Mục lục
Đỉnh Cấp Rể Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Dịch còn chưa kịp phản ứng trước cảnh tượng vừa rồi, Trần Dật Thần lần nữa ép sát quyền cước ập tới, Hồng Dịch căn bản không có thời gian phản ứng.

Hai người, anh tới tôi lui, đánh nhau rất kinh khủng, nhưng do tốc độ của hai người quá nhanh, trừ võ giả có thực lực mạnh mẽ, người bình thường căn bản không nhìn rõ chiêu thức của hai người.

“Chuyện gì thế? Mọi người có thể nhìn rõ chiêu thức của hai người sao?”

“Nhìn không rõ, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh trên sân, còn chiêu thức của hai người căn bản nhìn không rõ!”

“Vậy hai người bọn họ ai chiếm thế thượng phong rồi?”

“Không biết!”

Khi Trần Dật Thần và Hồng Dịch giao chiến, người xem bên ngoài đều thấp giọng bàn tán, người xem tại đây phần lớn đều là người bình thường, cũng có một số võ giả nhưng chỉ có điều cảnh giới quá thấp, không thể nhìn rõ chiêu thức của bọn họ, có thể nói tại đây người có thể nhìn rõ không có bao nhiêu cả.

“Hừ, Hồng Dịch đó đã yếu thế, không mất bao lâu nữa Trần Dật Thần nhất định có thể giết được anh ta!”

“Ừm!”

Cơ Uẩn và Thiên Ưng ngồi ở khán đài tiến hành phân tích trận đấu, Cơ Uẩn lúc này hận Trần Dật Thần không thể lập tức giết chết cái tên súc sinh Hồng Dịch đó, báo thù cho Tam Giới.

Còn Thiên Ưng thì tương đối bình tĩnh, chỉ gật đầu chứ không có nói gì.

Lúc này giao chiến giữa Hồng Dịch và Trần Dật Thần thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, đằng xa Arthur và William người được đánh giá sẽ trở thành quán quân của cuộc thi đấu lần này cũng đang theo dõi cuộc giao chiến đặc sắc này.

Sắc mặt của Arthur ầm trầm, mặt mày nghiêm nghị quan sát trận thi đấu, trong lòng anh ta có hơi chấn động, thực lực của đã vượt khỏi nhận thức ban đầu của anh ta.

Còn William cũng chấn động tâm thần chỉ có điều anh ta đeo mặt nạ, khiến người ngoài không nhìn rõ biểu cảm của anh ta.

Hai người bọn họ tuy cách hơi xa, nhưng trên đấu trường khí thế của hai người bọn họ có thể cảm nhận rõ.

Mặc kệ Hồng Dịch hay Trần Dật Thần, thực lực của hai người bọn họ đã vô hạn tiếp cận bọn họ.

Nhưng người mà Arthur và William quan tâm nhất là Trần Dật Thần, Trần Dật Thần từ đầu đến cuối đối với việc kiểm soát và phân tích của trận chiến đã đạt tới mức hoàn hảo.

Kinh nghiệm chiến đấu của Trần Dật Thần có thể nói đã đạt đến mức hoàn hảo, điểm này cho dù Arthur và William cũng không bì kịp.

“Chuyện này sao có thể chứ, Trần Dật Thần chẳng qua chỉ là Hóa Kình sơ kỳ, làm sao có thể đánh ngang tay với Hồng Dịch có thực lực Hóa Kình trung kỳ chứ!”

“Đánh ngang tay? Hừ, lúc này Hồng Dịch đã rơi vào thế yếu, Trần Dật Thần đã chiếm thế thượng phong!”

“Quá khó tin rồi, Hồng Dịch là Hóa Kình trung kỳ thật sự, truyền nhân của võ học cổ, nội kình thâm sâu khó lường, vậy mà bị Trần Dật Thần đè đánh, vậy thực lực của Trần Dật Thần rốt cuộc đạt tới trình độ gì!”

Lúc này trong đám đông theo dõi trận chiến, phần lớn là người bình thường, mà mười mấy cường giả đó có thể nói là nhìn cực kỳ thấu triệt, bọn họ không thể tưởng tượng được Trần Dật Thần bất quá chỉ là Hóa Kình sơ kỳ, nội kình có hạn, nhục thể cũng không thể so với trung kỳ, nhưng lúc này vậy mà đảo ngược cục diện, khiến Hồng Dịch lui lại liên tiếp, không có sức đánh trả.

“Trần Dật Thần không hổ là người xuất sắc trong thế hệ trẻ của nước H, cục diện thua của Hồng Dịch kia đã rõ ràng, chúc mừng Võ trưởng lão rồi!”

Ở khu khách quý một cường giả đến từ nước G mở miệng nói, ông ta là trợ thủ của tổ chức võ học lần này, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Ông ta là người đại diện của nước G trong cuộc thi đấu lần này, lấy thực lực và địa vị của ông ta tự nhiê biết Hồng Dịch đã tiêm thuốc gen, trong thời gian ngắn nâng cao sức chiến đấu.

Ông ta cũng rõ Hồng Dịch đã là nỏ mạnh hết đà, đợi khi thuốc gen mất đi tác dụng anh ta ắt sẽ chết, người đại diện của nước G này vui mừng như vậy chính là vì trận doanh của nước G bọn họ với Hồng Thiên Bá là đối lập.

