Thanh Vũ chỉ có một kẻ địch duy nhất cần đánh bại đó là Dark Venger Vương Giả, kẻ đang tận hưởng niềm bất ngờ mà nó vừa dành tặng cho loài người.
Rầm!
Thanh Vũ nắm lấy một thanh kiếm, cuồng phong nổi lên như một cơn giông tố bao phủ một khoảng trời rộng lớn, hắn nâng tay cầm kiếm lên rồi chỉ thẳng vào Dark Venger Vương Giả, vài âm thanh thỏ thẻ như có như không vang lên:
“Phong Bạo Thần Long Kiếm!”
Ầm!
Thanh Vũ dùng kiếm chém xuống một đường kiếm thuật cơ bản, cơn giông đang bủa quanh bầu trời đột nhiên biến thành một con rồng phương đông khổng lồ, cơ thể nó dài cả ngàn mét, đôi mắt rồng tỏ sáng tinh khôi trừng thẳng vào người Dark Venger Vương Giả, sau đó con rồng lập tức nhào xuống từ phía trên.
Một đòn kiếm thuật kết hợp giữa Thần Kiếm Chân Giải, kiến thức có được từ bản vẽ chi tiết cơ thể của Thánh Long và tất nhiên không thể thiếu sức mạnh được gọi là Thần Phong Khiển.
Đối mặt với sự uy hiếp mà Phong Bạo Thần Long Thần Kiếm đang tạo ra, Dark Venger Vương Giả không tránh né hay lùi bước, nó chọn cách đối đầu một cách trực tiếp, dung nham màu tím đang chảy trên mặt đất bỗng sôi trào, chúng trồi lên tạo thành hình dạng trông giống như một con rồng phương đông, ngoại hình giống như pháp thuật Phong Bạo Thần Long Kiếm.
Dark Venger Vương Giả đã thành công học tập được tri thức chứa sẵn trong pháp thuật Phong Bạo Cuồng Long của Thanh Vũ thông qua trận chiến vừa diễn ra cách đây không lâu, một khả năng học tập đáng kinh ngạc.
“Dung Nham Cự Long!” Dark Venger Vương Giả gầm gừ.
Phong Bạo Thần Long Kiếm và Dung Nham Cự Long, một ở trên trời giáng xuống, một ở dưới phóng lên, một được tạo thành bởi cuồng phong của tự nhiên, một được tạo thành bởi dung nham màu tím nóng bỏng, cả hai con rồng khổng lồ đâm sầm vào nhau!
Rầm!!
Tiếng động rung chuyển đất trời, từng làn sóng chấn động tạo ra bởi gió và dung nham nóng chảy thổi dạt ra xung quanh như những cơn sóng biển dập dờn, năng lượng hủy diệt dâng trào, các áng mây trên bầu trời bị thổi tan, ngay cả những Dark Venger hay con người ở cách xa mấy ngàn mét cũng bị thổi bay.
Phong Bạo Thần Long Kiếm và Dung Nham Cự Long tự triệt tiêu lẫn nhau, chúng là dấu hiệu rõ ràng nhất để bắt đầu một trận chiến đúng nghĩa giữa Thanh Vũ và Dark Venger Vương Giả, vì cả hai đã chuẩn bị dùng đến một phần sức mạnh chân chính mà họ vẫn còn đang ẩn dấu.
“Nhân loại!”
Dark Venger Vương Giả gào thét, dung nham tím lại tiếp tục sôi trào tạo thành những con rồng dung nham màu tím, hình dạng của chúng vẫn lớn như Dung Nham Cự Long vừa rồi, tất cả rồng dung nham đều lao lên phía trên cao với mục đích tấn công Thanh Vũ.
“Tốc độ học tập của ngươi rất cừ đấy!”
