Diệp Khuyết “Không phải đó là việc em nên làm sao?”
Loại bỏ oanh oanh yến yến, không phải là việc của em sao?
Diệp Khuyết cảm thấy, thân là vợ, đây là việc nên làm, còn không biết xấu hổ muốn cảm ơn sao?
“Là việc em nên làm, nhưng……” Trì Tảo Tảo dẩu môi, sắp khóc “Nhưng anh cũng nên khen ngợi em chứ, nếu không khen ngợi …… thì anh hôn em một cái đi?”
Nói xong, nhìn chằm chằm Diệp Khuyết chờ mong.
Diệp Khuyết thiếu chút nữa ngã lăn quay.
Con bé này, đừng đùa như vậy có được không?
Trì Tảo Tảo cho rằng, im lặng là đồng ý, nên trong lòng rất kích động, nhích đến gần.
Hình ảnh càng ngày càng mơ hồ.
Rốt cuộc, cũng chạm vào môi anh, Trì Tảo Tảo đột nhiên đỏ mặt, nhắm mắt lại.
Diệp Khuyết vẫn thờ ơ như cũ, mặc kệ Trì Tảo Tảo làm bậy.
Trì Tảo Tảo thấy Diệp Khuyết không đẩy mình ra, được một tấc lại muốn tiến một thước, ôm cổ Diệp Khuyết, hung hăng hôn môi.
Trì Tảo Tảo chưa bao giờ hôn môi, nên không biết phải hôn như thế nào, cứ ngây ngô, chạm vào môi anh rồi không còn có động tác nào khác.
Có lẽ, ở trong mắt Trì Tảo Tảo, miệng đối miệng chính là hôn môi đi!
Trì Tảo Tảo buồn bực, vì sao trên TV ai cũng thích hôn môi? Môi chạm môi cũng đâu có mùi vị gì?
Trì Tảo Tảo đột nhiên hết hứng thú, đẩy Diệp Khuyết ra, chê bai “Môi anh lạnh lạnh, không có vị gì cả, chúng ta lăn giường đi?”
Trời mới biết, anh phải nhẫn nại như thế nào.
Con bé còn nhích tới nhích lui, chủ động hôn anh .
Diệp Khuyết cảm thấy, anh sắp điên rồi, nghẹn thành bệnh mất rồi, mồ hôi ướt đẫm.
Nếu không phải Trì Tảo Tảo đột nhiên dừng lại, thì nói không chừng.
Nghe thấy Trì Tảo Tảo nói muốn lăn giường, Diệp Khuyết muốn chảy nước mắt.
“Trì Tảo Tảo, em có thể suy nghĩ trong sáng một chút không?”
Trì Tảo Tảo dẩu môi, không vui “Anh không lăn, em lăn một mình là được?”
Nói xong, ngã lên giường, ôm gối, lăn qua lăn lại.
“……” Diệp Khuyết cạn lời.
Lăn hai vòng, Trì Tảo Tảo cảm thấy nhàm chán, lại kéo tay Diệp Khuyết, cười ngọt ngào “Em cảm thấy ôm anh vẫn thoải mái hơn, ông xã ôm em ngủ được không?”
“……” Diệp Khuyết kéo tay Tảo Tảo ra, đắp chăn lên cho cô “Ngủ đi!”