Mục lục
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 930

“Được, ngày mai vậy”.

Dụ Lâm Hải nói xong định tắt máy, Triệu Húc lại nói: “Cậu không hỏi tại sao tôi phải tăng ca à?”

“Các cậu làm công an, chẳng phải tăng ca là chuyện rất bình thường sao?”

Dụ Lâm Hải thản nhiên nói xong, lập tức phát hiện không đúng, ánh mắt sững lại: “Liên quan đến Kiều Lãnh phải không?”

“Tôi đang định nói sau khi cậu làm phẫu thuật mổ đầu, con người cũng trở nên trì trệ, thì cậu đã phản ứng lại rồi, tuy hơi chậm một chút, nhưng vẫn là anh chàng thông minh”.

Triệu Húc vẫn không nghiêm túc.

“Đừng phí lời”.

Dụ Lâm Hải không nghe anh ta trêu chọc: “Rốt cuộc có chuyện gì? Phía Kiều Lãnh có biến sao?”

“Theo như điều lệ bảo mật nội bộ, thì không được để cậu biết chuyện này, nhưng… ai bảo cậu là anh em của tôi chứ”.

Triệu Húc vòng vo dài dòng: “Bây giờ tôi phải đến Thủy Vân Gian đón một người, cậu đoán xem là ai”.

Dụ Lâm Hải sốt ruột nói: “Cậu có gì thì nói luôn đi”.

“… Thật thô lỗ”.

Triệu Húc bất mãn bĩu môi, sau đó nói: “Tôi phải đi đón thượng tướng không quân của nước T, người này không hề đơn giản, cũng là người đứng thứ hai hiện nay, anh ta còn có một nửa dòng máu người Hoa Hạ”.

Vẻ mặt của Dụ Lâm Hải dường như thay đổi trong phút chốc, trước mặt không khỏi hiện lên một khuôn mặt dính máu.

Đôi mắt màu xám nhạt của người đó nhìn anh, nắm tay anh, nhàn nhạt nói: “Đừng khách sáo, việc nên làm thôi”.

“Có trùng hợp không chứ, không lâu trước vị thượng tướng nước T này chạy đến hàng không dân dụng lái máy bay, trở thành đại anh hùng trong lịch sử tai nạn hàng không, đã cứu được hơn ba trăm hành khách, trong đó còn có vợ của cậu”.

Triệu Húc thao thao bất tuyệt nói xong, lại như muốn ăn tát đính chính lại: “Ồ, nhầm, là vợ cũ”.

“Cho nên, chắc cậu biết người này là ai rồi chứ?”

Làm sao có thể không biết?

Dụ Lâm Hải đóng nắp bút bi ‘rắc’ một tiếng, chậm rãi đọc ra một cái tên: “Ngôn Uyên”.

Là anh ta.

Cho nên lần này anh ta đến thành phố Nam là vì chuyện của Kiều Lãnh?

Là… Nam Mẫn đã nhờ anh ta ư?

Nam Mẫn không làm phiền anh cả nghỉ ngơi, lui ra khỏi phòng anh ta.

Vừa về đến phòng mình, thì nhận được mấy bức ảnh và một đoạn video của Lạc Ưu gửi đến.

Trên ảnh, mặt mũi Trác Huyên sưng đỏ, khuôn mặt thanh tú sưng phồng khó coi, dường như không nhận ra khuôn mặt vốn có, quỳ dưới đất, cúi đầu lắc lư muốn đổ.

Cô ta gặp báo ứng gì đây?

Trong đầu Nam Mẫn hiên lên một ý nghĩ, mở video, chỉ thấy một bàn tay lớn như cánh quạt bốp bốp tát vào mặt Trác Huyên, âm thanh sáng vang như dây pháo cùng nổ, chiên trống vang khắp trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK