• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 58: Hồng Liên đao, tôi muốn có nó

Sau khi xóa sổ Lăng Hổ, Tô Thương chuyển ánh mắt nhìn về phía hang động cách đó không xa, lập tức sải bước đi tới.

Thành viên Quốc Nhận, đều là các anh hùng hết mình vì quốc gia, không chạm mặt phải cũng thôi đi, nếu như đã gặp rồi, thì có thể cứu thì cứu vậy, không phải vì những thứ khác, chỉ là vì tấm lòng hết sức nhiệt huyết chân thành của bản thân.

Ngoài ra, Tô Thương cũng có chút hứng thú với thanh Hồng Liên đao mà cao thủ nước D nhắc đến.

Rất nhanh.

Tô Thương vào hang động, nơi này tối đen như mực, tình cảnh không khác gì mấy tên trộm mộ trong phim truyền hình, giơ tay không thấy được năm ngón.

Tuy nhiên Tô Thương là linh hồn của Tiên Đế, hang động tối tăm trong mắt của anh ấy lại sáng như ban ngày.

Lúc này, Tô Thương phát hiện bên cạnh vách động phía tây, có bảy tám người nằm trên mặt đất.

Bọn họ bị còng sắt khóa hết tay chân lại, không cách nào động đậy, vết thương chồng chất trên người, nhìn qua khá là thê thảm.

"Các anh là Quốc Nhận sao?" Tô Thương hỏi với giọng bình tĩnh.

"Đúng."

Giờ phút này, một người đàn ông trung niên cảnh giới hóa kình đỉnh phong phấn khích nói: "Chuyện vừa xảy ra bên ngoài, chúng tôi đều nghe thấy, cảm ơn ơn cứu mạng của Nạp Lan thiếu gia."

"Ừm, tôi giúp các anh mở còng tay, ra ngoài rồi nói sau."

Tô Thương gật đầu, lập tức đi qua đó, nhẹ nhàng gỡ bỏ còng tay cho những thành viên Quốc Nhận.

"Cảm ơn Nạp Lan thiếu gia."

Tám thành viên Quốc Nhận hết sức vui mừng, nhìn về phía Tô Thương bằng ánh mắt tràn đầy sự cảm kích và kính nể.

Tay không bẻ gãy còng sắt, cái này cần đến sức mạnh như thế nào chứ, Hóa Kình đỉnh phong tuyệt đối không làm được.

Hơn nữa, vừa rồi tuy bọn họ không thấy được cảnh tượng phía ngoài, nhưng lại nghe được vị Nạp Lan thiếu gia này, xóa sổ cao thủ hóa kình đỉnh phong nước D.

Mạnh đó nha, chẳng lẽ Nạp Lan thiếu gia là tông sư võ đạo?

"Nạp Lan thiếu gia, cậu đi ra ngoài trước đi, chúng tôi còn có chút việc phải xử lý."

Lúc này, những cao thủ Hóa Kình đỉnh phong ở Quốc Nhận nói: "Thực ra không dám giấu giếm, sâu trong hang động này, hiện tại có hơn mười người nước D trộm mộ, bọn họ đang chuẩn bị lấy Hồng Liên đao, chúng ta nhất định phải ngăn lại, đem Hồng Liên đao mang về thành phố."

"Tôi biết rồi, các anh có cần giúp một tay không?" Tô Thương khẽ cười nói.

"Không cần, những tên trộm mộ đó, đều là người bình thường, không chịu nổi một chiêu, chúng tôi có thể giải quyết."

"Vậy thì tốt, tôi ở bên ngoài chờ các anh."

Tô Thương nói xong, sau đó nhanh chân đi ra ngoài hang động, chuyện tiếp theo để thành viên Quốc Nhận tự xử lý thì hay hơn.

Sau khoảng năm phút, anh ấy liền nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết từ hang động vọng ra, và khí tức của thành viên Quốc Nhận vẫn còn, chứng tỏ là tiếng kêu thảm thiết phát ra đó là của người trộm mộ nước D.

Vài phút đồng hồ trôi qua, tám thành viên Quốc Nhận đi ra từ hang động, mỗi người đều bị thương không nhẹ, đó là do lúc trước bị cao thủ nước D bày mưu tra tấn.

Trong đó, trong tay phải của cao thủ hóa kình đỉnh phong Quốc Nhận kia, đang cầm một vũ khí được bọc trong tấm vải đen, dài khoảng nửa mét, nhìn hình dáng chắc là một thanh đoản đao.

Một đoàn người vừa mới ra, thì ánh mắt của Tô Thương liền bị thu hút bởi thanh đoản đao dưới miếng vải đen đó.

"Sát khí!"

"Bên trong thanh đoản đao này lại có sát khí!"

Tô Thương bỗng nhiên vui mừng hết sức, khóe miệng nở một nụ cười phấn khích.

Nếu như là kiếp trước, sát khí đối với anh ấy mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng mà bây giờ, anh ấy tu luyện Cửu U Trấn Ngục Quyết, hoàn toàn có thể hấp thụ sát khí, từ đó chuyển hóa thành linh khí, tăng tiến tu vi.

"Sát khí bên trong Hồng Liên đao, đủ khiến cho tôi thăng cấp luyện khí tầng thứ ba, thanh đao này, tôi nhất định phải có được!"

Giờ phút này, Tô Thương hạ quyết tâm.

"Nạp Lan thiếu gia, tôi là đội trưởng Quốc Nhận, Giang Thành Dương, chuyện tối nay, vất vả cho Nạp Lan thiếu gia rồi."

Cao thủ Hóa Kình đỉnh phong trong Quốc Nhận, chính là đội trưởng Giang Thành Dương, lúc này anh ta khâm phục nói: "Nạp Lan thiếu gia tuổi còn trẻ, không ngờ thực lực lại lớn mạnh như vậy, khiến cho người khác kính nể đó nha."

"Đương nhiên, càng khó hơn chính là, Nạp Lan thiếu gia có được một tấm lòng yêu nước, đúng là đáng quý đó."

Giang Thành Dương chắp hai tay lại, cảm kích trước tiên, sau đó nói: "Thời gian không còn sớm nữa, Nạp Lan thiếu gia, chúng tôi phải nhanh về thành phố nhận mệnh lệnh, hôm nào có thời gian, nhất định sẽ mang quà đến tận cửa nhà họ Nạp Lan để cảm ơn."

Nói xong, Giang Thành Dương liền dẫn thành viên Quốc Nhận rời khỏi nơi này.

"Chờ một chút."

Nhưng lúc này, Tô Thương lại ngăn cản bằng giọng lạnh lùng: "Các anh có thể đi, nhưng Hồng Liên đao nhất định phải để lại, thanh đao này, tôi muốn lấy!"

Lúc đầu, Tô Thương định cứu người Quốc Nhận, sau đó gây sốc cho người dẫn đầu, sau đó lại tiết lộ danh tính của mình, và nhận được sự tôn trọng của đối phương.

Cứ như vậy, cha mình có ép mình đi Quốc Nhận đi nữa thì mình cũng có rất nhiều cách để giải quyết.

Nhưng bây giờ, Tô Thương nhìn thấy Hồng Liên đao, nhất thời thay đổi chủ định, quyết định lấy Hồng Liên đao trước rồi hẵng nói.

Dù sao bản thân bây giờ vẫn đang là khuôn mặt của Nạp Lan Dịch, cũng chưa bị bại lộ, cướp đi đồ vật của Quốc Nhận, cũng không có người nào biết là Tô Thương mình làm.

Tiếng oan này cứ đổ lên người Nạp Lan Dịch.

Giang Thành Dương sau khi nghe được lời của Tô Thương, trong nháy mắt sắc mặt có vẻ khó coi, bảy tên thành viên Quốc Nhận xung quanh, cũng đều tập trung tinh thần, bầu không khí bỗng trở nên hết sức căng thẳng.

"Tôi khuyên các anh tốt nhất đừng kích động, các anh không phải là đối thủ của tôi đâu."

Ánh mắt của Tô Thương lạnh thấu xương, giọng lạnh lùng nói: "Mục tiêu của tôi chỉ là Hồng Liên đao, đưa thanh đao cho tôi là được, nếu không, đừng trách tôi ra tay cướp đoạt!"

"Nạp Lan thiếu gia, anh muốn Hồng Liên đao làm cái gì?" Giang Thành Dương cau mày nói.

"Cái này không cần anh quản đâu!"

Tô Thương tiến về phía trước một bước, trầm giọng nói: “Bây giờ anh có hai lựa chọn, một là chủ động đưa cho tôi, hai là tự tôi lấy nó, tôi cho anh thời gian mười giây suy nghĩ!"

"Nạp Lan thiếu gia, Hồng Liên đao là phải nộp cho nhà nước, không thể giao cho anh được!"

Giang Thành Dương mặt sầm lại, uy hiếp nói: " Cứ coi như bây giờ anh lấy đi, cũng không thể giữ nó lâu đâu, nhà nước sẽ cử người đến nhà họ Nạp Lan để đòi lại, đến lúc đó chỉ sợ rất khó để thu xếp việc này đấy!"

"Ha ha, uy hiếp tôi có đúng không, Nạp Lan Dịch tôi, cả đời làm việc, thì sợ gì người khác?"

Tô Thương nói bằng giọng hùng hồn: "Hôm nay, tôi phải mang Hồng Liên đao đi, nếu như các ngươi không sợ chết, thì cứ tới nhà họ Nạp Lan lấy về!"

"Nhớ kĩ tên gọi của tôi, tôi là Nạp Lan Dịch, đến từ dòng họ Nạp Lan ở Giang Bắc!"

Tô Thương chỉ sợ những thành viên Quốc Nhận này sẽ quên mất ba từ Nạp Lan Dịch này, thế là lại nhấn mạnh một lần nữa.

"Được!"

"Nạp Lan thiếu gia, Nạp Lan Dịch của dòng họ Nạp Lan, Giang Thành Dương tôi nhớ rồi!"

Giang Thành Dương nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn đem Hồng Liên đao giao cho Tô Thương.

Trong lòng của anh ta hết sức rõ ràng, đoàn người của mình, không thể nào là đối thủ của “Nạp Lan Dịch”, nếu liều mạng vô ích thì chi bằng buông tay, dù sao cũng biết nhà cửa của đối phương, sau này tới đòi cũng được.

Một dòng họ nho nhỏ ở Giang Bắc, làm sao mà chống đối với cơ quan quốc gia được, Hồng Liên đao sớm muộn cũng sẽ một lần nữa trở lại trong tay anh ta.

"Tôi mang Hồng Liên đao đi, nhất định phải nhớ kỹ, tôi là Nạp Lan Dịch, không được tìm nhầm người đấy!"

Tô Thương nhận lấy Hồng Liên đao, kiêu ngạo nói với giọng khiêu khích, sau đó liền nhún người biến mất trong bóng đêm.

"Đội trưởng, cứ để anh ta đi như vậy sao?" Lúc này, một thành viên Quốc Nhận bên nói.

"Ừm!"

"Nạp Lan Dịch… Người này đã cứu chúng ta , theo lý mà nói chúng ta nên là cảm ơn anh ta, nhưng anh ta lại không biết tốt xấu, cướp đi Hồng Liên đao, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ!"

Giang Thành Dương không kìm được giận nói: "Cứ để cho anh ta kiêu ngạo hai ngày trước đi, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi, hồi phục lại vết thương, đồng thời liên lạc với sĩ quan huấn luyện, mời sĩ quan huấn luyện ra mặt, đến lúc đó nhất định sẽ khiến anh ta không còn thoải mái mà đi nữa!"

"Vâng!" Một thành viên Quốc Nhận gật đầu, sau đó hỏi: "Đội trưởng, lúc trước đâị tướng Tô từng nói, muốn tiếp đón chúng ta thật chu đáo, chi bằng chúng ta đến trang viên nhà họ Tô đi?"

Nhắc đến Tô Thần Binh, mặt mũi Giang Thành Dương tràn đầy sự kính nể, quay lại gật đầu nói:

"Được, từ lần tạm biệt trước, rất lâu rồi tôi chưa gặp đại tướng Tô, nhân cơ hội lần này, đúng lúc đi hỏi thăm một chút."

Sau đó, Giang Thành Dương liền dẫn đầu bảy thành viên Quốc Nhận, rời khỏi hiện trường, dự định dừng chân ở trang viên nhà họ Tô.
Chương 59: Nạp Lan gia tự cho là mọi việc đều thuận lợi.

Sau khi rời khỏi rừng cây, Tô Thương tẩy trang trở về là chính mình, cầm Hồng Liên đao, trực tiếp lái xe trở về biệt thự ven sông.

Trong khi đó.

Trong đại sảnh của trang viên nhà họ Nạp Lan.

Một lão già mặc áo choàng nâu, ngồi trên ghế cao với vẻ mặt rất nghiêm túc. Đó là người lãnh đạo thực sự của gia đình họ Nạp Lan, Nạp Lan Tổ.

Bên cạnh có một thanh niên khôi ngô mặc âu phục đi giày da, trưởng thành chững chạc, đó chính là Nạp Lan Minh Triết.

Và ngay bên dưới, một gương mặt quen thuộc khoác áo đội tuyển Anh đang quỳ gối, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Nạp Lan Dịch.

Đêm nay, Nạp Lan Dịch ngấm ngầm mưu tính hãm hại Tô đại thiếu gia, nhưng bị Nạp Lan Tổ phát hiện, cho nên nửa đêm gọi Nạp Lan Dịch đến đại sảnh để trách mắng cho một trận.

"Ngu dốt, ai bảo mày tự mình đối phó với Tô Thương, mày có biết một khi có sơ hở gì, sẽ gây ảnh hưởng lớn như thế nào cho Nạp Lan gia hay không?" Nạp Lan Tổ tức giận nói.

"Ông nội, sẽ không có sai sót đâu, Tô Thương phái người đến giết Triệu Văn Bân và Vương Bình Xuyên, đã gây thù với Triệu Quý Bình và Tống Minh Khang. Nếu bọn họ thấy Tô Thương ở trong rừng cây, nhất định sẽ chém Tô Thương thành trăm mảnh."

Nạp Lan Dịch cười giải thích nói: "Huống hồ, cháu đã chuẩn bị chu đáo, bất kể Triệu Quý Bình với Tống Minh Khang có thể giết chết Tô Thương hay không thì cháu cũng có thể giải quyết được chuyện này, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến Nạp Lan gia đâu ạ."

"Ai nói Triệu Văn Bân với Vương Bình Xuyên là do Tô Thương sai người giết?"

Lúc này, Nạp Lan Minh Triết xen vào nói: "Chuyện này tương đối phức tạp, nhất thời sẽ nói không rõ ràng được. Tóm lại, anh hai, anh làm như thế này là quá hấp tấp."

"Chú ba."

Nạp Lan Dịch không phục, nói xong liền muốn đứng lên.

Nhưng Nạp Lan Tổ nặng giọng nói: "Ngu dốt, mày quỳ xuống cho tao!"

Nạp Lan Dịch đành phải quỳ xuống một lần nữa, tức giận nói: "Chú ba, em dựa vào cái gì mà nói anh hấp tấp?"

"Theo như anh thấy, có phải vì em thấy Triệu Quý Bình và Tống Minh Khang hợp tác với anh mà không hợp tác với em nên em mới ghen ghét anh đúng không!" Nạp Lan Dịch tức giận nói.

"Anh hai, lời này của anh thật là quá đáng. Hai người bọn họ tuy rằng không yếu, nhưng nếu là hợp tác với anh thì cũng là phục vụ cho nhà họ Nạp Lan chúng ta."

Nạp Lan Minh Triết nhẹ nhàng cười nói: "Với lại chúng ta là anh em cùng cha khác mẹ, em có lý do gì để ghen tị với anh?"

"Hừ, hoang đường!"

Nạp Lan Dịch đắc ý, cười lạnh nói: "Bây giờ anh có được một người Hóa Kình trung kỳ và một người Hóa Kình hậu kỳ hỗ trợ, thế lực của em bây giờ không thể so sánh với anh được, cái cảm giác tự cho mình là nhất của em đã mất rồi, như vậy ghen tị với anh không phải là chuyện bình thường sao?"

Nạp Lan Minh Triết nghe vậy, cười lắc đầu, cũng không có giải thích gì.

"Đủ rồi!

Nạp Lan Tổ trên ghế cao nói: "Chuyện này mày thực sự quá lỗ mãng, vì sao không bàn bạc với chúng ta sớm hơn?"

"Ông nội, cháu muốn tạo cho ông một điều bất ngờ. Một khi Tô Thương chết, Tô gia sẽ hỗn loạn, và sau đó Nạp Lan gia của chúng ta sẽ có thể phất lên như diều gặp gió."

"Mày chắc chắn Tô Thương sẽ chết sao?"

"Đó là điều đương nhiên, Triệu Quý Bình với Tống Minh Khang hận Tô Thương đến xương tủy, chắc chắn sẽ không tha cho anh ta." Nạp Lan Dịch chắc chắn nói: "Có lẽ bây giờ Tô Thương đã bị giết rồi."

"Nhưng vì sao Tô gia bây giờ vẫn không có động tĩnh gì?"

"Chắc bây giờ Tô gia vẫn chưa biết, tin tức không thể lan nhanh như vậy được." Nạp Lan Dịch tự tin nói: "Ông nội, ông cứ chờ tin tốt đi."

"Được, ông tin cháu một lần, nếu Tô Thương bị giết, cháu không những không bị phạt, mà còn có công lớn."

Nạp Lan Tổ trầm tư một lát rồi nói: "Đến lúc đó, ông sẽ giao dự án phát triển thành phố mới Nam Giao giao cho cháu phụ trách, cháu đứng lên đi."

"Cảm ơn ông nội!"

Nạp Lan Dịch vô cùng kích động, bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, anh ta nghĩ rằng nước cờ này của mình đi không hề sai, do đó rất nhanh thì anh ta có thể tiếp nhận được các dự án cốt lõi của nhà họ Nạp Lan rồi.

"Ông nội."

Nạp Lan Minh Triết cười cười rồi nhắc tới một chuyện khác: "Ông nội, hôm nay cháu nhận được tin tức của Lăng Hổ, đêm nay xác định là có thể lấy được Hồng Liên đao, nên cháu đã sắp xếp tàu chở hàng loại lớn, sáng sớm ngày mai đúng giờ sẽ đưa bọn họ rời khỏi Giang Bắc."

"Ừm."

Nạp Lan Tổ gật đầu nói: "Nhớ kỹ, tất cả những người tham gia vào, toàn bộ đều phải giết chết, tin tức Nạp Lan gia chúng ta hợp tác với nước D tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không Nạp Lan gia sẽ lâm vào cảnh muôn đời muôn kiếp không thể trở lại được."

"Cháu hiểu rồi, cháu đã sắp xếp hết rồi, sẽ có người giải quyết sạch sẽ."

Nạp Lan Minh Triết nói tiếp: "Nhưng mà cháu nhớ là ông nội với huấn luyện viên Quốc Nhận là bạn thân, từng gọi điện thoại tới để ông ra tay hỗ trợ vào thời khắc mấu chốt, nhất định phải giữ lại Hồng Liên đao. Nếu Hồng Liên đao bị bọn Lăng Hổ mang đi, ông định trả lời thế nào với huấn luyện viên Quốc Nhận."

"Chuyện này đơn giản, quan hệ của ông với ông ấy rất tốt, lúc đó sẽ tìm một lý do tùy tiện cho qua là được."

Nạp Lan Tổ nhẹ nhàng cười nói: "Nạp Lan gia chúng ta, mọi việc đều thuận lợi, quan hệ thân thiết khắp nơi, sau này chắc chắn càng ngày càng lớn mạnh, haha."

"Tất cả đều dựa vào sự khôn ngoan của ông nội, bạn tốt nhiều trong thiên hạ, nước D, Quốc Nhận, đều là sợi dây kết nối của Nạp Lan gia chúng ta. Qua thời gian này, Nạp Lan gia chúng ta nhất định sẽ trở về là đệ nhất Giang Bắc." Nạp Lan Minh Triết cười nói.

Nạp Lan Dịch là công tử của Nạp Lan gia, nên có tư cách để biết mấy cái chuyện cơ mật này.

Tuy nhiên, trước đây anh ta chỉ biết lắng nghe những chuyện bên lề và hiếm khi phát biểu.

Cũng không phải là do Nạp Lan Tổ với Nạp Lan Minh Triết không cho hắn mở miệng, chủ yếu là anh ta không lấy ra đề tài xen vào, luôn có cảm giác không dung nhập được.

Thế nhưng, hiện tại Nạp Lan Dịch đang được Triệu Quý Bình và Tống Khang Minh nhờ vả, bản thân anh ta cũng có võ công cao cường nên tự tin thêm vài lần.

"Ông nội, nếu có việc gì cần hỗ trợ, ông cứ bảo cháu, cháu sẽ sai Triệu Quý Bình và Tống Minh Khang làm ngay. Bọn họ bây giờ rất nghe lời cháu." Nạp Lan Dịch khoe khoang nói.

"Được được được, cháu và Minh Triết đều là cháu trai tốt của ông nội."

Nạp Lan Tổ vui mừng gật đầu rồi nói: "Được rồi, không còn sớm nữa, quay về nghỉ ngơi đi, hy vọng ngày mai có thể nhìn thấy Tô gia tổ chức tang sự."

"Vâng."

Nạp Lan Dịch với Nạp Lan Minh Triết trả lời, sau đó rời khỏi đại sảnh.

Đêm nay tán gẫu như vậy, mấy người Nạp Lan gia đặc biệt vui vẻ, không chỉ có Triệu Quý Bình cùng Tống Khang Minh hai gã cao thủ nương tựa, còn quan hệ tốt với cả nước D.

Hơn nữa ngay cả huấn luyện viên Quốc Nhận, đều là bạn tốt của Nạp Lan gia, Nạp Lan gia muốn không thăng tiến cũng khó.

Đáng tiếc, bọn họ không biết chính là, hiện tại ba thế lực này, toàn bộ đối với Nạp Lan gia hận thấu xương.

. . . . . .

Lúc này, Tô Thương lái xe trở về biệt thự ven sông.

"Đại thiếu gia."

Quách Ý lễ phép chào hỏi, sau đó nói: "Ông chủ gọi điện thoại đến, bảo thiếu gia ngày mai quay về trang viên Tô gia. Nghe nói có một vài người từ Quốc Nhận đến, trong đó có một người là Giang Thành Dương, người này có quan hệ với ông chủ không tồi. Ông chủ muốn đại thiếu gia trở về gặp Giang Thành Dương một lần để sau này có đến Quốc Nhận cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.

"Giang Thành Dương sao?"

Khóe miệng Tô Thương nhếch lên một nụ cười, đây không phải là cao thủ Hóa Kình đỉnh phong trong rừng cây sao, không nghĩ tới bọn họ lại đến Tô gia.

"Ừm, tôi biết rồi."

Tô Thương gật gật đầu, cũng không có để ý việc này, hiện tại việc tăng lên thực lực là quan trọng nhất.

Vì thế anh ấy đi lên tầng ba, lấy Hồng Liên đao với sự chờ đợi . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK