Thấy hai người xuống xe, Vân Phi mới dừng xe lại.
Vân Phi không dám lên tiếng nhưng anh ta vẫn theo dõi sắc mặt của tổng giám đốc.
Nếu như không phải anh ta đi theo tổng giám đốc nhiều năm, với sắc mặt lạnh lùng hiện giờ của tổng giám đốc cũng đủ khiến anh ta hít thở không thông.
Cũng may mắn, anh ta đã quen với việc tính khí của tổng giám đốc hay thay đổi thất thường.
Dù vậy, sắc mặt bây giờ của tổng giám đốc cũng khiến anh ta lo lắng đề phòng.
Nhìn tiểu thư đi cùng với một người đàn ông xa lạ, vừa nói vừa cười đi về phía sân trường.
Trong lòng, Vân Phi thổn thức không thôi, âm thầm cầu nguyện cho tiểu thư, tiểu thư ơi, cô dám yêu đương vụng trộm sau lưng tổng giám đốc, cô không sợ bị tổng giám đốc lột da sao?
“Quay về công ty.”
Ngoài dự đoán, Diệp Khuyết cũng không làm gì, lạnh lùng ra lệnh cho Vân Phi.
Vân Phi chỉ dám làm theo, không dám nhiều người, ngoan ngoãn quay xe trở về công ty,
Nhưng mà vị trợ lý đặc biệt này lại không biết, vị tổng giám đốc đại nhân của chúng ta chất chứa rất nhiều oán niệm nhưng dọc đường đi đều không phát tác, không phải là anh kiềm chế được mà là chưa tìm thấy đối tượng để trút giận.
Sau khi trở về công ty, toàn bộ mấy nghìn người trong công ty đều gặp tai ương.
9 giờ sáng, tập đoàn Thiên Vũ triệu tập hội nghị.
Bên phía tài vụ phát hiện ra một số vấn đề, bộ phận kỹ thuật bị Diệp Khuyết mắng cho không dám ngẩng đầu.
Tuy sản lượng tiêu thụ của bộ phận Marketing vẫn duy trì ổn định nhưng vẫn bị mắng………
Trong phòng họp, không khí lặng ngắt như tờ, không ai dám thở mạnh.
Diệp Khuyết ngồi ở vị trí chủ trì, mắt nhìn nhóm thành viên hội đồng quản trị còn nhiều tuổi hơn so với anh, không chút lưu tình, tiếp tục quát: “Có phải các ông cậy già lên mặt không, ở chỗ Diệp Khuyết tôi có năng lực chính là lão đại nếu như không có năng lực thì cút xéo nhanh một chút, Diệp Khuyết tôi không nuôi người ăn hại.”
Anh nóng nảy ném tư liệu về phía Vân Phi: “Cuối tuần này, tất cả mọi người tăng ca cho tôi, nếu như cổ phiếu không tăng, thưởng cuối năm sẽ bị cắt toàn bộ.”
Nói xong, anh liền cất bước rời đi.
Mọi người trong phòng họp bàn tán xôn xao.
“Hôm nay, tổng giám đốc làm sao vậy?”
“Ai biết, giống như ăn phải thuốc nổ.”
“Không phải trong nhà anh ấy xảy ra chuyện gì chứ?”
“Trong nhà anh ấy có thể xảy ra chuyện gì chứ, chủ tịch Diệp và Diệp phu nhân đều còn trẻ.”
Ai cũng không biết hôm nay Diệp Khuyết làm sao lại nổi giận như vậy.
Ngay cả thư ký cũng gặp tai ương.
Mởi vừa pha một ly cà phê cho Diệp Khuyết, ai biết tổng giám đốc chỉ uống một ngụm rồi ném vào cửa.
Tiêu Lam đứng ở bên cạnh, hai chân như nhũn ra.
Diệp Khuyết quát lớn: “Cô làm gì vậy, đến pha ly cà phê mà làm cũng không xong.”
Ra đến cửa, cô gặp phải Vân Phi, “Trợ lý đặc biệt Vân, hôm nay anh đi cùng tổng giám đốc, có chuyện gì xảy ra vậy, sao lại phát hỏa như thế?”
Vân Phi nhỏ giọng nói: “Tôi nói cho cô nhưng cô đừng nói cho ai, trong nhà tổng giám đốc có một cô con dâu nuôi từ bé, nhưng lại yêu đương với người khác, sáng hôm nay hai người đó cùng nhau đi xe đạp đến trường nhưng bị tổng giám đốc nhìn thấy, cho nên…….cô hiểu chứ.”
Thư ký Tiêu nghe xong, trái tim run lên.
Ai má ơi, thì ra là tiểu thư có bạn trai cho nên tổng giám đốc của bọn họ mới có thể tức giận như thế.
A di đà phật…….