Cũng không thể hành động!
Hắn có lỗi với người nào, cũng không thể có lỗi với Cẩm Lý.......
Huống chi, mẫu hậu thích nhất là Tô Sơ Tâm, lúc nàng còn nhỏ nhận nuôi nàng.....
Chỉ cần là cái mẫu hậu thích, hắn sẽ thích!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Cảnh Lương hơi hơi bén nhọn vài phần.
Liền bước chân rời đi.
Đi không tới vài bước, Dương Xuyến Xuyến đột nhiên mở miệng nói một câu: "Cảm ơn thái tử đã giúp đỡ hôm đó."
Tô Cảnh Lương ngây ngẩn cả người.
Dừng bước một chút, sau đó nghĩ đến Dương Xuyến Xuyến đang cảm tạ ngày mình ở Tô vương phủ ra tay giúp đỡ.
Không khống chế nổi, Tô Cảnh Lương quay đầu lại.
Thâm sâu nhìn nữ tử trước mắt một cái.
Mắt ngọc mày ngài, thông minh sắc xảo
Tuyệt mỹ như vậy.
Ánh mắt hắn hoảng hốt.
Rồi sau đó trong đầu nghĩ tới vừa rồi nàng mềm mại nói một câu - - thần có chút nhớ mẫu thân rồi......
một khắc kia, Tô Cảnh Lương muốn làm chút gì đó cho nữ tử này.
Trong đầu vừa mới có ý nghĩ này, hắn lại khống chế không nổi nói một câu: "Xuyến Xuyến, tối mai có rảnh không?"
Dương Xuyến Xuyến sửng sốt, hai mắt nhìn Tô Cảnh Lương.
Không hiểu ý Tô Cảnh Lương.
Tô Cảnh Lương nhìn Dương Xuyến Xuyến ngơ ngác, qua một lúc, mới nói:
"Nếu cảm tạ ta, vậy thì đáp ứng một điều kiện với ta là được?"
"Ta không thói quen nợ người ta gì đó, đồng thời, ta cũng không có thói quen người khác nợ ta thứ gì, như vậy,cuối cùng ta nhớ ra muốn trở về......"
"Cho nên, Xuyến Xuyến, tối mai có rảnh không?"
"Đem nợ ngươi nợ trả lại cho ta......"
"Đương nhiên, tất cả cực kỳ thuần khiết, ngươi không cần nghĩ nhiều......"
"Ta sẽ không làm chuyện có lỗi với Cẩm Lý........."
Dương Xuyến Xuyến nhất thời hiểu rõ ra, gật gật đầu, "Được ạ...... Tối mai gặp ở đâu?"
" hậu viện của Vương phủ, tối mai ta đến đón ngươi......" Tô Cảnh Lương nghe Dương Xuyến Xuyến đồng ý, đáy lòng đột nhiên mềm mại một chút, mang theo vài phần vui sướng.
Nhếch môi, mỉm cười.
" Được!" Dương Xuyến Xuyến nhìn Tô Cảnh Lương tươi cười, đáy lòng cũng có chút yên ổn, so với Tô Cẩm Lý, thái tử này trái lại tốt hơn nhiều!