Mục lục
Thiếu Tướng Vợ Ngài Nổi Giận Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 534: Cô ta trốn trong chăn của anh

Thật ra thì cô ta có làm chút chuyện xấu, cô ta vẫn không giải thích được muốn biết rốt cuộc Bùi Hải Đăng anh ta có thích cô ta không.

Nhưng không ngờ, anh ta lại không phải là người đoạn chính, cô ta chủ động ôm anh một cái, anh ta liền đón nhận tất cả, đêm đó còn trực tiếp cưỡng bức cô ta.

Cô ta là con gái, sau khi bị người trong nhà bắt gặp loại chuyện này thì rất mất thể diện, cho nên sau chuyện này cô ta mới cắn ngược lại anh ta một cái.

Nói anh ta cưỡng bức cô ta…

Cô ta và Bùi Hải Đăng giống nhau, đều là cô nhi, chỉ là cô ta tương đối may mắn được Hạ Kiến Quốc nhận nuôi, còn Bùi Hải Đăng thì lớn lên trong một khu nhà thí nghiệm gen, mà người giám hộ của anh ta là ông nội Phó Quân Tiêu Phó Hoằng Không Nếu như không phải có Phó Quân Tiêu bảo vệ Bùi Hải Đăng thì bậc trưởng bối nhà họ Hạ đã cho Bùi Hải Đăng đi tù rồi.

Mà sau chuyện đó, cô ta mang thai nhưng chưa được sự đồng ý của anh ta, cô ta đã giết đứa con của anh ta, vì vậy anh ta rất căm ghét cô ta.

Đồng thời để giúp đỡ Phó Quân Tiêu, Bùi Hải Đăng đã chọn ra nước ngoài du học.

Cô ta biết anh ta đã mang lòng căm hận cô ta ra nước ngoài.

Rõ ràng là hai bên tình nguyện, rõ ràng anh ta muốn chịu trách nhiệm với cô ta, nhưng cô ta lại lên tiếng từ chối tất cả, khiến anh ta bị tổn thương thương tích khắp người.

Bởi trong mắt cô ta, anh ta không xứng với cô ta.

Cô ta cho rằng mình là con gái nhà họ Hạ, là tiểu công chúa được vạn người mê, chỉ có Phó Quân Tiêu mới là môn đăng hộ đối.

Nhưng lúc cô ta biết bản thân được nhận nuôi, tất cả ảo mộng của cô ta đều tan tành như bong bóng.

Có lẽ, những gì cô ta đang làm bây giờ là để bù đắp chuyện bản thân cô ta coi thường năm đó.

“Em ngủ thêm một lúc nữa đi, anh phải đến công ty rồi!” Lúc Bùi Hải Đăng thức dậy thực sự rất dịu dàng.

Hạ Huyền Thy hiểu ý cười một tiếng, buông Bùi Hải Đăng ra, những lúc anh ta đứng dậy, cô ta cũng ngồi dậy theo.

“Tổng giám đốc đại nhân dậy đi làm, em là thư ký nào dám tiếp tục ở lại trên giường!” Hạ Huyền Thy trêu ghẹo nói.

Bây giờ quán cà phê của cô ta đã đi đúng hướng, mỗi một chi nhánh đều có người do Bùi Hải Đăng tuyển chọn kỹ càng cử đến quán xử lý.

Bây giờ, cô ta chỉ lấy ba phần doanh thu của quán cà phê, những cái còn lại đều đưa hết cho Bùi Hải Đăng.

Hạ Huyền Thy dứt khoát ỷ lại vào anh ta, vừa làm tình nhân của anh ta nhân tiện kiêm luôn chức thư ký của anh ta.

Có lẽ cô ta muốn theo đuổi ngược lại anh ta.

Bùi Hải Đăng ung dung bình tĩnh xuống giường, sửa lại nếp nhăn trên quần áo một chút, trả lời: “Vậy anh đi trước, em nhớ đừng tới trễ.”

Cũng đúng, anh ta nói muốn tránh nghi ngờ trong công ty. Hạ Huyền Thy ngoài miệng nói không sao nhưng thật ra trong lòng vẫn có chút để ý.

