Mục lục
Bạch Đạo Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi ba tên Hoàng Chí Bảo bu lại bên cạnh Nga Tổng để chờ nghe kế hoạch, Nga Tổng lúc này mới xì xầm.

- " Ta biết trong việc bảo vệ kho bạc sẽ có một kẻ hở an ninh, một kẻ hở rất nhỏ nhưng chúng ta hoàn toàn có thể khai thác được. Đó là lúc chuyển giao ca giữa hai là đợt lính canh gác, đợt lính sau sẽ tới tiếp nhận nhiệm vụ, và được lính cũ sẽ giao ca cho đợt lính sau ấy. Trong khoảnh khắc làm thủ tục để bàn giao ca trực, sẽ có một thời gian ngắn bọn chúng không cùng làm nhiệm vụ cảnh giới bảo vệ. Trong thời gian kẽ hở ngắn ngủi đấy, chúng ta sẽ lén vào kho bạc và làm như thế này...thế này..."

Nga Tổng vạch ra một kế hoạch nghe rất hoàn hảo, lợi dụng vào kẻ hở canh gác của lính canh để vào trong kho bạc trộm tiền. Hắn nói một cách chậm rãi rõ ràng, đưa ra những chỉ dẫn cặn kẽ và tận tình, thì những người như bọn chúng cũng hoàn toàn hiểu được. Ba tên Hoàng Chí Bảo đã nghe một cách cẩn thận và không thiếu sót một chi tiết nào, đứa nào đứa nấy chăm chú lắng nghe nên đều tường tận vấn đề cả. Khi mà kế hoạch được vạch ra xong hết, cả ba tên ấy trầm ngâm suy tư về tất cả những gì được nghe, như là một đứa trẻ cần phải học thuộc bài học vỡ lòng. Bọn chúng thấy kế hoạch này hoàn toàn khả thi , không có nhiều điều vướng mắc, thế nên trong lòng đều rất là hi vọng về kế hoạch này sẽ thành công trót lọt. Tuy là tin tưởng vào kế hoạch và đang mơ về một tương lai lo ấm , cơ mà vấn đề sợ chết trong đầu thì đứa nào cũng có, không phải là không có những suy nghĩ cẩn trọng của riêng mình. Trong ba tên thì tên Chí là tên ma lanh nhất, hắn suy nghĩ gì đó rất là cẩn thận , trong lòng dường như đã có một âm mưu riêng, liền hướng Nga Tổng mà nói.

- "Đa tạ tiên sinh đã vạch ra một kế hoạch hay như vậy , khiến anh em chúng tôi vô cùng bội phục. Nhưng kế hoạch hay là trên lý thuyết thôi, chứ còn không biết lúc ra thực hành có được như vậy hay không?"

Phải rồi, lý thuyết với thực hành là hai thứ có liên kết với nhau, và cách nhau một đoạn ngắn. Lý thuyết nhiều khi nghe rất là hay, nhưng có lỗ hổng mà người ta không thấy, đến khi ứng dụng vào thực tế mới biết được lý thuyết ấy có trọn vẹn hay là thiếu sót. Tên Chí đặt ra những nghi vấn như vậy không phải là không có lý do, thế nhưng nó khiến cho Nga Tổng cảm thấy rất không vui. Tên Chí kia tỏ thái độ như vậy khác nào nghi ngờ mưu kế của hắn , hắn nhăn mặt nhìn tên Chí mà hỏi.

- "Ý của người là sao ? Ngươi nghi ngờ mưu kế của ta có lỗ hổng là không thể thực hiện được trong thực tế , hay là làm sao ? Nếu như ngươi có vấn đề gì , nếu ngươi cảm thấy mưu kế của ta có chỗ sai lầm, thì cứ việc chỉ ra cho ta sai chỗ nào, ta sẽ chăm chú lắng nghe."

Nga Tổng rõ ràng là rất không vui , nhưng hắn vẫn giữ sự cầu thị của mình, sẵn sàng nghe người ta chỉ ra lỗ hổng trong kế hoạch của mình để có thể học tập thêm điều mới và nhìn nhận sai lầm bản thân. Cơ mà tên Chí không chỉ được lổ hổng nào, vẫn nụ cười nhạt ấy mà lắc đầu xua tay nói.

- "Nào có chứ, ta làm gì nhìn ra được lỗ hổng trong kế hoạch của tiên sinh chứ? Ta chỉ là không biết kế hoạch hay như vậy, nhưng áp dụng vào thực tế nó có đúng như trên lý thuyết hay không mà thôi."

Không nhìn thấy lỗ hổng , nhưng lại tỏ ra nghi ngờ , vậy đây là ý gì? Nga Tổng nhăn mặt, khuôn mặt ấy càng lúc càng cau có hơn, rõ ràng là rất không hài lòng với những gì trước mặt. Tên Hoàng bên cạnh cũng khẽ cau mày, thấy rằng tên Chí rõ ràng là đang quá đáng, nhưng trong lòng lại cảm thấy dường như tên Chí đang có mưu đồ gì đó. Tên Hoàng nhìn sang bên tên Chí , thấy cái vẻ mặt nham hiểm của nó thì đã ngờ vực trong lòng. Hắn vì chơi với tên Chí rất lâu nên rất hiểu tính tên Chí, biết rằng tên này mà hành động như vậy là đang có một mưu đồ gì đó phía sau. Tên Hoàng cũng lờ mờ đoán được ý định của tên Chí là gì rồi , thế nên tên Hoàng vẫn im lặng. Nga Tổng thì rất là không vui, hắn nhìn tên Chí thì chỉ thấy khuôn mặt đểu giả của một tên lưu manh, thực sự là không thể có thiện cảm được. Mặc kệ đối phương nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn, tên Chí vẫn nụ cười nhạt đểu giả ấy nhìn ngược lại Nga Tổng, hai bên nhìn nhau "say đắm". Nga Tổng cảm thấy rất không vui, cảm thấy bản thân mình không được người khác tôn trọng, hắn chỉ cây quạt về phía tên Chí mà hỏi.

- " Vậy thì thực sự ngươi muốn cái gì? Ngươi nói thẳng ra đi , đừng cứ đứng đó mà cười nữa . Nếu ngươi không nghiêm túc trong vấn đề này, thì các ngươi cứ đi về đi, ta không nói chuyện với các ngươi nữa đâu."

Giới hạn chịu đựng của Nga Tổng đã chạm đến mức cuối cùng rồi, có lẽ sẽ không còn nhẫn nhịn thêm được nữa. Tên Chí cảm thấy đã tới thời điểm , liền cúi đầu đi lễ.

- "Nếu tiên sinh đã thẳng thắn như vậy, thì ta cũng muốn nói thật trong lòng mình. Kế hoạch tiên sinh vạch ra rất là tỉ mỉ chi tiết, khiến chúng ta cảm thấy rất hợp lý . Nhưng chúng ta nghe vậy thôi, chứ chưa biết trong thực tế có làm được hay không? Vậy nên để cho mọi việc được an toàn và sáng tỏ, cầu xin tiên sinh hãy đi làm mẫu một lần cho chúng ta biết, như vậy có được không? Cái gì cũng nên được hướng dẫn tận tình mà làm mẫu lần đầu tiên, rồi những lần sau chúng ta sẽ tự làm mà không cần tới sự giúp đỡ của tiên sinh nữa , mong tiên sinh hoàn thành thỉnh cầu này."



Thì ra là muốn người ta làm mẫu lần đầu tiên cho bọn chúng kiểm tra tính ứng dụng thực tế ư? Nga Tổng nghe vậy thì hự lên một tiếng, mắt trợn ngược, tay vô thức siết chặt cây quạt mà không biết. Việc lấy trộm ngân khố theo kế hoạch của tên Nga Tổng không phải là lấy một lần , mà lấy nhiều lần. Bởi một lần vào lấy không được nhiều, chỉ có thể bê một rương tiền ra mà thôi. Cho nên để ngân khố sụt giảm một số lượng lớn, bọn chúng phải đi làm nhiều lần như vậy, và mỗi ngày chỉ làm đúng một lần vào thời điểm có kẻ hở. Tên thật là mặt dày vô liêm sỉ, người ta đã giúp đỡ hắn rồi mà hắn còn muốn người kia làm mẫu một lần cho biết , như vậy không phải là rất quá đáng hay sao? Sự đòi hỏi quá đáng này khiến cho Nga Tổng tức giận , hắn không kiềm chế được mà vô thức bật đứng dậy, từ trên tảng đá chỉ quạt xuống mà mắng.

- "Mẹ kiếp, lão tử đây hiến kế cho các ngươi là tốt lắm rồi, vậy mà các ngươi lại muốn lão tử đi làm cu li không công cho các ngươi à ? Các ngươi nghĩ lão tử là trâu chó hay là bò ngựa vậy?"

Quả thật mà nói ra, thì tên Nga Tổng này hiến kế miễn phí không thu được chút lợi ích gì, vậy mà còn bắt hắn phải làm mẫu một lần ư? Đòi hỏi này thật sự rất quá đáng. Tên Bảo đứng bên cạnh, nghe thấy đồng bọn mình đòi hỏi chuyện này cũng cảm thấy không vừa ý, hắn định hướng về tên Chí nói gì đó thì bị tên Hoàng ngăn lại . Tên Bảo nhìn sang thì bắt gặp ánh mắt tên Hoàng như biểu hiện "hãy im lặng đi" , khiến tên Bảo cũng khựng lại, không nói gì nữa.

Tên Chí khuôn mặt vẫn đểu giả như vậy, từng nét mặt không hề có chút gì đó gọi là thân thiện, nhưng hắn vẫn bước tới cúi đầu thi lễ một cách lịch sự.

- "Xin tiên sinh đừng tức giận, ta chỉ là kẻ ngu dốt không hiểu được mưu sâu kế hiểm của tiên sinh. Lỡ như ta làm sai một điều gì đó khiến cho kế hoạch thất bại, thì làm sao ta có thể biết có phải là do ta sai, hay là vì mưu kế của tiên sinh không được tốt , tiên sinh nói xem có phải không? Cho nên mới xin tiên sinh hãy làm mẫu một lần để chứng tỏ tài năng mưu kế của tiên sinh là không có kẻ hở , đây cũng là để bảo vệ cho danh dự của tiên sinh vậy."

Miệng lưỡi của tên Chí rất là dẻo, lại lấy danh dự của người hiến kế ra mà dụ hắn làm mẫu một lần, chính là dụ hắn phải chứng minh rằng mình tài giỏi đi, rồi bọn ta mới làm theo. Những lời múa mép ấy vừa dứt, tên chí liếc nhẹ nhìn sang tên Hoàng, mà tên Hoàng cũng đang nhìn sang phía hắn. Tên Hoàng chơi với tên Chí cũng lâu rồi , nên cũng hiểu được ý đồ của hắn và không can thiệp. Tên Hoàng hiểu rằng tên Chí kêu kẻ hiến kế kia làm mẫu một lần thì không chỉ đơn giản là làm mẫu , mà thực sự muốn lôi kéo tên ấy nhúng chàm chung với bọn chúng, trở thành đồng phạm. Khi mà đã trở thành đồng phạm, tức là tất cả đều ngồi chung một con thuyền . Và nếu thuyền chìm , thì tất cả đều chết, đây chính là cái kế mà hắn muốn kéo người đó trở thành một hội với chúng. Bọn này tuy rằng trí tuệ thì có hạn, nhưng thủ đoạn thì vô biên . Những trò mưu hèn kế bẩn bọn chúng không thiếu, lăn lộn trong giang hồ bao nhiêu năm thì thứ chúng giỏi nhất chính là mưu hèn kế bẩn. Muốn kéo tên Nga Tổng kia vào chung hội chung thuyền, còn kêu hắn đi làm mẫu một lần. Để dẫn dụ đối tượng vốn là một kẻ cao ngạo, chúng tung những lời khích bác rằng mưu kế của kẻ ấy có lẽ không đúng với thực tế , và muốn kẻ ấy làm mẫu, đó đều là những lời khích bác. Tên Nga Tổng dường như đang rất tức giận, trong lúc tức giận tâm trí không được minh mẫn và có lẽ như đã trúng kế của tên Chí rồi . Hắn ta đứng trên tảng đá, phùng mang trợn mắt chỉ quạt xuống mà mắng.

- "dám bảo ta bày mưu tính kế không thực tế ư? Được rồi , muốn ta làm thử một lần đầu cho các ngươi xem đúng không? Ta nói cho các ngươi biết, ta chỉ làm mẫu một lần duy nhất . Các ngươi xem cho rõ mà học theo , ta tuyệt đối không làm lần thứ hai, rõ chưa?"

Trong giây phút tức giận, cái tên áo đen kia đã trúng kế của kẻ khác mà đồng ý làm mẫu một lần . Kẻ bày kế không ngờ cũng có lúc trúng kế một cách dễ dàng như vậy, đây cũng là giây phút tên Chí và tên Hoàng liếc nhìn nhau với một nụ cười mỉm ẩn ý. Bọn chúng mình thầm trong bụng, hiểu rằng con cá đã cắn câu, kẻ câu cá lại trở thành con cá để bọn chúng câu rồi. Bọn chúng rất là sung sướng vì mưu kế hoàn thành đã kéo được tên này vô nhập hội, đều cúi đầu vui vẻ hướng con mồi mà nói.

- "Vâng, làm phiền tiên sinh hãy giúp chúng ta một lần , chúng ta nhất định không phiền tiên sinh lần thứ hai."

Vậy là mọi chuyện đã được bàn tính xong, kế hoạch đưa ra cũng đã hoàn chỉnh, Nga Tổng phật cây quạt và nói.

- " Bây giờ đã chiều muộn rồi , để ngày mai tới lúc bọn lính canh giao ca, chúng ta sẽ làm việc quan trọng . Vậy thì các ngươi về đi , ngày mai tới đây tìm ta, chúng ta sẽ cùng nhau đi thực hiện kế hoạch của mình. "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK