Có điều, Diệp Mai Hoa không còn sợ nữa.
Cô ấy nhấn ga, hai tay thoải mái đặt lên vô lăng, cơ thể cũng thả lỏng. Lần này cô ấy không còn căng thẳng nữa.
“Nhát gan như cô mà dám gây ra tai nạn rồi bỏ chạy sao?” Diệp Mai Hoa sững lại, vô thức đạp phanh.
Tạ Minh Thành đặt tay lên cửa sổ, không nhìn Diệp Mai Hoa, nhưng cô ấy lại có cảm giác anh ấy đã nhìn thấu mình.
Anh ấy còn điều tra được những gì nữa?
“Dừng lại” Tạ Minh Thành mở cửa xe ra, bước xuống.
Diệp Mai Hoa cũng xuống theo, hai chân trùng xuống.
“Cô lên ngồi ghế phụ đi “Tạ Minh Thành, anh muốn làm gì?”
“Giúp cô vượt qua khủng hoảng”
“Cái gì cơ?”
“Mau lên xe đi” Diệp Mai Hoa không nghe theo đứng im tại chỗ, cô ấy có dự cảm không tốt lắm.
Anh ta tỏ vẻ nguy hiểm giống như sắp có trò vui gì đó. Cô không lên xe, không muốn về nữa à?” Không thể không lên xe, ở đây không có chiếc xe nào đi qua cả, ở nơi đồng không mông quạnh này,nguy hiểm luôn rình rập.
Diệp Mai Hoa lại một lần nữa bị ép phải nghe theo, ngồi lên ghế phụ.
Sau khi thắt dây an toàn, Tạ Minh Thành nhanh chóng khởi động xe, chớp mắt đã tăng tốc phóng vụt đi. Diệp Mai Hoa bị dọa tới mức kêu lên, năm chặt tay vào dây an toàn.
Vẻ mặt của Tạ Minh Thành trở nên nghiêm túc, nhưng cùng lúc đó, có tiếng động cơ của xe khác ở phía sau vang lên, anh ấy quay đầu liếc nhìn gương chiếu hậu rồi nở một nụ cười khểnh.
“Cô ngồi vững vào nhé!”
“Cái gì cơ?” Xe không ngừng tăng tốc, khiến tim của Diệp Mai Hoa đập loạn xạ.
Lúc này, cô ấy lại thấy có một chiếc xe Ferrari màu vàng xuất hiện ở phía sau.
Diệp Mai Hoa sợ đến mức tim muốn bay ra ngoài nhưng Tạ Minh Thành lại vẫn rất bình tĩnh, chiếc xe đẳng sau sắp đuổi kịp, dù thế nào cũng không cắt đuôi được.
Cô ấy dù cho ngốc cũng có thể nhận ra đây là đang đua xe, chiếc xe Ferrari đó cố tình đua.
“Tạ Minh Thành, anh mau dừng xe đi, đừng chơi đùa với tính mạng mình chứ” Tốc độ hiện giờ còn nhanh hơn tốc độ lúc nãy cô ấy lái, tính năng của chiếc Maybach này đều được tận dụng hết, chiếc xe đẳng sau cũng không kém cạnh, không thể bỏ xa được nó.
Phía trước lại tới một đoạn rẽ hình chữ U, Tạ Minh Thành không những không giảm tốc mà còn tăng tốc.
Càng ngày càng tới gần, sắp tới rồi.
Ngay cả chiếc xe Ferrari đằng sau cũng đã bắt đầu giảm tốc độ.
“Tạ Minh Thành!” Vào lúc tưởng chừng như sắp đâm, Diệp Mai Hoa nhắm chặt mắt lại.
Mọi thứ rung lắc theo quán tính, trời đất quay cuồng.
“Mau mở mắt ra đi, nhát gan thật đấy” Tiếng của Tạ Minh Thành vang lên bên tai.
Diệp Mai Hoa từ từ mở mắt ra, xe đã đi qua khúc cua đó rồi, đang dừng ở bên đường, chiếc Ferrari phía sau cũng đã dừng lại.