí vô hình ngăn chặn tất cả các đòn tấn công, ngay cả tóc của ông ta cũng không bị rối.
Phiên Thiên Ấn hấp thu một lượng lớn tinh huyết đã phóng ra được toàn bộ thần uy của bảo vật Siêu Thoát trung phẩm.
Bất cứ thứ gì thấp hơn sức công kích của cảnh giới Siêu Thoát trung kỳ đều không thể phá vỡ phòng ngự của nó!
“Tiếp theo, là đến các ngươi, sẵn sàng chết đi!”
Cơ Hoàng, người đã được Phiên Thiên Ấn nâng lên cảnh giới Siêu Thoát trung kỳ, vô cùng tự tin.
Loại sức mạnh này, ngay cả thế giới cũng phải khuất phục!