Mark có chút khó xử đưa mắt nhìn Lạc Băng, anh ta vừa muốn tiến đến chỗ Lạc Băng ngồi thì An Tử Song nhìn qua anh ta.1
Mark vội thu chân về, quay về chỗ cũ.
Hành động của An Tử Song lọt vào mắt An Khương.Nếu quan sát kỹ sắc mặt An Tử Song hơi biến đổi trong lòng An Khương có chút lo lắng..1
Lạc Băng nhạy bén phát hiện vì sự đổi chỗ ngồi của cô hình như có gì đó không đúng.
Khi hai người ngồi cạnh nhau rồi, gần nhau như thế Lạc Băng mới phát giác An Tử Song thật cao lớn, dáng vóc và khuôn mặt như tạc tượng. Hôm nay anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi đen kết hợp quần âu cùng màu nhưng lại vô cùng nổi bật, kheo triệt để vóc dáng mạnh mẽ đẹp đến nghịch thiên chẳng thua gì các nam người mẫu của quốc tế.1
Không hiểu sao dù đã sống hai kiếp rồi nhưng khi đối diện người đàn ông này vẫn khiến Lạc Băng run sợ có thể anh quá âm trầm hay khí thế lại quá bức người.Nếu kiếp trước không tận mắt nhìn anh khổ sở bên thi thể của cô. Lạc Băng còn không dám tin anh có thật sự yêu cô hay không.
Người đàn ông này tâm tư quá kính đáo.1
Kiếp này làm bằng mọi cách cô sẽ khiến anh mở miệng nói yêu cô.1
Nghĩ thế trong lòng Lạc Băng vững vàng hơn,cô nhìn về phía An Tử Song nhỏ giọng hỏi ann.
- Em ngồi đây có vấn đề gì sao?
An Tử Song đang nhấp một chút rượu đỏ nghe giọng cô nhẹ nhàng vang bên tai.
Anh quay mặt nhìn cô, chân mày hơi giản ra.
- Không có..
Dường như cảm thấy lời nói mình quá lạnh nhạt rồi, anh bổ sung thêm.1
- Sức khỏe không sao chứ?
Bàn tay để dưới đùi An Tử Song hơi bịn rịn chút mồ hôi, dĩ nhiên thần kinh anh hơi căng thẳng.Lúc Lạc Băng ngồi xuống mùi hương của cô như bay thoang thoảng bên mũi của anh.Khiến thần kinh của An Tử Song lập tức bị kéo căng.1
Nhưng anh lại bị một suy nghĩ bao trùm, nếu cô không khỏe tại sao còn cố gắng chạy đến đây. Theo anh được biết cô vốn rất chán ghét cuộc hôn nhân này, lần trước khi hai người vô tình gặp nhau tại một buổi tiệc cô còn không cho anh một sắc mặt tốt.Chẳng phải trong mắt cô anh chính là kẻ thứ ba chen ngang đoạn tình cảm đang tốt đẹp giữa cô và người đàn ông kia hay sao?.1
An Khương và vợ chồng Lạc Triệu vẫn rôm rả nói chuyện với nhau, cũng không có ý làm phiền hai người trẻ.
Lạc Băng cười thầm trong lòng, quan tâm người ta kiểu lạ lùng thế nhỉ.1
Cô hạ giọng,hơi nghiêng người về phía anh.
- Dĩ nhiên là có sao rồi.
Không hiểu sao lúc này Lạc Băng thấy sắc mặt An Tử Song hơi khác thường, trên trán anh còn xuất hiện tầng mồ hôi nhạt..1
- Anh khó chịu ở đâu sao?
An Tử Song dùng khăn chậm nhẹ lên trán, anh lắc đầu.
- Không có gì, nếu em thấy mệt thì về nghỉ sớm đi.Buổi gặp mặt hôm nay đến đây được rồi.
Lạc Băng âm thầm nghĩ kiếp trước cô trốn ở bệnh viện nên hiện tại mọi thứ đối với cô rất mới mẻ cũng như việc cô chắc chắn kiếp trước mình đã bỏ qua chuyện gì rất quan trọng liên quan đến An Tử Song.
Chẳng hạn như sức khỏe của anh.
Cô nhớ không lầm kiếp trước sau khi hai người họ kết hôn đến khi về sống chung một nhà anh cũng chưa bao giờ chạm vào cô.
Cho đến khi cô xảy ra tai nạn đó là lần đầu tiên anh mới ôm cô vào lòng..
Sau hiện tại cô phát giác người đàn ông này hình như sợ cô đến gần thì phải.1