Mục lục
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Thì tôi đang chờ cô dậy rồi ngồi lại bàn chuyện quan trọng với cô mà”.

Phó Vực bị người ta ghét bỏ, hơi uất ức, vẻ mặt ai oán.

Nghĩ tới Phó Vực tung hoành giang hồ nhiều năm, đánh đâu thắng đó trên chốn tình trường, đến nỗi chưa há miệng đã trêu hoa ghẹo nguyệt được rồi, tại sao vẫn không thể hấp dẫn Nam Mẫn?
Nam Mẫn duỗi lưng, giọng cũng khàn khàn vì vừa mới tỉnh ngủ: “Chuyện gì quan trọng?”
“Kinh doanh trường đua ngựa đó, tôi thật lòng muốn hợp tác với cô”.

Nam Mẫn nhận lấy nước Cố Hoành đưa tới, uống nửa ly để thông cổ họng rồi mới lên tiếng: “Hợp tác thì phải có thành ý, năm năm là điều không thể, nhiều nhất là ba bảy.

Tôi bảy, anh ba”.

Phó Vực híp mắt: “Sáu bốn.

Danh tiếng của nhà họ Phó trong giới đua ngựa chắc cô cũng biết, tài nguyên giống ngựa cũng rất phong phú, hợp tác với tôi, cô sẽ không thiệt thòi”.


Nam Mẫn uống nốt nửa ly nước, nói với Cố Hoành: “Soạn hợp đồng đi”.

Cố Hoành đáp: “Rõ”.

Phó Vực nở nụ cười, cô làm việc còn sảng khoái nhanh nhẹn hơn những gì anh ta tưởng.

Anh ta nhíu mày, cười nói: “Lần này cô Nam không lo lắng tôi mượn việc công làm việc riêng, mượn cơ hội hợp tác để theo đuổi cô nữa rồi hả?”
“Theo đuổi đi”, Nam Mẫn lười biếng nói: “Theo hay không là chuyện của anh, đồng ý hay không là chuyện của tôi.

Nếu anh thật sự có thể khiến tôi từ bỏ tình cũ để yêu anh thì đó là bản lãnh của anh”.

Phó Vực vỗ tay thành tiếng: “Có những lời này của em, tôi biết mình phải làm thế nào rồi”.

Liệt nữ sợ lang sói bám riết không tha, anh ta không tin với sức hấp dẫn của mình mà lại không tóm được một người con gái!
*

Việc hợp tác kinh doanh trường đua ngựa đã có tiến độ nhất định, Phó Vực xuống xe trước cửa tập đoàn Nam Thị.

Nam Mẫn đến công ty triệu tập quản lý cấp cao mở cuộc họp, tuyên bố kế hoạch biến miếng đất ở Bắc Giao thành trường đua ngựa thay cho sân golf, cuộc họp đó được tiến hành mà không có mặt Nam Ninh Bách cũng như Nam Ninh Trúc, cũng không cần phải báo họ làm gì.

Cô lại bỏ thêm chút thời gian tăng ca, ký tên cho một số giấy tờ, khi màn đêm buông xuống thì điện thoại trong nhà gọi tới.

Quản gia Triệu ở đầu dây bên kia báo là Nam Nhã chịu không nổi nữa rồi.

Ánh mắt Nam Mẫn chợt lóe, suýt chút nữa quên mất cô gái này.

Nam Nhã sắp chết.

Cô ta cảm thấy linh hồn của mình sắp bay đi rồi, nếu cô ta chết thật, thành ma cũng là một con ma đói.

Lớn tới từng tuổi này, cô hai nhà họ Nam không cần phải lo đến cơm no áo mặc, chưa bao giờ đói khát đến mức này.

Ngày đầu tiên cô ta còn rất ổn, siết tay quyết tâm xem như mình đang ăn kiêng giảm béo, chờ đến sáng ngày hôm sau thì đã bị đói đến nỗi tỉnh giấc.

Thật sự không thể chịu nổi nữa, Nam Nhã rất muốn tông cửa ra khỏi đây, nhưng nó lại bị khóa trái từ bên ngoài, không hề nhúc nhích chút nào, cô ta muốn nhảy qua cửa sổ, nó cũng bị đóng lại rất chặt, dù có mở ra được thì cô ta cũng chẳng đủ can đảm để nhảy lầu..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK