• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Minh An

Soát lỗi: Lynn

Quan Oánh sững người.

Mọi người biết tới tài khoản douban của cô rồi hả? Biết mấy bài đăng kia do cô viết ư?

Nhưng chuyện này sao có thể xảy ra được?

Sao họ lại biết?!

Tây Tây ngồi cạnh Quan Oánh thấy Weibo kia, cô không khỏi nhớ lại tối qua.

Trong lúc cô ở cạnh Quan Oánh đang tới quán bar mượn rượu giải sầu, xả hết nỗi đau khi thất tình thì không biết có một cơn lốc khác đang xuất hiện.

Nguyên nhân là bài đăng hot trên douban mấy hôm trước.

Tuy rằng lúc ấy chủ post đã biên tập lại bài đăng, sau này cũng cập nhật lại, xóa chúng đi nhưng bản thân mấy bài đăng đó chưa bị xóa, vẫn còn ở đó. Vì thế tuy rằng độ hot của nó trên Weibo mấy nay dần mất đi nhưng độ hot của những bài đăng ấy trong nhóm douban vẫn còn chưa đi xuống.

Những người ngày trước cùng những người mới vào phân tích tình cảm, thảo luận sôi nổi, đồng thời thống nhất chờ một thời gian nữa cho Tiểu G bình tĩnh lại, hồi tâm chuyển ý, quay lại cho mọi người một lời giải thích. Nếu cô viết tiếp thì đó là chuyện quá tốt!

Tối qua cũng vậy, mọi người nói chuyện câu được câu không với nhau. Có người kể chuyện đêm khuya, chia sẻ bữa khuya của chính mình làm mọi người phản đối sôi nổi.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người bình luận: “Mẹ nó, mọi người xem hot search chưa? Quan Quan! Tôi bảo rồi, mấy hôm trước lúc thấy bài đăng này, tôi cứ thấy có gì đó sai sai. Đêm nay có hot search nhắc tôi mới nhận ra, chẳng lẽ không ai thấy cách hành văn của chủ post này rất giống Quan Quan ư?”

Có người phản hồi bên dưới rất nhanh: “Có ý gì? Quan Quan nào vậy?”

“Tôi thấy rồi, tôi thấy rồi! Là Quan Quan – tác giả của tiểu thuyết “Bí mật” ý! Đêm nay lúc livestream, cô ấy vô tình để lộ chuyện tình cảm của mình! Ảo lòi thật, tôi vừa mới hóng trong Weibo xong!”

“À, là cô ấy hả. Tôi biết cô ấy. Nhưng cô ấy liên quan gì tới nhóm ta?”

“Từ từ, bạn bảo cách hành văn của Tiểu G và Quan Quan rất giống nhau, không phải là ý tôi đang nghĩ đó chứ? Bạn định bảo Quan Quan là người viết bài này ư? Tiểu G là Quan Quan hả?”

Suy đoán này nhanh chóng bị mọi người cười nhạo, “Không phải chứ, bạn nghĩ xa quá rồi đó! Nữ tác giả nổi tiếng sẽ đăng bài ẩn danh trên douban để kể về mối tình đầu của mình à?”

“Tôi thừa nhận cách hành văn của Tiểu G khá tốt, kể chuyện cũng rất cuốn, nhưng không tới mức đoán cô ấy là Quan Quan được đâu ha ha ha!”

Người đầu tiên thấy mọi người không tin thì nóng nảy, “Mấy người đọc tiểu thuyết của Quan Quan bao giờ chưa? Chưa đọc thì đi đọc thử một ít đi, đọc rồi sẽ biết giống cực luôn! Giọng điệu, cách dùng từ, nói chung là giống như đúc! Lần đầu tiên tôi thấy bài đăng này tôi đã thấy quen quen rồi!”

Lúc này, có người tán thành, “Bạn nói vậy tôi cũng thấy hình như giống thật…”

“Tôi chưa từng đọc tiểu thuyết của Quan Quan bao giờ, nhưng tôi chợt nghĩ ra, chữ cái đầu của chữ Quan là G! Chẳng lẽ…”

Văn phong giống nhau không thuyết phục được nhiều người. Nhưng phát hiện về chữ cái đầu này làm rất nhiều người sửng sốt.

Đúng, Tiểu G, Tiểu Quan, trùng hợp vậy hả?

Có người nói đùa: “Nếu, tôi nói là nếu nhé, nếu bài này do Quan Quan đăng thật, thế người Quan Quan yêu thầm từ cấp ba là Tạ Thành Văn nhỉ? Mà trên bài viết là Tiểu G đã thành công tán được nam thần. Nói cách khác, bạn trai hiện tại của Quan Quan, nhà làm phim tên Lạc Ninh đó chính là ‘Tạ Thành Văn’ ư?”

Bình luận này nhắc nhở mọi người. Rất nhanh có người đi xem lý lịch của Lạc Ninh. Nhưng lúc xem mọi người vẫn không tin cho lắm, chẳng qua rảnh quá nên lướt bừa thôi.

Xem lý lịch của Lạc Ninh không quá khó, dù sao anh cũng là một nhà làm phim khá nổi tiếng nên anh cũng có tên trên Bách Khoa Baidu.

Màn hình hiển thị Lạc Ninh là người Giao Châu sinh năm 1992, tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa.

Là đồng hương của Quan Quan, bằng tuổi, tốt nghiệp đại học top 2.

Đây đều là điều kiện của ‘Tạ Thành Văn’ mà mọi người suy đoán.

Mọi người im lặng.

Mẹ nó, không phải đoán trúng rồi đó chứ?

Ai cũng ngơ ngác, nhóm không còn bầu không khí vui đùa trước đó. Ai cũng đổi sắc mặt, đến cả con kiến đi qua cũng không nhịn được mở to hai mắt.

“Không, không phải chứ? Vừa rồi tôi tưởng mấy người nói linh tinh, sao càng xem càng thấy đúng thế này? Đừng dọa tôi nha!”

“Có còn chứng cứ gì khác không? Cái này chưa chắc chắn hết, có khi chỉ là trùng hợp thôi! Nếu là thật thì chắc chắn còn chứng cứ nữa!”

“Mọi người có mặt! Đêm nay, dù có đào ba tấc đất chúng ta cũng phải tìm chứng cứ mới!”

Nhiều chuyện như vậy. Không phát hiện điểm đáng ngờ còn được. Một khi phát hiện sơ hở, tìm những thứ khác là chuyện cực đơn giản.

Càng đừng nói tới việc Quan Oánh để lại không ít sơ hở.

Không lâu sau, chứng cứ mới xuất hiện.

“Báo!!! Mọi người ơi, vừa rồi tôi đi lướt Weibo của Quan Quan, mọi người có biết tôi thấy gì không? Hai tháng trước cô ấy cũng chuyển nhà! Thời gian khá sát lúc Tiểu G bảo cô ấy chuyển nhà!”

“Hơn nữa, quan trọng hơn nè! Mọi người xem đây là gì?!!”

Phía dưới là một bức ảnh đính kèm, là ảnh chụp màn hình Weibo của Quan Quan, bên trên ghi: @Quan Quan tối nay muốn ngủ sớm: Bữa ăn đầu tiên ở nhà mới, tôi đã được thưởng thức một bữa ăn kiểu Pháp do người hàng xóm mới làm. Không cần ra khỏi nhà vẫn được thưởng thức món ngon ba sao Michelin, nơi tôi vừa chuyển đến không phải Cung điện Versailles đấy chứ? [Hình ảnh] [Hình ảnh]”

Những người từng theo dõi Quan Oánh trên Weibo đều nhớ đêm Tiểu G mới chuyển nhà, cô được ăn cơm do nam thần nấu cho mình ăn, sau đó nam thần ngày càng thường xuyên nấu cho cô ăn hơn.

Chỉ là sau lần đầu tiên, cô chưa từng đăng ảnh mà chỉ kể tên đồ ăn thôi. Vì thế mà mọi người còn từng phàn nàn, tiếc là Tiểu G coi như không nghe thấy!

Cứu với, không phải họ sẽ biết được sự thật qua cách này đó chứ!

Phóng to bức ảnh kia lên, lưỡi bò hầm rượu vang, sườn dê nướng. Đó chính là thực đơn mà Tiểu G nói đêm đó!

Nghĩ tới đây, không ai nghi ngờ gì nữa, Tiểu G chính là Quan Quan!

Mọi người không ngờ đột nhiên lại có tin sốc vậy xuất hiện. Mãi một lúc sau mọi người mới lấy lại tinh thần.

Chờ sau khi mọi người phản ứng lại, cả nhóm nổ tung.

“Mẹ nó mẹ nó mẹ nó! Đây là phát triển quái quỷ gì vậy?! Vì thế suốt thời gian qua, tôi được nghe Quan Quan kể chuyện cho nghe à? Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới!”

“Trước đấy ai bảo Tiểu G có thể đi làm cây viết chuyên nghiệp? Chúc mừng nhé, đúng như bạn nói, người ta chuyên nghiệp thật!”

“Chẳng những chuyên nghiệp mà còn là đại thần của đại thần nữa cơ! Trước đây tôi bảo nhóm này có rất nhiều người tài, nhưng tôi không ngờ người tài ở gần tới vậy! Quá sáng suốt khi tôi tham gia nhóm này!!!”

“A a a a, tôi kích động điên mất! Tôi fan Quan Quan 10 năm rồi đó! Thế mà tôi lại có duyên phận như này với cô ấy trên mạng! Trước đấy cô ấy còn tương tác với tôi, tôi còn bày chiêu cho cô ấy nữa!!!”

“Vì thế nam thần chính là ‘Tạ Thành Văn’ ư??? Chính là ‘Tạ Thành Văn’ trên phim truyền hình đó hả??? Là ‘Tạ Thành Văn’ mà Kha Tinh Phàm diễn đúng không???”

Người cuối cùng chỉ ra điểm mấu chốt.

Thật ra vừa rồi mọi người đã nghĩ ra điểm này, nhưng vì lúc đó không ai nghĩ bài đăng do Quan Oánh viết nên không nghĩ sâu hơn.

Giờ phút này, dưới những bằng chứng sừng sững như núi, đột nhiên mọi người nghĩ lại về vấn đề này.

Đúng, nếu Tiểu G chính là Quan Quan vậy nam thần chính là ‘Tạ Thành Văn’!

Quần chúng ăn dưa càng náo loạn hơn nữa!

Người không xem phim cũng ít nhiều từng nghe qua cái tên ‘Tạ Thành Văn’ này rồi. Đây chính là nam thần trong sách nổi tiếng nhất năm nay!

Bỗng nhiên nói nam chính trong bài post mọi người theo dõi lâu đến vậy chính là nguyên mẫu của người trong sách, nó quá ảo rồi!

Còn khó tin hơn việc Tiểu G là Quan Quan!

“Nam thần là ‘Tạ Thành Văn’, Tiểu G là Quan Quan cũng là ‘Quý Thư’. Vì thế thật ra mấy bài đăng này chính là bản hiện thực của “Bí mật” hả? Fan phim của “Bí mật” ngớ người, tính ra nửa năm nay tôi đều theo dõi một bộ phim đó!!”

“Trước đấy tôi cũng bày chiêu cho Tiểu G. Giờ mới sốc nặng nghĩ lại, chẳng biết mình có tài đức gì mà lại có tên trong câu chuyện tình yêu của Tạ Thành Văn và Quý Thư!”

“Lúc trước có phải chúng ta bảo khi nào Tiểu G và nam thần kết hôn, chúng ta sẽ chiếm vị trí chủ vị không? Cô ấy có đồng ý không nhỉ??? Vấn đề này vô cùng quan trọng với tôi!!!”

“Quan trọng +1. Tôi có thể mang tiền mừng, không ăn, tự mang ghế đi, chỉ cần cho tôi tới tham dự hôn lễ của Quan Quan là được rồi!!!”

“Thảo nào hôm trước ngã ngựa xong Tiểu G lại xóa bài. Đúng là phải xóa, nếu không truyền ra, chỉ một giây thôi cũng làm cư dân mạng điên đảo rồi…”

Đúng là khi trong nhóm thảo luận sôi nổi thì gần như mấy thứ này cũng đồng thời được mang qua Weibo. Nó lập tức gây ra sóng to gió lớn.

Cư dân mạng đều khiếp sợ: “Cái gì thế này??? Mọi người đang nói về bài theo đuổi mối tình đầu mấy hôm trước đó ư??? Cái đó do Quan Quan viết hả??? Nam chính còn là ‘Tạ Thành Văn’ nữa á???”

Ban đầu mọi người cũng không tin như những người trên douban. Nhưng các bằng chứng được đưa ra nhanh chóng.

Sau đó mọi người trên Weibo im lặng.

Ba phút sau, ai cũng phát điên!

Cái account marketing hôm trước đăng lại nội dung bài đăng trên Weibo của Quan Oánh được đào lại. Rất nhiều người ào qua xem, đồng thời đọc lại cốt truyện chính với ý định tìm chứng cứ và dấu vết giữa những con chữ.

“Là cái này? Là cái này đúng không? Chuyện yêu đương của Tạ Thành Văn và Quý Thư ngoài đời thật là cái này hả???”

“Má ơi, tôi tưởng đêm nay xem Quan Quan bị lộ bạn trai trong livestream đã là sốc lắm rồi, không ngờ núi cao còn có núi cao hơn! Quan Quan, nàng còn bao nhiêu bất ngờ mà chưa cho trẫm biết đấy?”

“Tôi thấy chắc Quan Quan cũng sốc rồi. Ha ha ha đầu tiên là livestream, sau đó là lộ cái này, mà cái nào cũng tự bung ra hết! Đêm nay có quá nhiều diễn biến, lên lên xuống xuống, sốc tới không tưởng!”

“… Rất khó để nói về tâm trạng của tôi lúc này. Trước đấy tôi tin bài đăng trên douban đó là thật, còn tò mò về thân phận thật của nam nữ chính nữa cơ, nhưng tôi không thể ngờ được câu chuyện đó do Quan Quan viết, thậm chí có khả năng rất lớn có liên quan tới ‘Tạ Thành Văn’! Có thể nói là hơi kích thích quá rồi…”

“Khổ quá, sao trước khi tôi đi ngủ tôi lại thấy cái này vậy! Thế này thì đêm nay tôi ngủ kiểu gì?”

“Bạn còn than à? Con mẹ nó tôi đang ngủ xong bị chị em gọi mười cuộc qua WeChat gọi tôi dậy ăn dưa. Nhưng xem xong thì tôi thấy nó rất xứng đáng! Quả dưa ngon như này phải ăn luôn mới được! Vì thế ngủ gì mà ngủ, mau dậy high hết đi!”

“Thế Lạc Ninh là ‘Tạ Thành Văn’ thật hả? Tôi tưởng Lạc Ninh chỉ là bạn trai mới của Quan Oánh, không ngờ lại là người quen cũ. Quá chấn động! Thế mà khi còn sống, tôi lại có thể chờ được đến khi thân phận thật của nguyên mẫu ‘Tạ Thành Văn’ được bật bí!”

Như cư dân mạng nói, vốn dĩ bài hôm trước có độ hot lớn, bây giờ đột nhiên lòi ra tác giả lại là nữ nhà văn nổi tiếng, chuyện ấy đã đủ kích thích rồi. Hơn nữa có khả năng nam chính lại là nguyên mẫu của ‘Tạ Thành Văn’, mà đêm nay người ấy cũng leo lên hot search, còn vào đúng thời điểm không có tin của người nổi tiếng gì bị khui ra. Đúng là vào lúc nửa đêm, nó có hiệu quả làm bùng nổ cả Internet vô cùng lớn!

Lúc Tây Tây đọc được thì Weibo đó đã được chia sẻ tới 30.000 lần!

Sau một đêm bùng nổ, sáng hôm sau mọi người tỉnh để đi làm, đi học, có thời gian hóng tin trên mạng trên đường đi, độ hot nó càng nhảy vọt hơn nữa.

Quan Oánh xem xong, đứng im một chỗ, mãi chưa lấy lại được tinh thần.

Cô không thể ngờ được lớp mặt nạ của cô lại có ngày bị tháo xuống, giống như lúc trước cô không ngờ bài đăng douban kia được chia sẻ sau đó hot.

Đầu cô trống rỗng. Một lúc lâu sau cô vẫn không biết nên làm gì, cho đến khi cô giật mình một cái.

Từ từ, cư dân mạng biết rồi, thế Tây Tây với Lạc Ninh cũng biết luôn rồi hả?”

Cô lập tức ngẩng đầu nhìn hai người họ, bọn họ cũng nhìn cô. Ánh mắt chạm nhau, cuối cùng Quan Oánh cũng hiểu sao vừa rồi họ lại có biểu cảm đó!

Cô trừng mắt nhìn bọn họ. Một lúc lâu sau cô mới rặn được một câu, “Không phải Lạc Ninh.”

Cô đang bảo ‘Tạ Thành Văn’ không phải Lạc Ninh. Tây Tây lập tức trả lời: “Tôi biết.”

Vừa rồi Quan Oánh còn chưa đọc hết. Không chỉ Tây Tây biết mà cư dân mạng cũng biết luôn rồi.

Tối qua sau khi mọi người cho rằng Lạc Ninh là nguyên mẫu của ‘Tạ Thành Văn’, anh được mọi người cho điểm cộng hoàn toàn. Không nói tới thứ khác, đầu tiên diện mạo của anh đã đáp ứng đủ miêu tả theo nguyên tác làm mọi người hài lòng, không như ngày trước, nhan sắc nguyên mẫu của nhân vật chính trong tiểu thuyết và điện ảnh được hé lộ làm vỡ luôn cảm giác mơ mộng của khán giả.

Nhưng có người phát hiện có gì đó sai sai rất nhanh.

Bởi tìm hiểu sâu hơn thì họ phát hiện Lạc Ninh có một số điểm không giống ‘Tạ Thành Văn’. Như là anh không đi du học nước ngoài, sau khi tốt nghiệp đại học xong thì vẫn luôn ở trong nước. Hơn nữa anh là nhà sản xuất phim, cảm giác không giống công việc của nam thần mà trước đó Tiểu G miêu tả.

Phải biết rằng trước đó gần như tất cả mọi người đều cho rằng nam thần làm về tài chính hoặc Internet gì đó.

Hơn nữa có người tìm được phần làm sáng tỏ tin đồn của Lạc Ninh trong livestream, lúc đó anh đã trực tiếp nói hai người chỉ là bạn.

Nhưng cái này không làm khó quần chúng nhân dân nhanh trí. Bởi mọi người nhanh chóng phát hiện có một nhân vật phù hợp với Lạc Ninh hơn là nam thần. Đó chính là người có quá nhiều điều kiện ăn khớp với ‘Tạ Thành Văn’ – đối tượng xem mắt hụt của Tiểu G!

Nếu nói vậy thì đêm ấy chuyện tác giả Quan Quan của mọi người tới nhà anh cũng được giải thích. Dù sao thì trên douban cô cũng bảo thực tế anh chính là bạn cùng phòng của bạn trai mình, bây giờ đang ở đối diện nhà cô, hai người còn có hợp tác trong công việc, vì thế mối quan hệ thân thiết hơn bình thường là chính xác.

Hơn nữa nếu điều kiện của anh giống với nam thần tới mức trước đó đến cả Tiểu G cũng nhận nhầm người thì bây giờ cư dân mạng hiểu nhầm cũng là chuyện bình thường.

Đúng lúc này, Lạc Ninh cũng đăng Weibo giải thích một lần nữa: “Chúng tôi chỉ là bạn tốt, cô ấy không phải bạn gái tôi. Chuyện đêm nay là chuyện ngoài ý muốn, mọi người đừng đồn sai nữa nhé! Cảm ơn cảm ơn ~”

Sau khi có bằng chứng, cư dân mạng sôi nổi đáp: “Hiểu! Chúng tôi hiểu rồi! Hóa ra anh chính là đối tượng xem mắt!”

Tuy rằng không thể thấy nguyên mẫu ‘Tạ Thành Văn’, nhưng không sao hết! Càng ngày càng có nhiều chứng cứ cho thấy sự suy đoán của mọi người là đúng.

Hơn nữa nếu nam phụ của câu chuyện này cũng đẹp trai tài giỏi đến vậy thì mọi người càng tò mò về thân phận của ‘Tạ Thành Văn’ thật sự cùng dáng vẻ của anh khi trưởng thành hơn…

Đây cũng chính là lý do mục trên hot search sáng nay là “Nguyên mẫu của Tạ Thành Văn” chứ không phải là “Lạc Ninh”.

Nhưng với Tây Tây mà nói, chẳng cần cư dân mạng phân tích tiếp. Từ đầu, sau khi cô thấy mấy điều kia, cô đã biết nam chính thật sự của câu chuyện trên douban là ai rồi.

Cô nàng hỏi một cách cẩn thận: “Vì thế họ nói đúng, đúng không? Phó Thời Xuyên chính là người bà đã thích nhiều năm? Chính là… người đó hả?”

Thật ra trong lòng cô nàng đã có đáp án.

Dù sao thì từ tối qua, sau khi nghe Lạc Ninh nói xong, đầu cô chợt nảy số, đoán được chân tướng.

Nhưng dù vậy, sau khi nhìn mấy thứ người ta tìm được trên Weibo, cô vẫn sốc nặng. Hóa ra tác giả của bài trên douban kia lại là Quan Oánh!

Nghĩ tới lúc trước mình còn nhắn tin muốn hợp tác với Quan Oánh, lại còn đi trưng cầu ý kiến của chính chủ, cô không biết mình nên xấu hổ vì không hiểu tác giả ruột của mình bằng cư dân mạng hay nên động viên bản thân rằng dù không nhận ra văn phong của Quan Oánh nhưng vẫn có ánh mắt sắc bén, liếc mắt một cái đã thấy tiềm lực của cô sau lớp mặt nạ giữa biển người mênh mông nữa.

Nhưng cô nàng nhanh chóng bảo với bản thân rằng đây không phải trọng điểm.

Trọng điểm là trước sự thật này, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Quan Oánh lại có phản ứng đó vào tối qua rồi.

Cuối cùng cô cũng biết mình đã hiểu lầm điều gì.

Hóa ra lời nói của Quan Oánh hôm rạng sáng đó là thật.

Cô thật sự theo đuổi ‘Tạ Thành Văn’ của mình, cũng đã theo đuổi thành công thật.

Chỉ là cuối cùng lại bị chính miệng anh nói lời chia tay.

Vì thế cô khó hiểu, đau khổ, điên cuồng. Tất cả mọi chuyện đều được giải thích.

Bởi vì anh không chỉ là anh. Mà anh còn là ‘Tạ Thành Văn’ nữa.

Tây Tây nhìn Quan Oánh, ngoài việc sáng tỏ mọi chuyện trong lòng, cô còn đồng cảm và buồn thay Quan Oánh.

Đối diện với ánh mắt của Tây Tây, Quan Oánh như bị kim chọc vào người. Thái dương cô nhảy dựng, cô chợt đứng dậy rời đi.

Tây Tây vội nói.

Quan Oánh đứng lại. Cô không quay đầu lại, một lúc sau, cô hít một hơi thật sâu, nói một cách tự giễu: “Đúng, cư dân mạng nói đúng hết. Tôi đăng những bài đăng ấy, tôi cũng làm những chuyện ấy. Buồn cười lắm nhỉ?”

“Làm gì buồn cười đâu, bà dũng cảm lắm!” Tây Tây lập tức nói.

Cô nàng nói lời này xuất phát từ tận đáy lòng. Quan Oánh nói được làm được, sau mười mấy năm đi theo đuổi mối tình đầu mình không quên được, hành động này của Quan Oánh làm cô phải rửa mắt mà nhìn. Nhìn quá trình cố gắng của Quan Oánh trong những bài đăng kia, cô phục thật.

Quan Oánh nghe vậy, cô ngơ ngác.

Dũng cảm ư? Trước kia cô cũng thấy vậy. Sau nhiều năm nhút nhát, cuối cùng cũng lấy hết can đảm, vì nguyện vọng của bản thân mà thử cố gắng hết sức một lần trong đời.

Chỉ là sau buổi tối qua, sự can đảm ấy của cô như biến thành một trò hề…

Tây Tây hiểu suy nghĩ của Quan Oánh, cô nàng dừng một chút rồi nói: “Chờ anh ấy về, bà có muốn nói chuyện thẳng thắn lại không? Tôi nghĩ giữa hai người có hiểu lầm…”

Tối qua Lạc Ninh cũng vậy. Lúc đó Tây Tây không đồng ý, nhưng lúc này tâm trạng của cô hoàn toàn khác.

Nếu Phó Thời Xuyên chỉ là một người đàn ông bình thường thì chia tay thoải mái. Nhưng nếu anh là ‘Tạ Thành Văn’ thì không thể không nói chuyện lại một lần.

Đùa à? Đây chính là mối tình đầu yêu thầm mười mấy năm, làm sao có thể chia tay trong mơ màng kiểu đó được?

Cô thử nói: “Với cả trước đấy anh ấy cũng không biết chuyện bà thích anh ấy nhiều năm rồi đúng không. Bà nên nói với anh ấy…”

Gần như Quan Oánh nói luôn: “Tôi không!”

Đây là bí mật lớn nhất của cô. Tối qua cô vừa nghĩ: May là Phó Thời Xuyên không biết. Nhưng chỉ trong chớp mắt nó đã bị vạch trần, lại còn qua phương thức ấy nữa.

Anh đã thấy bài đăng chưa? Nếu anh thấy, anh sẽ biết cô hao phí tâm cơ như nào để tiếp cận anh, để yêu đương với anh. Anh sẽ biết tất cả những thủ đoạn cô dùng trong suốt quá trình theo đuổi.

Nếu trước đó anh biết những chuyện này, có lẽ cô sẽ thấy xấu hổ, thẹn thùng. Nhưng bây giờ, trong tình huống này, cô chỉ thấy khó xử và nhục nhã.

Tây Tây sửng sốt, “Nhưng chắc chắn anh ấy sẽ biết.”

Quan Oánh hỏi: “Anh ấy biết rồi à? Mọi người liên lạc được với anh ấy rồi hả?”

Lần này không chờ Tây Tây trả lời, Lạc Ninh đã nói: “Hẳn là cậu ấy chưa biết.”

Quan Oánh nhìn về phía anh.

Lạc Ninh giải thích: “Sáng nay trước khi cô tỉnh lại, tôi lại gọi điện cho cậu ấy. Cậu ấy vẫn chưa khởi động lại máy.”

Ý của anh rất rõ, Phó Thời Xuyên không mở điện thoại, vậy khả năng cao anh chưa thấy mấy tin trên mạng. Nếu anh biết tin tức đó từ nguồn khác, động tác đầu tiên của anh chắc chắn là khởi động máy liên hệ với họ chứ không biến mất như thế.

Quan Oánh không yên tâm vì chuyện đó. Bởi bỗng nhiên cô nhớ ra tối qua Phó Thời Xuyên bảo việc của anh ở Thượng Hải đã xong. Theo lẽ thường thì nay hoặc mai anh sẽ về.

Cô nhìn Lạc Ninh. Trái tim cô nói như nào thì Phó Thời Xuyên cũng sẽ biết. Tới bước này rồi, cô không thể giấu anh nổi nữa. Dù anh không thấy tin trên mạng, sau khi anh về thì Lạc Ninh cũng nói cho anh.

Mà cô không thể cản Lạc Ninh được.

Cô không thể nghĩ nổi mình sẽ gặp lại Phó Thời Xuyên như nào trong tình huống đó…

Quan Oánh mím chặt môi. Lạc Ninh đứng đối diện quan sát cô, trong lòng anh cũng mang rất nhiều cảm giác khó tả.

Phải nói là cả đêm qua tâm trạng của anh lên xuống không ngừng. Đầu tiên là chẳng hiểu sao truyền ra tai tiếng với Quan Oánh, làm dư luận xôn xao, sau đó anh nghe được tin Phó Thời Xuyên với Quan Oánh chia tay, mình mơ hồ hình như trở thành đầu sỏ gây tội. Không chờ anh tiêu hóa xong hai tin dữ này, tiếp đó anh lại bị cuốn vào drama khác.

Bài đăng hot trên douban gì cơ? Mặt nạ của Quan Quan gì cơ? Nguyên mẫu của ‘Tạ Thành Văn’ gì hả? Cái quái gì vậy?

Tuy vừa rồi Lạc Ninh thể hiện ra mình bình tĩnh trước tình hình hiện tại, nhưng thực tế tối qua lúc anh mới thấy bài đăng, do anh quá sốc nên anh còn ngơ người một lúc, nghĩ thầm: Con mẹ nó không phải mình là ‘Tạ Thành Văn’ thật đấy chứ?

Nhưng may là anh phản ứng lại rất nhanh. Theo nội dung của bài đăng cùng hành động mấy nay của Quan Oánh thì ‘Tạ Thành Văn’ chỉ có thể là một người.

Lạc Ninh không biết miêu tả tâm trạng của mình như nào.

Thế mà Phó Thời Xuyên lại là người mà Quan Oánh nhớ mãi không quên, là nam chính của “Bí mật”, là ‘Tạ Thành Văn’ trong truyền thuyết. Trình độ chấn động của tin này làm tối qua anh mở to mắt nhìn điện thoại một lúc mới hồi thần.

Sau khi lấy lại tinh thần, tâm trạng anh chuyển từ khiếp sợ sang phẫn nộ và không cam lòng!

Không phải vì Quan Oánh kể chuyện theo đuổi của mình lên mạng rồi kéo thêm anh vào, không phải vì cuối cùng anh cũng hiểu chân tướng vụ xem mắt thất bại anh cứ canh cánh trong lòng đợt trước là như nào mà anh rất muốn chất vấn quần chúng ăn dưa: Con mẹ nó mấy người bảo ai là nam phụ?!

Tối qua lúc tất cả cư dân mạng náo loạn, thứ anh để ý nhất là điều này: Sao lại biến anh thành nam phụ của Phó Thời Xuyên rồi? Mà ai bảo nam phụ như anh đã đẹp trai tài giỏi, nam chính càng tuyệt vời hơn? Ông đây đẹp hơn thằng cha kia nhiều!

Dựa vào đâu mà cùng được viết bài nhưng Phó Thời Xuyên là “nam thần” mà anh chỉ nhận được một danh hiệu “đối tượng xem mắt” thôi?!

Lạc Ninh giận. Lạc Ninh không phục.

Nhưng dù không phục, chỉ cần nghĩ tới việc nửa năm qua anh bị vây quanh giữa chuyện xưa của người yêu thầm Phó Thời Xuyên từ hồi cấp ba, sau đó anh còn định chuyển thể nó thành phim điện ảnh, còn đang chuẩn bị tìm một nam diễn viên đẹp trai tới diễn Phó Thời Xuyên nữa, cảm xúc “thua, thua một cách triệt để” nảy ra trong lòng Lạc Ninh.

What the fuck!

Anh không khỏi nhìn Quan Oánh một cách khó hiểu. Không hiểu thằng cha Phó Thời Xuyên kia có gì tốt mà làm cô nhớ mãi không quên tới nhiều năm tới vậy. Không có được người ta lại còn viết một cuốn sách để giấc mộng xưa thành mộng đẹp?

Nghĩ tới trước đấy Phó Thời Xuyên còn ghen với ‘Tạ Thành Văn’, tò mò xem người đó là ai, Lạc Ninh không khỏi mắng trong lòng một cách giận dữ: Người này bị ngu à? Tới cả chuyện của mình còn không nhận ra.

Quan Oánh cũng giấu đủ kỹ!

Anh nói: “Tôi cũng thấy hai người nên nói chuyện lại với nhau.”

Tuy rằng anh không hiểu tại sao tự dưng Phó Thời Xuyên nổi điên đòi chia tay, nhưng nếu Phó Thời Xuyên đã biết chuyện này thì chắc chắn sẽ có phản ứng khác…

“Tôi bảo tôi không muốn nói, hai người nghe không hiểu à?” Đột nhiên Quan Oánh nổi giận.

Lạc Ninh sửng sốt, anh còn định nói gì đó nhưng Quan Oánh nói, “Đi ra ngoài!”

Thấy hai người không động đậy, cô kéo Lạc Ninh, sau đó tay còn lại kéo Tây Tây đẩy mạnh hai người ra ngoài, “Tôi bảo hai người đi ra ngoài!”

Tây Tây thấy vậy thì vội bảo: “Được được, chúng tôi đi đây, bà đừng giận. Tôi biết chuyện này đột ngột quá, bà cứ bình tĩnh trước đi!”

Sau khi đẩy hai người ra ngoài cửa xong, cửa đóng “Ầm” một tiếng.

Quan Oánh ngã ngồi ở huyền quan, sau khi cô ngây ngốc một lúc lâu, cô lấy điện thoại ra lên Weibo.

Vừa vào đã thấy hot search quen thuộc, mấy mục kia vẫn còn chiếm các vị trí đầu, sau đó là thông báo nhắc cô về hậu trường bùng nổ của mình. Dù nửa năm nay cô vẫn luôn hot, độ chú ý rất cao nhưng số liệu như này cũng hơi khoa trương quá rồi.

Vừa mở bình luận thì thấy quả nhiên tất cả đều đang nói về chuyện này.

“A a a a a, vừa thấy hot search tôi đã tới Weibo cô rồi! Có phải không vậy Quan Quan? Bọn họ nói có đúng không?”

“Sáng nay tôi vừa tỉnh đã thấy quả dưa to đùng do bạn bè gửi trên WeChat. Tôi còn tưởng tôi nhìn nhầm nữa cơ, khó tin thật đó! Tôi tưởng cô chỉ yêu đương thôi, không ngờ người đó lại là ‘Tạ Thành Văn’. Mẹ kích động chết mất!”

“Cười chết tôi rồi, nếu cô bảo cô bận việc này thì trước đấy tôi đã không giục cô nhanh chóng viết sách mới! Viết sách sao quan trọng bằng chuyện này được?”

“Tin xấu: Lạc Ninh không phải bạn trai Quan Quan, CP tôi mới đu đã BE. Tin tốt: ‘Tạ Thành Văn’ mới là bạn trai của Quan Oánh, CP tôi đu mười mấy năm lại HE!!!”

“Trâu bò, gần đây hai quả dưa tôi ăn lại có quan hệ với nhau như vậy! Lại ở cùng một nguồn với nhau, chấn động x2!”

“Chuyện này nói cho chúng ta biết điều gì? Làm người phải có ước mơ! Dù ước mơ của bạn xa vời tới mức nào, không thể tưởng tượng tới mức nào, chỉ cần bạn kiên trì, một ngày không được thì một năm, một năm không được thì mười năm, sẽ có một ngày ước mơ thành sự thật!”

“Quá dốc lòng, tôi đọc mà cũng thấy cảm động! Chúng tôi chúc mừng Quan Quan, cuối cùng cũng được như ý muốn, không uổng phí mười mấy năm kiên trì!”

“+1 chúc mừng! Tiện thể tôi cũng ước. Chúc tôi sớm theo đuổi nam thần thành công, ước mơ thành sự thật!”

“Tôi nữa tôi nữa! Ké vận may/Xin vía, thần yêu thầm Quan Quan phải chúc chúng tôi sớm ngày theo đuổi nam thần thành công đó!”

Quan Oánh nhìn bình luận. Những người này có người là fan sách lâu năm của cô, có người là người qua đường thấy hot search rồi vào góp vui. Nhưng điểm giống nhau của họ là ai cũng cho rằng cô đã thành công thực hiện được tâm nguyện nhiều năm của mình.

Mọi người vui vẻ chúc mừng cô, cổ vũ cô, ăn mừng cho cô. Thậm chí có người còn coi Weibo của cô là tường ước nguyện, xin cô nhả vía cho họ.

Nhưng họ không biết mọi chuyện đã vỡ lở. Vừa mới tối qua.

Giờ phút này, Quan Oánh thấy vô cùng châm chọc.

Lúc giấc mộng của cô vừa tan tành, tất cả mọi thứ được chiêu cáo thiên hạ, làm cô không biết nên mở miệng giải thích như nào.

Nghĩ tới đêm nay có thể Phó Thời Xuyên sẽ về, cô chợt đứng dậy.

Không được, cô không thể ở đây được nữa.

Cô không thể gặp Phó Thời Xuyên như này được.

Cô phải rời đi.

Lạc Ninh và Tây Tây ngồi trong nhà một ngày, cả hai không nghe thấy động tĩnh gì từ phía Quan Oánh.

Nghĩ tới lúc này tâm trạng cô rối bời, hai người không đi làm phiền nữa, cả ngày dành cho cô không gian riêng, tới tận lúc chập tối mới đi hỏi thăm cô tiếp.

Nhưng nhắn WeChat không ai trả lời, gọi điện thì thấy báo máy cô đã tắt.

Hai người sửng sốt, cả hai đều có dự cảm xấu, đi sang bên đối diện thì phát hiện bên đó đã vườn không nhà trống.

Quan Oánh không ở trong.

Lạc Ninh nhìn phòng khách trống không, anh im lặng ba giây rồi gọi một cuộc điện thoại nữa.

Tây Tây hỏi: “Anh gọi cho ai vậy?”

Lạc Ninh: “Còn ai vào đây được nữa? Nam chính tai tiếng của chúng ta.”

Hôm nay Lạc Ninh không gọi thêm cho Phó Thời Xuyên cuộc nào nữa. Như hôm qua lúc có tai tiếng giữa anh và Quan Oánh, Lạc Ninh không nói. Không phải anh không định nói cho Phó Thời Xuyên biết mà anh nghĩ rằng chuyện này nên để đương sự nói.

Nhưng với tình hình hiện tại thì anh không nói không được.

Làm anh không ngờ tới là Phó Thời Xuyên cũng tắt máy.

Lạc Ninh không nhịn được mà mắng: “Mẹ nó!”

Một ngày rồi đó, sao thằng cha kia vẫn tắt máy vậy? Không phải cả ngày nay cậu ta không khởi động máy chứ?

Thế thì quá đáng quá rồi đó!

Tây Tây thấy vậy thì nói: “Không phải tối nay anh ấy về sao? Thế chắc không lâu nữa đâu, chờ anh ấy về rồi nói sau.”

Lạc Ninh không để ý tới lời cô nàng, anh gọi cuộc thứ ba.

Cảm ơn trời, cuối cùng lần này cũng gọi được.

Ở đầu kia điện thoại, giọng cô gái ngạc nhiên vang lên: “Lạc Ninh? Sao đột nhiên anh gọi tôi vậy?”

Đây là cấp dưới của Phó Thời Xuyên. Anh nhớ cô ấy tên là Rayray, trước đấy có lần anh tới Thâm Hải có việc, trùng hợp đụng phải cô nàng đi cùng với Phó Thời Xuyên. Trái tim hoa lá của anh nhảy ra, nói chuyện với cô gái, sau đó còn trao đổi phương thức liên lạc với nhau.

May là anh trao đổi phương thức liên lạc với cô ấy. Lạc Ninh nghĩ vậy, cười nói: “Cũng không có gì, chỉ là tôi đang có việc gấp tìm lão Phó nhưng không gọi được điện thoại cho cậu ấy. Tôi nhớ gần đây hình như cô đi công tác ở Thượng Hải cùng cậu ấy, vì thế tôi muốn hỏi xem bao giờ mọi người về?”

“Chúng tôi về rồi, vừa mới hạ cánh.” Rayray nói, “Nhưng Trent không đi cùng chúng tôi.”

Lạc Ninh sửng sốt, “Cô bảo Phó Thời Xuyên không cùng mọi người về Bắc Kinh hả?”

“Đúng rồi. Anh ấy bảo anh còn chút chuyện nên đi một mình.” Rayray hơi suy tư, “Hẳn là anh ấy đang ở trên máy bay, tôi không gọi được cho anh ấy. Anh ấy đi cùng chúng tôi tới sân bay, nhưng chuyến của anh ấy muộn hơn, lúc chúng tôi làm thủ tục anh ấy còn chưa đi.”

Lạc Ninh vội hỏi: “Cô có biết cậu ấy đi đâu không?”

Rayray áy náy nói: “Cái này hả? Tôi không biết.”

Lạc Ninh ngắt điện thoại, anh cau mày.

Anh không ngờ Phó Thời Xuyên không về Bắc Kinh.

Thế Phó Thời Xuyên đi đâu?

Phó Thời Xuyên đã biết chuyện trên mạng chưa?

Còn Quan Oánh nữa, cô đi đâu rồi?

Lạc Ninh nghĩ mãi không ra, anh đành phải về nhà mình.

Vào trong nhà, nhìn cảnh vật bên ngoài qua cửa sổ sát đất, cuối cùng trời cũng đã tối. Ánh đèn trong tiểu khu lóe lên từng ánh sáng nhỏ. Phó Bác Văn ngồi trước ghế sô pha trong phòng khách, ánh mắt đen nhánh của nó nhìn anh.

Cảnh tượng vô cùng quen thuộc. Nhưng trước đấy ở đây có hai người cứ õng ẹo, rải cơm chó làm anh trợn cả mắt. Giờ phút này, chẳng biết tung tích của cả hai.

Cùng với màn đêm buông xuống, tại sân bay quốc tế Giao Châu.

Phó Thời Xuyên đi từ cửa chuyến bay quốc nội, một tay anh kéo va li, một tay anh khởi động lại điện thoại.

Vừa mở ra anh đã thấy thông báo gọi nhỡ của Lạc Ninh. Anh dừng ở đấy hai giây rồi vào WeChat, ngoài một số tin nhắn công việc thì trong lúc anh ngồi máy bay, không ai tìm anh.

Như ban ngày vậy.

Tối qua, sau khi anh tắt máy xong, đến tận sáng nay lúc tới công ty của khách hàng anh mới mở lại máy. Quả nhiên anh nhận được rất nhiều tin nhắn hỏi thăm của đồng nghiệp.

Anh dùng lý do quên không sạc pin để giải thích rồi làm việc.

Tuy rằng nay là ngày cuối nhưng vẫn nhiều việc như cũ, cả nhóm họ bận tới tận bốn giờ chiều rồi mới cười nói lời tạm biệt với công ty đối phương.

Ai cũng muốn về nhà sớm, vì thế chẳng ăn tối mà xách hành lý tới sân bay luôn.

Trong lúc ngồi taxi của sân bay, anh dừng một chút rồi mở lịch sử cuộc gọi ra.

Cả ngày nay người kia không tìm anh nữa.

Nghĩ đến đây, Phó Thời Xuyên vô cảm cất điện thoại đi.

Dòng người tới tới đi đi ở ga sân bay. Mắt thấy phía trước là cổng số 8, đột nhiên anh thấy một hình bóng quen thuộc trong đám người.

Phó Thời Xuyên sửng sốt, sau khi phản ứng lại, phản ứng đầu tiên của anh là đuổi theo người ấy.

Nhưng chưa được hai bước anh đã bị một bé trai đang đùa nghịch đụng phải người. Anh dừng chân lại, tránh đứa bé theo bản năng. Lúc ngẩng đầu lên thì không thấy hình bóng đó nữa, chỉ còn sảnh lớn của sân bay đang ồn ào.

Bên tai vang lên tiếng thông báo của sân bay. Phó Thời Xuyên đứng tại chỗ một lúc lâu rồi cười tự giễu.

Chắc anh nhìn nhầm rồi.

Gần đây anh không ngủ đủ giấc, trạng thái rất kém, sinh ra cả ảo giác luôn rồi.

Cô không thể ở đây được. Anh nghĩ nhiều rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK