Hai tay của Lục Sênh Hạ vòng quanh ngực: “Bố đúng là ung dung thản nhiên, lập tức tìm người phụ nữ trẻ tuổi như vậy.
Uổng công em còn rất tích cực, khuyên bảo ông ấy tái hôn với bác gái.”
Hoa Hiền Phương ôm vai cô ấy: “Bây giờ mẹ rất tốt, có bố hay không đều không sao cả, bị ông ấy lạnh nhạt nhiều năm như vậy, cũng đã quen không có sự tồn tại của ông ấy.
Nhưng mẹ nhỏ thì khác, đối với cô ta mà nói phần đả kích này giống như sấm sét giữa trời quang.”
“Đã sớm khuyên bà ta đừng quậy, bà ta không chịu nghe, vẫn luôn cho rằng bố bị bà ta nắm ở trong lòng bàn tay, có thể để mặc bà ta muốn làm gì thì làm.
Bây giờ khiến bà ta nhận rõ sự thật, cũng là một chuyện tốt, sau này bà ta sẽ không quậy nổi nữa.” Lục Sênh Hạ chậm rãi nói.
Biển khổ vô tận, quay đầu lại là bờ, loại người giống như mẹ, không ép tới vách núi, cô ta không tỉnh ngộ.
Môi mỏng của Lục Kiến Nghi nhếch lên ý cười giễu cợt: “Mọi chuyện vừa mới bắt đầu, trò hay còn ở phía sau, sẽ không bình ổn nhanh như vậy.”
Hoa Hiền Phương cũng nghĩ như thế, Tư Mã Ngọc Như là người phụ nữ nhất quyết không tha, sao có thể dễ dàng tha cho bố và Thượng Quan Yến Nhi?
“Quậy tới quậy lui, cuối cùng người xui xẻo chắc chắn là bà ta.
Còn không bằng thay đổi hoàn toàn, ứng xử một lần nữa, tranh thủ sự tha thứ của bố.” Lục Sênh Hạ bĩu môi nói.
Tư Mã Ngọc Thanh làm mặt quỷ: “Chắc chắn là vì cô bị mộng du, dọa dượng sợ hãi, cho nên mới không cần cô nữa.
Nếu sau này vợ em cũng có bệnh đáng sợ như vậy, em cũng sẽ không cần cô ấy.”
Lục Sênh Hạ bị sặc một cái, cô ấy biết rất rõ, bố không vì chuyện này mà không cần Tư Mã Ngọc Như, là cô ta luồn lên nhảy xuống, không biết điểm dừng.
Mà chuyện Liễu Giai Tuệ giống như ngòi nổ, chú năm thực sự bị chọc tức, đối với Tư Mã Ngọc Như hận thấu xương, cả ngày ở trước mặt trưởng bối nhà họ Lục quở trách chuyện này, khiến mặt mũi của bố mất sạch.
Ông ấy vốn có vị trí rất xấu hổ ở nhà họ Lục, tách ra với Tư Mã Ngọc Như, chỉ sợ là biện pháp duy nhất khiến ông ấy bình ổn lửa giận của nhiều người.
“Chị, em đã sớm khuyên chị nhanh trở về, đừng để anh rể ở nhà một mình, bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện.”
“Anh rể là miếng mồi ngon, có không biết bao nhiêu phụ nữ đang âm thầm như hổ rình mồi.
Thượng Quan Yến Nhi này trẻ tuổi xinh đẹp, chỉ sợ khó đối phó.” Mã Trúc Mai thở dài.
“Tôi sẽ làm danh tiếng của cô ta thối nát, khiến giới giải trí cấm mọi hoạt động cô ta.” Tư Mã Ngọc Như nghiến răng nghiến lợi nói.
Tư Mã Minh Thịnh sờ cằm, giống như có chút suy nghĩ nói: “Tìm người đào ra hết tất cả chuyện xấu của cô ta, lại tìm thủy quân tản tin tức, bôi đen cô ta.”
“Chị còn muốn hất axit sunfuric hủy dung cô ta, xem cô ta quyến rũ Lục Vinh Hàn như thế nào.” Trên trán Tư Mã Ngọc Như nổi đầy gân xanh.
“Cô ta là người của công chúng, chị quậy như vậy sẽ gây ra động tĩnh lớn lắm.
Bây giờ tất cả mọi người đều biết chị có xích mích với cô ta, nếu làm như vậy mà nói, người đầu tiên bị hoài nghi sẽ là chị.” Tư Mã Minh Thịnh nói, nếu Lục Vinh Hàn thực sự không cần chị, thì sẽ không thủ hạ lưu tình, cậu ta không thể lỗ mãng giống như trước.
Tư Mã Ngọc Như không thể ngờ tới điểm này, hung dữ trừng em trai một cái.
“Em lo lắng cái gì? Chỉ cần diệt trừ cô ta, tất nhiên là anh rể em sẽ hồi tâm chuyển ý, che chở em.”
“Chị, chị nên chuẩn bị tâm lý thì hơn, đừng phỏng đoán tình huống tốt quá, cho dù không có Thượng Quan Yến Nhi, thì có Triệu Yến Nhi, Lý Yến Nhi.
Đàn ông ấy à, một khi động lòng, muốn thu hồi sẽ rất khó khăn.
Chị càng quậy với anh ấy như vậy, anh ấy càng ghét bỏ chị, chị phải nhanh chóng khôi phục bộ dạng trước đây, tiếp tục hiền lương thục đức, ôn nhu thiện lương, mới có phần thắng.”
Tư Mã Minh Thịnh khuyên giải, bộ dạng của chị gái hiện giờ, cậu ta đều không cần, huống chi là Lục Vinh Hàn.
Tư Mã Ngọc Như nhổ phi xuống đất.
Lúc trước rõ ràng là Lục Vinh Hàn đã đuổi Y Hạo Phong đi, chính là cô ta chen chân vào, đón Y Hạo Phong trở về.” Tư Mã Ngọc Như tức giận nói.
“Hơn phân nửa là vì chị đứng sau điều khiển chuyện Trương Thị Cẩm Lan, bị cô ta biết rõ.
Lúc ấy em đã nói với chị, chị phải bình tĩnh, chị cứ muốn khống chế Trương Thị Cẩm Lan, muốn diệt trừ Hoa Hiền Phương, kết quả lộ ra chân tướng.
Người phụ nữ Hoa Hiền Phương này tuyệt đối không thể khinh thường, cô ta am hiểu giả heo xơi tái cọp già nhất, không để lại chút dấu vết nào, cô ta có thể tìm hiểu nguồn gốc, đào ra hết tất cả mưu kế của chị.
Sở dĩ cô ta đón Y Hạo Phong về nhà, chính là vì kiềm chế chị.”
Cậu ta nuốt nước bọt: “Chị ấy à, một chút cũng không nhận ra được, trái lại càng nghiêm trọng quậy với cô ta, để lộ mình hoàn toàn.”
Tư Mã Ngọc Như giống như nghĩ tới chuyện gì đó, vỗ mạnh lên bàn.
“Thượng Quan Yến Nhi này không phải là do cô ta âm thầm giới thiệu cho Lục Vinh Hàn đấy chứ, mục đích là đuổi chị đi.
Chuyện của chị và Đỗ Di Nhiên đều bị cô ta biết rõ, cho nên cô ta sai Thượng Quan Yến Nhi tới đối phó chị.”.
Danh Sách Chương: