Trên đỉnh Ẩn Sơn, cạnh chiếc bàn đá giữa rừng phong đỏ. Bích Ba nắm lấy tay Bách Lý Tần Xuyên bịn rịn không buông, hốc mắt phiếm đỏ đang xụi mặt, chân liên tục vẽ những vòng tròn dưới đất, mãi mà không chịu ngẩng đầu. Bách Lý Tần Xuyên xoa đầu nó, tay bóp bóp hai búi tóc tròn, hai mắt cố giấu đi sầu não, cười nói: “Bích Ba, ngươi đã là một lão đầu mấy vạn tuổi rồi, sao cứ như trẻ con mãi thế. Sau này có dịp thì ngươi vẫn về thăm ta được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.