Nhưng cô ta cũng không có cách nào khác, đây là thỏa thuận giữa cô ta và anh ta, cô ta phải tuân thủ thôi.

Gần đây, thành phố Thuận Canh đang thời buổi rối loạn. Chỉ mới ba tháng hắc đạo lại có thêm một cái “Ngũ Đế Môn”.

Minh đạo là giới cảnh sát, hắc đạo là các loại tổ chức hợp pháp và không hợp pháp cùng hợp lại thành một nhóm hoặc tập đoàn.

Hắc đạo giống như trước từ tổ chức phát triển thành nhóm, rồi thành tập đoàn.

Chỉ có “Ngũ Đế Môn” này là không ra bài theo quy tắc này.

Đầu tiên nó thu mua một số lượng lớn các câu lạc bộ sang trọng của thành phố Thuận Canh và các thành phố xung quanh, sửa sang bên trong và chỉnh đốn tất cả nhân viên trong vòng một tháng, sau đó thúc đẩy các dịch vụ cho hội viên và khách VIP Ban đầu, thành phố Thuận Canh nắm giữ câu lạc bộ đứng hàng đầu, bây giờ “Dạ Hoặc” nhân khí thịnh vượng nhất cũng phải nhượng bộ ba phần cho “Ngũ Để Môn” sinh ra đã ngang trời này.

Hơn nữa, nếu không phải do thuộc hạ của “Ngũ Để Môn” cùng thuộc hạ của nhóm người mạo hiểm năm lần bảy lượt gây chuyện đánh hội đồng trước công chúng, khiến cho “Ngũ Để Môn” nổi lên thì giới cảnh sát vẫn thực sự không biết trên hắc đạo lại có thêm một tập đoàn xấu xa rất hay chống đối đánh nhau.

Do đồn cảnh sát không tìm được người đứng đầu của “Ngũ Đế Môn” này nên mới giao cho người của Cục An Ninh, không có thể lực của Phó Quân Tiêu trợ giúp nên Hạ Kiến Quốc cũng cảm thấy nhức đầu.

Nhỡ đầu người đứng đầu của “Ngũ Đế Môn” là Phó Quân Tiêu, mà thuộc hạ của Phó Quân Tiêu đều là lính đặc chủng giải ngũ, ai cũng là tử sĩ ưu tú, muốn thu dọn tập đoàn xấu xa này còn khó làm hơn so với tưởng tượng của ông ta.

Mà đây mới là chuyện làm ông ta nhức đầu, thoáng một cái cũng đã nửa năm trôi qua, “Ngũ Đế Môn” càng ngày càng phách lối, còn những bang phái khác trên hắc đạo đều bị sa lưới.

Chuyện này nhắc đến cũng kỳ lạ, trên hắc đạo chỉ cần có giao dịch phi pháp, Cục An Ninh bọn họ sẽ luôn nhận được thông báo đầu tiên, hơn nữa còn lấy được tang vật nhanh hơn người ở đồn cảnh sát một bước.

Bây giờ, lệnh truy nã của Phó Quân Tiêu vẫn còn đó, nhưng không ai có thể tìm thấy anh.

Màn đêm buông xuống, Columbia nước Mỹ, tại biệt thự riêng của Phó Quân Tiêu.

“Kẹt kẹt” một tiếng, cửa phòng tắm liền mở ra.

Phó Quân Tiêu vừa lau tóc vừa bước ra khỏi phòng tắm với làn da bánh mật, bắp thịt săn chắc, cơ bụng tám múi, chiếc khăn tắm chỉ quấn lấy nửa thân dưới.

Mượn ánh sáng từ cửa phòng tắm chiếu vào, có thể nhìn thấy thân hình hấp dẫn như ma quý của người đàn ông kia, còn có cô gái trốn dưới chăn trên giường đang vừa nhìn trộm vừa run rẩy.

Lúc Phó Quân Tiêu mở đèn sàn ở đầu giường mới phát hiện trên giường mình còn một người nữa đang nằm.

Đây là biệt thự riêng của anh ở Mỹ, gần đây anh đang bàn chuyện làm ăn ở Mỹ, ở đây nếu không phải là tử sĩ và người thân cận của anh thì hoàn toàn không thể vào được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK