Edit: Bao/ Beta: Padu, Trant
Lê Phong nhìn cô cả buổi mới mấp máy môi mỏng, cất tiếng gọi nhạt nhẽo: "Hồng Y."
"Có!" Nam Tầm lập tức đáp.
"Mong rằng ngươi đừng chạy tới chạy lui nữa."
"Tuân lệnh, tiểu ca ca!"
Thế là Nam Tầm đứng im như khúc gỗ đóng cọc cạnh vườn thuốc nơi Lê Phong nhất thiết phải đi qua.
Lê Phong vừa mở cửa là thấy cô, đi hái thuốc cũng thấy cô. Cậu hơi hơi nhíu mày: "Hồng Y, ngươi có thể đứng qua chỗ khác không?"
Nam Tầm cười tít mắt: "Ca kêu nhũ danh ta đi, kêu Y Y ta sẽ đổi chỗ liền."
Lê Phong liệt mặt nhìn cô. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cậu chàng mất tự nhiên hộc ra hai chữ: "Y Y."
"Có!"
"Phiền ngươi đổi chỗ đứng."
"Dạ, nghe tiểu ca ca hết!" Nam Tầm vui vẻ ngâm nga bay lên nóc nhà.1
Bóng lưng thiếu niên phơi thảo dược đẹp vô vàn, cậu có thể phơi thuốc cả ngày, Nam Tầm cũng có thể ngồi trên nóc ngắm cậu cả ngày.2
Đương nhiên, mỗi ngày thiếu niên phải gọi một tiếng "Hồng Y" cô mới thôi lắc lư, kêu thêm tiếng "Y Y" cô mới ngoan ngoãn bay lên nóc nhà.
Dù chỉ ở đây ba tháng, nhưng ba tháng tận chín mươi ngày, mỗi ngày kêu một tiếng "Y Y" là cô cũng nghe được rất nhiều lần đó.
Lúc chất giọng mát lạnh trong trẻo ấy gọi "Y Y", cả trái tim Nam Tầm đều mềm nhũn.
Nhưng thiếu niên luôn nhìn thẳng, không bao giờ ngẩng đầu ngó trên nóc, điều này làm Nam Tầm thấy thật thất bại.
Vưu vật đỉnh đỉnh như cô còn thua đám hoa lá cỏ cây này ư?
Có lẽ Nam Tầm không biết ánh mắt cô ngắm Lê Phong nóng rực đến độ có thể đốt một cái lỗ trên người đối phương, từ từ thiêu sạch xiêm y, cuối cùng cứ như đang ngắm cơ thể trần truồng của cậu. Ban đầu Lê Phong không chịu nổi, nhưng dần dà cũng quen với ánh nhìn càn rỡ đó.
Cậu cúi đầu nghiêm túc nghiền thuốc, đôi khi để ý thấy tầm mắt đằng sau chuyển từ ót sang cổ rồi xẹt qua bả vai, rơi xuống lưng mình, cuối cùng dừng lâu thiệt lâu ở phần mông. Những lúc như này, mặt cậu sẽ đỏ bừng bừng.
Lê Phong cúi gằm mặt, suýt thì dầm thảo dược trong ấm sắc thành tro. Cậu xấu hổ buồn bực không thôi:
Còn nhỏ mà sao phóng đãng như thế!
***
Mắt thấy ba tháng chỉ còn một, hai người ngoài "Y Y", "tiểu ca ca" thì dường như chẳng còn gì để nói.
Hôm nay Lê Phong không nghe được tiếng chuông leng keng, Hồng Y không tới. Cả ngày yên tĩnh không khác gì bình thường, chỉ là đằng sau không còn ánh mắt nóng bỏng như thể thiêu ra cái lỗ trên người cậu.
Lê Phong đứng nhìn đám cỏ mình phơi, hơi ngẩn người. Cậu vô thức nhìn lên nóc nhà, nơi đó trống không, chẳng có ai.1
Chạng vạng, Lê Phong nghe phía sau vang tiếng bước chân liền quay ngoắt đầu nhìn lại. Người tới không phải Hồng Y, là một trong những tỳ nữ của cô.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[Edit-P2] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LB...
463K58.8K
Tác giả: Lỏa Bôn Man Đầu Thể loại: Mau xuyên, Ngôn tình, Boss, Nữ phụ, 1x1, HE, SE,... Editor hiện tại: PaduC, Bánh Bao Không Nhân, Tranthayday, Hợp tác: RED ⚜...
[DROP][ Edit] [Mau xuyên]: Vai ác lại hắc hoá
110K8.4K
[ ĐÃ DROP, HÃY QUA NHÀ @padu_c ĐỂ ĐỌC TIẾP) Tác giả: Loả Bôn Man Đầu Thể loại: Xuyên nhanh, hệ thống, sủng, boss, 1vs1 Coverted: Wiki dich Design by Kyo_ Darkparadisete...
[EDIT] Cái Máy Nhại
75.5K11.9K
Tên edit: Cái Máy Nhại của Bạch Nguyệt Quang Tên convert: Xuyên thành bạch nguyệt quang học lại cơ Tác giả: Thời Diệp Chi Bình Bìa: Bánh Bao Không Nhân Ed...
[Xuyên Nhanh] Hắc Hóa Nam Thần Sủng Tận Xươn...
34K2.7K
»Hán Việt: Chủ thần khoái xuyên: Hắc hóa nam thần, sủng nhập cốt »Tác giả: Vân Tam Tam »Editor: Tiểu Hy Hy + Aya Shinta + Meo Bìa: Tiểu Hy Hy ~Tình trạng bản gốc: Còn...
(Quyển 2)[Edit] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên...
795K64.4K
Tác giả: Tần Nguyên Tình trạng: Đang ra Tình trạng edit: Đang lết Editor: Ư Ư Tóm tắt: 【Bệnh kiều siêu ngọt sủng, 1VS1】 # Thần cách của Tô Yên... rớt. # Hệ thống nói, nế...
[Quyển 4] [Edit] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên...
507K51.8K
# Tô Yên thần cách.....rớt. # Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công...
[EDIT] Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hoá
336K9.8K
Tác giả: Loả Bôn Man Đầu Bìa truyện: Draw_PaduC, Des_(Bánh Bao Không Nhân) Editor chính: PaduC, Bánh Bao Không Nhân, Tranthayday Những bạn cùng (từng) tham gia e...
Hồng Họa bị cậu nhìn sợ phát khiếp.
Ánh mắt gì đây, hết cả hồn.
"Tiểu Lê công tử, chủ tử nhà ta phân phó mỗi ngày tới một lần kiểm tra cuộc sống hằng ngày của ngài." Nói rồi, nàng ta cười khanh khách: "Chủ tử thương công tử thật đó, dặn mỗi ngày chỉ tới một lần chứ không được nhiều hơn. Nói công tử thích yên lặng, không cho bọn ta quấy rầy."
Lê Phong thấy nàng ta che miệng cười duyên mà không khỏi nhíu mày. Hồng Y cũng hay cười vậy, nhưng tiếng cười cô khác nữ nhân này. Lúc cô cười cảm giác rất phóng khoáng, thế lại giống đang đùa giỡn. Cô thích chọc cậu.
Hồng Họa thấy cậu điềm nhiên như không, khó tránh khỏi bực bội: "Tiểu Lê công tử, công tử không hỏi chủ tử ta đi đâu à?"
Lê Phong im lặng một lát, thờ ơ đáp: "Nàng ta làm gì đâu phải chuyện của ta?"
"Ngươi!" Hồng Họa tức: "Ngươi có biết chủ tử vì ngươi đã đến Vạn Độc Chi Địa không hả?"
Lê Phong biến sắc, trong mắt hiện vẻ giật mình: "Nàng ta tới đó làm gì?"
Hồng Họa cười lạnh: "Ngoài tìm ngục hỏa liên chết tiệt cho ngươi thì còn gì được? Tiểu Lê công tử chắc không biết biết trong Ma giáo này có bao kẻ ngóng trông chủ tử nhà ta chết đâu nhỉ? Còn đồ vô tâm vô phổi như ngươi thì khen ngược, nhờ ngươi chủ tử mới tự đi tìm chết!
Bọn ta mà biết Vạn Độc Chi Địa nguy hiểm như vậy, đã hết lời ngăn chủ tử rồi!"
Lê Phong trầm mặc không nói câu nào, chẳng qua gương mặt tuấn tú như ngọc lại nghiêm túc chưa từng thấy, ánh mắt cũng tối tăm không rõ.1
...
Thật ra nào có nghiêm trọng như Hồng Họa tả. Trước khi đi Nam Tầm đã làm rất nhiều công tác chuẩn bị, còn đến chỗ hộ pháp Vu Thương xin một viên Bách độc hoàn.
Bách độc hoàn có thể giải được trăm độc trên thế gian, rất trân quý. Nếu không phải khi xưa Vu hộ pháp từng nợ ân tình Hồng Y, viên Bách độc hoàn này không có cửa đưa nàng.
Nam Tầm dẫn theo Hồng Cầm và Hồng Kỳ, còn Hồng Thư, Hồng Họa ở lại giáo.
Tới rìa Vạn Độc Chi Địa, Nam Tầm không cho hai nàng theo mà một mình phất phơ bay vào. Dĩ nhiên, lúc này cô không mặc đồ hở hang, ngược lại trùm mình kín mít ba tầng trong ba tầng ngoài chỉ lộ mỗi đôi mắt.
Hồng Cầm với Hồng Kỳ lo lắng canh ở ngoài.
Hồng Kỳ: "Tiểu Lê công tử này rốt cuộc cho chủ tử bùa mê thuốc lú gì đấy? Chủ tử lại dám liều chết thế kia."
Hồng Cầm thở dài: "Ta lo chẳng may chủ tử sẽ gặp chuyện. Chủ tử mà có mệnh hệ gì là chúng ta mất chỗ dựa, sau này không thể cơm ngon rượu say nữa."
Người Ma giáo ấy à, chủ tớ tình thâm nghe thật buồn cười. Sở dĩ nhóm Hồng Cầm tận tụy hầu hạ Hồng Y, không mong nàng xảy ra chuyện như vậy là vì theo nàng có thịt ăn, có mỹ nam chơi mà thôi.
...
Nam Tầm dạo một vòng quanh Vạn Độc Chi Địa, chẳng gặp được thứ gì độc, giữa đường chỉ gặp một con rắn nhỏ. Con rắn kia thè lưỡi với cô liền trườn vào bụi cỏ, cũng không phóng lên cắn.
Nam Tầm đang ngó nghiêng khắp nơi tìm ngục hỏa liên thì bất thình lình, trong thần thức đột nhiên vang giọng Tiểu Bát, dọa cô nhảy dựng.
"Thân ái, gần đây chơi vui không?" Tâm trạng Tiểu Bát rất tốt.
"Tiểu Bát ngươi, ngươi, ngươi, ngươi chẳng phải cần bế quan lâu lắm à? Sao mới hai tháng đã ra rồi?"
Tiểu Bát cực kỳ kích động: "Gia nói ngươi biết, hai tháng trước chỉ là khởi động, một hai năm tới mới thật sự cần bế quan đả tọa. Lần này khả năng cao sẽ đột phá, nếu thành công thì lần đột phá sau gia có thể thăng lên cấp thánh, muah ha ha... Gia sẽ là một con Thánh thú thiên địa ha ha ha ha..."1
Nam Tầm hơi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: "Ngươi có chắc chỉ cần một hai năm là đột phá? Lần này sẽ không đứt gánh giữa đường đấy chứ?"
Tiểu Bát hưng phấn hô: "Lần này là thật! Hai tháng nay ta đã mò tới thềm cửa, chỉ cần nỗ lực một phen thì đột phá chẳng qua là chuyện một, hai năm! Nếu nhanh, không chừng nửa năm là được rồi muah ha ha ha..."
Bỗng dưng, tiếng cười Tiểu Bát im bặt, nghiêm túc nói: "Gia trồi lên là để nhắc nhở ngươi, thế giới này đưa ngươi đi du lịch nên chơi sao cũng được, có điều... Ha hả, tuyệt đối đừng
trúng thưởngngoài ý muốn ha, gia bảo đi là đi ngay đó."
Nam Tầm thầm thở dài.
Một, hai năm... Ngần ấy thời gian liệu có đủ làm gì?
Cô lặng đi một hồi. Chợt, khoảnh khắc nào đó nghĩ thông liền cười thoải mái.
Thôi, thôi, cứ vậy đi. Cũng may hết thảy còn chưa bắt đầu...