Thanh Vũ thản nhiên khen ngợi một tiếng, không biết từ bao giờ, những con rồng tạo nên bởi giông tố đã xuất hiện khắp nơi trên khoảng không của bầu trời, hàng loạt Phong Bạo Thần Long Kiếm đã sẵn sàng để tiêu diệt kẻ địch.
Thần Phong Khiển giúp Thanh Vũ giảm đi áp lực về năng lượng khi dùng pháp thuật, Thần Kiếm Chân Giải gia tăng lực sát thương, kiến thức về cấu trúc toàn diện của cơ thể Thánh Long giúp Thanh Vũ nâng cao độ ổn định, chất lượng, cùng với sức mạnh của pháp thuật.
Pháp thuật cỡ lớn như Phong Bạo Thần Long Kiếm không còn là gánh nặng đối với Thanh Vũ nữa, nó chỉ như lúc Thanh Vũ dùng đến Ngũ Hành Thánh Thuật thông qua Pháp Thần Thánh Môn mà thôi.
“Ngươi còn có thể học tập được bao nhiêu nữa trước khi trở thành cát bụi?”
Với đôi cánh hoàng kim mở rộng tỏa sáng huy hoàng ở sau lưng, Thanh Vũ chầm chậm nói: “Ta rất chờ mong sự thể hiện của ngươi, Dark Venger Vương Giả!”
Dark Venger Vương Giả đề cao giọng đáp trả từ cơ thể khổng lồ, âm thanh ầm vang: “Nhân loại, ta sẽ nhấn chìm các ngươi vào sự diệt vong để chôn vùi nỗi kiêu hãnh của các ngươi!”
…
Cách xa trận chiến của Thanh Vũ và Dark Venger Vương Giả.
Ngay sau mệnh lệnh từ Vương Giả được ban xuống, năm Dark Venger Vệ Vương liền dồn năng lượng hắc ám để đánh thức sức mạnh đang ngủ say.
Vệ Vương “Điều Khiển Đất” sở hữu năng lực thần thoại “Đại Địa Thần Binh” cho phép nó có thêm quyền năng điều khiển đất đá một cách mạnh mẽ hơn, nó tạo ra thêm mấy chục người đá khổng lồ. Bản thể của nó ẩn thân trong đám người đá nó vừa tạo ra để tránh Sơn Thần Ngọn Núi Nhỏ tìm thấy rồi đánh bại nó.
Vệ Vương “Hắc Lôi” sở hữu năng lực thần thoại “Hắc Lôi Thần Ngưu”, một sinh vật mang đến sự hủy diệt cho nhân loại với hình dạng như con người nhưng lại có thêm một cái đầu trâu quỷ dị, nó dùng vũ khí là hai cây búa lớn tạo ra từ chính cơ thể của nó, một khả năng của năng lực biến hình cấp độ cao.
Vệ Vương “Hắc Hỏa” sở hữu năng lực “Hắc Hỏa Ma Thần”, một hiện thân của thực thể tồn tại dựa trên ngọn lửa màu đen chết chóc, “Hắc Hỏa Ma Thần” cho phép Vệ Vương giảm hầu hết sát thương vật lý bình thường, chỉ bị tổn tương bởi pháp thuật hoặc các đòn đánh mang theo các đặc tính đặc biệt.
Vệ Vương “Tia Phân Hủy” sở hữu năng lực “Lục Nhãn Tử Thần” giúp nó có được sáu con mắt bắn ra tia sáng phân hủy mọi vật, còn nâng cao nồng độ năng lượng của tia phân hủy, giờ đây nó chẳng ngần ngại việc đối đầu với Taha Juma “Bất Khả Chiến Bại”.
Vệ Vương “Linh Hồn” sở hữu năng lực “Linh Hồn Thượng Thần” cho phép nó biến đổi cơ thể thành dạng linh hồn để di chuyển nhanh hơn, sử dụng các đòn tấn công dựa trên linh hồn một cách nhuần nhuyễn khéo léo và có thêm nhiều kỹ năng mạnh, nó còn có thể ký sinh sống tạm trên một linh hồn của Dark Venger khác miễn rằng linh hồn bị ký sinh không phản ứng kịch liệt chống lại linh hồn của nó.
Năm Dark Venger Vệ Vương vừa hé lộ răng nanh sắc bén, chúng chuyển mục tiêu thành Fiona, vậy nên chúng quyết định bỏ mặc kẻ địch đang dây dưa với chúng.
Từ tận sâu trong đáy lòng của Vệ Vương đã có một định mệnh không thể nào thoát khỏi hay phản kháng, đó là sự phục tùng tuyệt đối với Dark Venger Vương Giả, sự sống của chúng không hề quan trọng, tất cả vì Dark Venger Vương Giả!
“GÀO!”
Năm Vệ Vương cùng nhau phát ra âm thanh rống giận, bọn nó toát ra một luồng áp lực nguy hiểm tột độ lên những con người xung quanh, đám Dark Venger bình thường cũng trở nên hung hăng hơn bao giờ hết.
Vệ Vương “Đại Địa Thần Binh” điều khiển mấy người đá khổng lồ bao vây khóa chặt Sơn Thần Ngọn Núi Nhỏ, những người đá còn lại thì nhấc chân di chuyển thằng về phía vị trí của Fiona.
“Đừng hòng!” Ngọn Núi Nhỏ phẫn nộ vì dường như hành động của Vệ Vương đã khiến Ngọn Núi Nhỏ nhớ lại khoảnh khắc người bạn thân Hoa Linh bị tổn thương.
Ngọn Núi Nhỏ dùng hết sức lực đánh vỡ một người đá nhưng những tên người đá còn lại đã thừa dịp đó để đánh trúng vào cơ thể làm cho Ngọn Núi Nhỏ lùi lại mấy bước, mất đi nhịp tấn công tiếp tục nữa, phải mất ít nhất vài phút để Ngọn Núi Nhỏ dọn dẹp sạch đám người đá khó chịu.
“Muốn vượt qua ta ư?” Dieter lạnh lùng lẩm bẩm.
Vệ Vương “Hắc Hỏa Ma Thần” với hình dạng mới như một ngọn lửa màu đen có hình bóng như con người kết hợp với quái vật, lúc này, nó không thèm nhìn vào Dieter, người đã đánh một trận hăng say với nó trong khoảng thời gian qua, điều này không khác gì một sự sỉ nhục lớn đối với Dieter, Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, cậu ta đang bị kẻ địch coi khinh!
Tiếng nói của Dieter dẫn đến sự chú ý mờ nhạt của Vệ Vương “Hắc Hỏa Ma Thần”, nó liếc về phía Dieter, ngay sau đó, nó đưa một cánh tay lên rồi vung mạnh như thể đang đuổi ruồi muỗi đang quấy nhiễu nó vậy.
Ầm!
Một biển lửa màu đen bắn ra từ Vệ Vương “Hắc Hỏa Ma Thần”, biển lửa kinh hoàng với chiều dài và chiều cao mấy trăm mét, nó bao phủ cả bầu trời lẫn mặt đất, biển lửa lao lên nuốt chửng Dieter vào bên trong, không rõ sống chết, nhiệt độ cao làm cho mọi người hay Dark Venger đổ mồ hôi, khí nóng cứ phun thẳng vào làn da khiến họ cảm thấy đau nhói.
Vệ Vương “Hắc Hỏa Ma Thần” từ từ xoay chuyển người đổi hướng, nó còn không buồn xác định xem Dieter sống hay chết, đôi mắt của nó khóa chặt mục tiêu là Fiona, nó nhún người xuống chuẩn bị nhảy bậc lên cao để di chuyển với tốc độ cực nhanh tiếp cận mục tiêu thì bất ngờ nó cảm nhận được một bàn tay đặt lên vai của nó khiến nó không thể không ngừng lại động tác.
“Này, mày nghĩ mày định đi đâu thế? Con quái vật chết tiệt?!”
Giọng nói của Dieter vang lên từ phía sau Vệ Vương “Hắc Hỏa Ma Thần”, ngọn lửa màu đen hơi run rẩy nhè nhẹ, nó đang cảm thấy sự hiện diện của cái chết đang chạm vào cơ thể của nó.
Dieter, Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, một trong những thành viên cấp cao của Quang Minh Giáo Đình với thời gian gia nhập gần như là sớm nhất, từ một người thanh niên trẻ tuổi lì lợm thích đánh nhau làm chuyện như một tên côn đồ cho đến một Quân Đoàn Trưởng trưởng thành.
Nỗi căm hờn với Venger vẫn luôn tồn đọng trong tâm trí của Dieter vì những việc xảy ra trong quá khứ, không một kẻ địch nào dám làm Dieter nổi giận khi chiến đấu, nếu không, chúng sẽ phải hứng chịu một ngọn lửa điên cuồng, khủng bố, ngọn lửa sẽ thiêu cháy chúng thành tro tàn, đặc biệt là Dark Venger Vệ Vương, thứ sinh vật Dieter căm ghét nhất sẽ phải chịu đựng ngọn lửa khủng khiếp hơn nữa.
“Hãy cầu nguyện đi! Nhưng không một ai cứu rỗi mày đâu, bởi vì nơi mày đang đứng… là luyện ngục!”
Tiếng nói của Dieter cứ khe khẽ như thể được truyền ra từ một nơi đáng sợ nào đó, bởi vì, trong hình dạng hiện giờ, Dieter chính là hóa thân của Luyện Ngục Tử Thần, nơi ngọn lửa cháy lên nhờ vào nhiên liệu là nỗi ân hận cùng với tự trách của bản thân Dieter về chuyện xảy ra trong quá khứ, thứ duy nhất làm Dieter cảm thấy cậu đang chuộc lại lỗi lầm chính là làm những điều cậu cho là đúng đắn.
Lần đầu tiên, Quân Đoàn Trưởng Dieter bộc lộ sức mạnh hình thái nguyên sơ.
Mỗi một hình thái nguyên sơ là sự kết hợp giữa nguyên thủy và sơ khai, song hành cùng nguyên bản và sơ tâm, một hình thái độc nhất thuộc về mỗi người, không một hình thái nguyên sơ nào giống nhau.
Thiêu cháy tất cả kẻ đáng chết, Dieter sẽ cảm thấy thanh thản!
Thiêu cháy tất cả bọn chúng, đày đọa bọn chúng bằng ngọn lửa khủng khiếp nhất của cõi trần thế, Luyện Ngục Tử Thần!
Vệ Vương “Hắc Lôi Thần Ngưu” cao khoảng mười mét, nó cầm hai cây búa lớn tương xứng với thân hình cao to, nhưng nó cho rằng không cần dùng đến vũ khí để chống lại bốn kẻ địch đang cản đường nó là Nguyễn Vu, Lâm Phong, Hắc Tinh, Thanok.
Trong hình dạng thật sự của mình, sức mạnh của nó đã được tăng cường lên mức tối đa, cảm giác sức mạnh cứ tuông trào không ngừng nghỉ trong cơ thể tiếp thêm cho Vệ Vương sự tự tin hơn người, vì vậy, cái đầu trâu quỷ dị há miệng lớn rồi phun ra bốn quả cầu sấm sét màu đen, chúng lóe lên rồi biến mất, tốc độ vượt qua cả vận tốc âm thanh.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn tiếng nổ trầm trọng phát ra từ các hướng khác nhau lấy vị trí Vệ Vương làm trung tâm.
Nguyễn Vu cầm lấy một cây chiến phủ lớn bổ thẳng vào quả cầu sấm sét, thế nhưng quả cầu chứa một lượng năng lượng cực kỳ to lớn, nó nổ tung bộc phát ra toàn bộ năng lượng lôi điện hủy diệt bao phủ Nguyễn Vu.
Lâm Phong, Hắc Tinh, Thanok không cũng giống như vậy, bọn họ phòng thủ nhưng quả cầu sấm sét nguy hiểm vượt qua phán đoán của họ nên ai cũng bị thương trông khá nặng, cơ thể bị giật điện, bộ lông màu trắng của Hắc Tinh dựng ngược, Thanok không thể duy trì hình dạng cao lớn bằng năng lực “Phẫn Nộ” nữa.
“Tôi phải công nhận rằng con quái vật này quá biến thái!”
Hắc Tinh lẩm bẩm một cách cọc cằn, cậu ta bật người dậy từ đống đất đổ nát, cậu đang ở trong một cái hố đất sâu ít nhất mười lăm mét tạo ra bởi vụ nổ của quả cầu sấm sét vừa rồi, Hắc Tinh không bị thương nặng lắm vì khả năng phòng thủ của Thánh Viên rất cao, sức đề kháng chống lại năng lượng hệ lôi cũng mạnh nữa.
Thực lực của Dark Venger Vệ Vương với sức mạnh đẳng cấp thần thoại này đã vượt qua thiên tài năm sao bình thường, nói bọn chúng gần như là sáu sao cũng không sai.
Phải biết rằng lực chiến vượt qua cảnh giới sáu sao là sức mạnh thuộc về những người sở hữu thể chất Thánh Thể, nhưng may rằng đám Dark Venger Vệ Vương này không biết cách đạt đến sức mạnh vượt qua giới hạn bình thường, như cách gọi của tu sĩ là cảnh giới viên mãn, hoàn mỹ, hay cao hơn là Thiên Địa.
Cảnh giới của chúng chỉ bằng người tiến hóa sáu lần, tương đương Lục Dương, nếu như bọn chúng có thêm sức mạnh của cảnh giới vượt qua giới hạn thông thường thì quá đỗi đáng sợ, chúng thậm chí còn mạnh hơn cả Rồng Thức Tỉnh Melvin trong những giây phút cuối cùng, bằng tu sĩ cảnh giới nửa bước Bát Dương.
Lúc bấy giờ, đám Vệ Vương biến thái này bằng người tiến hóa bảy lần tầm trung, nhưng như vậy cũng đủ giúp bọn chúng trở thành một trong các sinh vật mạnh nhất Hành Tinh Gaia.
Cũng phải thôi, Vương Giả của chúng đã điều khiển hơn một trăm ngàn con người lao động ngày đêm không biết mệt mỏi để tích lũy tinh thể tiến hóa cung cấp cho chúng hấp thụ cơ mà.
Tây Châu có bao nhiêu thành phố ngủ đông của Dark Venger? Có bao nhiêu Venger Vương Giả đang ở bên trong bọc trứng chờ ngày ra đời? Có bao nhiêu Dark Venger Vệ Vương đã được sinh ra? Có bao nhiêu Dark Venger Nguyên Soái có lực chiến bốn sao? Có bao nhiêu Dark Venger Tướng Quân với lực chiến bằng thiên tài ba sao?
Tính sơ qua về số lượng của bọn chúng thôi thì cũng đủ làm một người bình thường sợ đến lạnh người.
“Lâm Phong, Hắc Tinh, Thanok.”
Nguyễn Vu lắc cổ để giãn cơ trong khi đọc tên từng người đang chiến đấu cùng ông.
“Ba người các cậu hãy lùi lại đi, mọi người trong công hội đang nhìn tôi đấy, một Hội Trưởng đứng đầu công hội mà không có chiến tích gì để khoe khoang thì thật đáng hổ thẹn nhỉ?”
“Vậy nên, cái đầu của Vệ Vương này thuộc về tôi rồi!”
“Nếu ông đã quyết định làm vậy thì tôi sẽ đến hỗ trợ những người khác.” Lâm Phong thản nhiên nói.
“Tôi không có ý kiến gì, đánh với mấy con quái vật giật sét không phải là một trận chiến giúp tôi hưởng thụ, hương vị của chiến đấu chỉ tốt đẹp khi bộ lông không bị dựng ngược.” Hắc Tinh sảng khoái nói.
Bộ lông màu trắng là đặc điểm nhận dạng đầu tiên của Thánh Viên, một trong những niềm kiêu hãnh của Hắc Tinh, cậu không muốn bộ lông này bị dựng ngược hết lần này hết lần khác.
“Tôi cần phải nghỉ ngơi.” Thanok nói khẽ với hô hấp hơi dồn dập vì mệt mỏi.
Năng lực tiến hóa của Thanok bắt nguồn từ cảm xúc của chính ông, cảm xúc “Phẫn Nộ”, càng phẫn nộ thì cơ thể của Thanok sẽ càng cao lớn hơn nhưng nó cũng ngốn một nguồn thể lực và năng lượng của Thanok, ông không thể duy trì hình dạng của năng lực quá lâu, đánh một trận với Vệ Vương là quá khả năng của Thanok.
“Cảm ơn ba cậu nhé, khi trở về tôi sẽ mở một bữa tiệc chiêu đãi toàn công hội để chúc mừng cho chiến tích ngày hôm nay, ba cậu sẽ là khách mời đầu tiên tham dự bữa tiệc đó!” Nguyễn Vu cười nhẹ một tiếng trong khi ông đang bước đến gần Vệ Vương “Hắc Lôi Thần Ngưu”.
“Sức mạnh đó khiến ngươi trở nên ngông cuồng tự đại, vì vậy, bây giờ đây, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sức mạnh chân chính!” Nguyễn Vu nhàn nhạt nói.
“Ta đã đặt toàn bộ mọi thứ vào cây chiến phủ trên tay, kể cả niềm tin, quá khứ, hiện tại, hay là tương lai, mọi thứ gói gọn lại bên trong cây chiến phủ của mình!”
“Ngươi sẽ được chiêm ngưỡng nó, một vật chứa đựng nguyên bản và sơ tâm của một con người, chứa đựng luôn cả nguyên thủy và sơ khai của của toàn cõi thế giới.”
Nguyễn Vu vừa nói trong khi cơ thể của ông cất cao lên bằng với Vệ Vương “Hắc Lôi Thần Ngưu”, bộ giáp, cây chiến phủ, tóc tai, tất cả mọi thứ của Nguyễn Vu đều biến thành màu trắng bạc đơn giản nhưng lại có thêm các vết tích cổ xưa, cứ như Nguyễn Vu đã biến thành một bức tượng đá màu trắng bạc có lịch sử hàng trăm triệu năm, một hóa thạch sống.
Bên cạnh đó, mỗi một tay của Nguyễn Vu đều đang cầm lấy một cây chiến phủ lớn, chúng dính chặt vào lòng bàn tay của ông như thể cả chiến phủ và người đều là một.
Hình thái nguyên sơ, Vô Thượng Thần Phủ, giờ đây, cây chiến phủ của Nguyễn Vu chính vận mệnh, sinh mạng, là ý chí, là niềm tin, là sự sống, là quá khứ, hiện tại lẫn tương lai của Nguyễn Vu, ông đặt tất cả vào cây chiến phủ!
Nguyễn Vu từ từ nâng một cây chiến phủ bên tay phải, Vệ Vương “Hắc Lôi Thần Ngưu” liền kinh hãi, hai con ngươi của nó co rụt lại vì bản năng đang mách bảo nó đang đối mặt với một kẻ địch cực kỳ nguy hiểm.
Nguyễn Vu hờ hững nói: “Trảm Thần Tứ Thức, Vô Thượng Trảm Thân!"