Tô Ca giơ tay ngăn họ lại: “Không có gì.”
Cô cẩn thận đặt lại lọ thủy tinh rỗng vào hộp, đậy nắp lại.
Đầu ngón tay đang mơn trớn hộp gỗ thoáng khựng lại.
Màu sắc ở vị trí cô vừa lướt qua sẫm hơn những chỗ khác, thậm chí có chút ẩm ướt?
Máu vốn cố tình ngăn lại lúc này đây lại tuôn ra làm ướt đẫm cổ áo cô, Tô Ca liền sau đó ngất lịm.
Đã hai đêm trôi qua, Tô Ca vẫn sốt cao không tỉnh. Dương Kỷ Minh không ăn không ngủ ngồi canh giữ bên cạnh.
Cạch!
Đường Miểu mở cửa bước vào, cô ta đảo mắ...
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***