Có người vui có người rầu, ở một bên khác người đại diện đến từ nước M, trợ thủ của tổ chức võ học sau khi nghe thấy lời của người đại diện nước G thì mặt mày cực kỳ khó coi.

Bọn họ đều là người cùng cảnh giới, lúc này thấy Hồng Dịch lộ ra thế thua, trong lòng rất không biết có cảm giác gì.

“Ừm, Trần Dật Thần của nước H này không đơn giản, tuổi còn trẻ sức chiến đấu lại cực kỳ mạnh mẽ, cái đáng xem trọng chính là kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú như vậy, điểm này rất không tồi, tin chắc trong cùng cảnh giới không có ai có thể tiếp được một chiêu của cậu ta!”

Lúc này ngay cả người chủ trì của tổ chức võ học, Thánh hoàng Zeus của Giáo Đình cũng không nhịn được mà tán thưởng đối với Trần Dật Thần.

Lời của Thánh hoàng Giáo Đình vừa dứt, mặc kệ là trợ thủ của nước G hay là người đại diện của nước M đều trầm mặc không nói, còn Võ Chí Châu lại đáp lại bằng nụ cười.

Trần Dật Thần là võ giả của nước H, lúc này có thể nhận được lời khen của người chủ trì của tổ chức võ học, ông ta thân là người đại diện của võ học nước H đương nhiên rất có mặt mũi.

Lời của Thánh hoàng Giáo Đình vừa truyền ra ngay cả Thánh nữ Tiffany ở bên cạnh mặt mày cũng hơi thay đổi, lúc này ánh mắt nhìn sang Trần Dật Thần có sự khác biệt, phải biết Thánh hoàng Zues của Giáo Đình sẽ không đưa ra bình luận đánh giá, có thể khiến ông ta khen không dứt miệng, cho thấy biểu hiện của Trần Dật Thần lúc này cực kỳ xuất sắc.

Khi mọi người đều đang quan sát Trần Dật Thần, trên khán đài Hồng Thiên Bá lại nhìn chằm chằm Hồng Dịch, lúc này do ông ta khẩn trương trong lòng, trực tiếp đứng dậy, không rời mắt khỏi đấu trường.

Thời gian trôi qua từng chút, trong lòng Hồng Thiên Bá cực kỳ lo lắng, ông ta rất rõ thuốc gen của Hồng Dịch sắp hết tác dụng rồi, đợi thời gian vừa trôi qua Hồng Dịch chỉ có chết.

Hồng Bá Thiên siết chặt nắm đấm lúc này hận không thể trực tiếp lên đấu trường thay cho Hồng Dịch, sau đó đánh một trận với Trần Dật Thần, chỉ có điều đây chỉ là suy nghĩ.

“Nên làm sao đây!”

Hồng Thiên Dịch nhấp nha nhấp nhổm như con kiến trên chảo nóng, nếu như Hồng Dịch thua, ông ta không chỉ mất đi đồ đệ, điều quan trọng nhất là mọi cố gắng trước đó đều trở nên công cốc.

Lúc này Hồng Thiên Bá đã hoảng hồn rồi, càng đừng nói Hồng Dịch lúc này đang chiến đấu.

Đối mặt với công kích như vũ bão của Trần Dật Thần, Hồng Dịch bị áp đảo không ngừng, phòng thủ rất là khó khăn, như này anh ta sẽ thua, thời gian dần trôi, Hồng Dịch chỉ hơi không để ý đã bị Trần Dật Thần đá một cước vào eo.

Hồng Dịch không khống chế được cơ thể mà lùi lại đằng sau, một kích này cực kỳ mạnh, anh ta phun ra một ngụm máu.

“Hồng Dịch thua rồi!”

Lúc này gần như trong lòng tất cả mọi người đều hiện ra suy nghĩ như vậy.

“Chuyện gì thế?”

Hồng Dịch vốn dĩ đã không chống đỡ được nữa, lúc này sau khi chịu một kích này, anh ta chỉ cảm thấy thể lực biến mất, sức chiến đấu hạ xuống, giống như cơ thể trong nháy mắt từ thanh niên đến tuổi xế chiều.

“Kết thúc rồi sao?”

Trong lòng Hồng Dịch tối sầm, kết quả này có lẽ anh ta từ lần đầu tiên khi hai người giao thủ thì đã biết rồi, lúc này chỉ cảm thấy cơ thể mất đi độ ấm, có chút cảm giác lạnh lẽo, sự lạnh lẽo này không biết là vì mất đi tác dụng của thuốc gen, hay là vì bóng người của Trần Dật Thần lao đến.

“Đồ khốn, dựa vào anh mà cũng dám thách thức giới võ học nước H!”

Một tiếng gầm động trời truyền tới, Trần Dật Thần mang theo sự phẫn nộ nhanh chóng lao tới.

Lúc này mọi người nhìn chăm chú, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trên người Trần Dật Thần, một tiếng gầm giận dữ của Trần Dật Thần vừa rồi vang vọng khắp nơi, khiến tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy.

Trong lòng Hồng Dịch lúc này đã không còn bình tĩnh nữa, thấy bóng dáng của Trần Dật Thần lao đến, anh ta muốn tránh né, nhưng cơ thể lại không theo khống chế, không thể tránh được.

Bụp!

Trần Dật Thần đá một cước vào mạng sườn của Hồng Dịch, Hồng Dịch kêu thảm một tiếng, cơ thể cuộn ngược lùi ra đằng sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK