Mục lục
Thiếu Tướng Vợ Ngài Nổi Giận Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 539: Định mệnh của anh ta và cô

“Cô chủ nhà họ Hạ này đã được anh thuần hóa rất tốt đó” Nhiên Hoàng Minh không chịu được bèn nói đùa.

Sau khi Hạ Huyền Thy đi ra ngoài, Bùi Hải Đăng cũng không có tâm trạng nói đùa lại với Nhiên Hoàng Minh mà thẳng thắn thú nhận: “Thí nghiệm của bố cấu thành công rồi”.

“Thí nghiệm của bố tôi? Kết quả thí nghiệm của bố tôi không phải là anh sao? Anh chính là một người bị tê liệt dây thần kinh nhưng lại có khả năng nhanh chóng đổi mới tế bào” Nhiên Hoàng Minh nhếch miệng cười phản bác.

Bùi Hải Đăng mím môi và nói một cách nặng nề: “Nhìn thấy cô ấy, tôi cũng như đã thấy vận mệnh tương lai của mình. Hoàng Minh, người phụ nữ tên là Đồng Kỳ Anh đó, cô ấy chưa chết”

“Hả?” Ngay lập tức Nhiên Hoàng Minh sởn tóc gáy sau khi nghe thấy điều này: “Xác chết vùng dậy sao?”

“Cô ấy chính là liều thuốc giải độc cho mọi căn bệnh nan y. Sau khi máu của tôi hòa vào máu của cô ấy, nó có thể hồi sinh mọi tế bào chết trong cơ thể, đồng thời nó cũng có thể ức chế sự sinh sản, lây lan và di căn của các tế bào bị bệnh.

Tôi đã cung cấp máu cho cô ấy trong hơn nửa năm qua. Trong nửa năm này cô ấy đã tiến hành tự hồi phục trong cơ thể. Tháng trước cô ấy đã tỉnh lại, bởi vì thay đổi toàn bộ tế bào nên cô ấy đã mất hết trí nhớ.

Lúc ban đầu cô ấy cũng rất ngoan hiền nên sẵn sàng để họ lấy máu, nhưng gần đây cô ấy bị kích động và cảm xúc không ổn định. Tôi nghe nói rằng bố của cậu và những người khác đang quyết định biển cô ấy thành một người thực vật để có thể trở thành cơ thể mẹ của thuốc giải độc một cách hoàn toàn”

Bùi Hải Đăng nói đến đây thì không khỏi nắm chặt hai tay lại: “Mà số phận của tôi cũng sẽ giống như cô ấy”

“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Quân Tiêu lại muốn giấu Đồng Kỳ Anh kỹ đến vậy. Hóa ra cậu ấy đã biết ý nghĩa của sự tồn tại của Đồng Kỳ Anh.

Vì vậy, cậu ấy không ngừng phủ nhận rằng Đồng Kỳ Anh chính là cô gái mà họ đang tìm kiếm” Đột nhiên Nhiên Hoàng Minh bừng tỉnh ngộ. Sau đó anh ta lại hỏi: “Vậy chẳng phải Đồng Kỳ Anh kia mới chính là Hạ Huyền Thy thật sự sao? Nếu đúng là như vậy, liệu Hạ Kiến Quốc có biết chuyện này không? Cô ấy là con gái ruột của ông ta mà”

“Chú Hạ có biết chuyện này hay không thì tôi không rõ” Bùi Hải Đăng lặng lẽ nói.

Nhiên Hoàng Minh nhíu mày suy tư.

Trong hơn nửa năm nay, phòng thí nghiệm của bố anh ta đã ra lệnh cấm anh ta tới đó. Hóa ra là lén lút ở sau lưng anh ta tiến hành nghiên cứu động vật sống.

“Trước kia tôi nhẫn nhục chịu đựng vì chấp nhận số phận là vật thí nghiệm. Nhưng bây giờ thì khác rồi. Tôi đã có Huyền Thy và muốn cùng cô ấy sống với nhau đến bạc đầu. Người phụ nữ tên Đồng Kỳ Anh kia cũng là người trong lòng của Quân Tiêu. Cậu hãy nói với Quân Tiêu là Đồng Kỳ Anh vẫn còn sống. Tôi nghĩ nhất định anh ấy sẽ đi cứu Đồng Kỳ Anh” Bùi Hải Đăng tiếp tục nói.

Nhiên Hoàng Minh có thể nhìn thấu suy nghĩ của Bùi Hải Đăng: “Thay vì nói là đi cứu Đồng Kỳ Anh, thì thật ra là cậu đang hi vọng Quân Tiêu sẽ cứu cậu thì đúng hơn”

“Cậu cũng có thể nói như vậy” Bùi Hải Đăng gật đầu mà không cần giấu giếm.

Mặc dù anh ta thay Phó Quân Tiêu phụ trách quản lý tập đoàn Phó Thị nhưng đằng sau vẫn còn Trịnh Minh Hâm đang giám sát anh ta. Mọi việc bàn giao trong tập đoàn đều do Trịnh Minh Hâm gặp anh ta và anh ta không có cơ hội để tiếp xúc với Phó Quân Tiêu.

“Tôi mà giúp cậu thì chẳng khác nào tôi đang nhấc một tảng đá đập vào chân của bố tôi sao. Dù sao, Quận Tiêu cũng nghĩ rằng Đồng Kỳ Anh đã chết. Mà người phụ nữ Đồng Kỳ Anh cũng không thích hợp với Quân Tiêu chút nào. Hơn nữa, bây giờ có thể nói cô ấy đã hoàn toàn không giống với Đồng Kỳ Anh trước đây nữa. Tôi giải thích như vậy, đúng chứ? Việc Quân Tiêu cứu một người phụ nữ chỉ giống hệt với dáng vẻ bề ngoài của Đồng Kỳ Anh là hoàn toàn không cần thiết” Nhiên Hoàng Minh nói một cách hùng hồn.

Ngay lập tức Bùi Hải Đăng túm lấy cổ áo của Nhiên Hoàng Minh mà nói với vẻ khó chịu: “Tôi nói cho cậu biết, khi đám người bố cậu rút hết máu của tôi và cô ấy, thì tiếp theo họ sẽ bán bất kỳ một loại nội tạng nào của cô ấy. Họ làm như vậy là đang giết người. Đồng Kỳ Anh bị thiếu một quả thận và quả thận còn lại của cô ấy hoàn toàn hợp nhất với cơ thể của Phó Quân Bác. Cậu có thể điều tra vấn đề này và cậu sẽ biết điều tôi nói có đúng không. Nhiên Hoàng Minh, cậu là một bác sĩ và cậu nên biết rõ hơn tôi về trách nhiệm của cậu là gì?

“Nhiệm vụ của một bác sĩ là cứu người, nhưng đôi khi họ sẽ hy sinh một người để cứu sống nhiều người hơn” Nhiên Hoàng Minh trông vẫn rất bình tĩnh.

Bùi Hải Đăng phản bác lại: “Cho dù muốn hy sinh ai đó thì người đó cũng phải tự nguyện đúng không? Đồng Kỳ Anh và tôi không phải là tình nguyện. Một tuần nữa, bố của cậu sẽ tiến hành phẫu thuật cho Đồng Kỳ Anh và để cô ấy vĩnh viễn ngủ say. Sau này kết cục của tôi cũng sẽ giống như cô ấy. Cậu là bạn của tôi và tôi đặt hy vọng vào cậu. Vì vậy cậu vẫn còn một tuần để suy nghĩ về chuyện này.”

“…” Sau khi nghe Bùi Hải Đăng nói xong, lúc này Nhiên Hoàng Minh mới im lặng.

Sau khi Hạ Huyền Thy mua đường đỏ xong thì quay về, cô ta nhìn thấy bọn họ ngồi trên ghế sô pha không nói lời nào và bầu không khí giữa hai người cũng vô cùng căng thẳng thì cô ta không khỏi thắc mắc: “Hai người… đang cãi nhau sao?”

Nhiên Hoàng Minh liếc nhìn Hạ Huyền Thy rồi từ trên ghế sô pha đứng dậy và thản nhiên đáp: “Cô cho cậu ấy uống nước đường đỏ đi, tôi cũng kê đơn thuốc cho cậu ấy rồi. Ngày ba lần, mỗi lần hai viên”

“Hải Đăng bị sao vậy?” Hạ Huyền Thy quan tâm hỏi han.

“Cậu ấy..” Nhiên Hoàng Minh liếc nhìn Bùi Hải Đăng, thấy Bùi Hải Đăng nháy mắt ra hiệu với mình thì nhanh chóng nói: “Chỉ là thiếu máu thôi, ăn thêm anh đào, gan lợn và các loại thực phẩm bổ máu khác là được”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK