Lucifer lạnh nhạt quan sát hai người, y nói: “Trong ‘cuộc chiến Thiên – Ma’ vào ba năm trước các ngươi đại bại quay về. Lần này ta muốn các ngươi giết sáu trong bảy đại Thiên Sứ. Nếu không, yêu cầu của ngươi ta sẽ không chấp thuận.”
Y cho Phượng Lại cơ hội rời đi, nhưng điều kiện trao đổi tuyệt không thoải mái.
Y dùng ngàn năm để bồi dưỡng Phượng Lại và Đệ Nhị, nhưng hai kẻ này lại lần lượt rời đi. Điều kiện mà Đệ Nhị trao đổi là một nửa sức mạnh của chính mình.
Còn Phượng Lại…
Nhìn Phượng Lại do chính tay mình bồi dưỡng hắn bỗng có loại cảm giác thành tựu, những gì mà hắn làm được đã vượt qua mong muốn của y.
Hắn là tác phẩm mà bản thân y hài lòng nhất, hắn có sức mạnh tuyệt đối và một cái đầu lạnh. Nghe lời, tuấn mỹ lại lạnh lùng lãnh khốc.
Sau khi Phượng Lại nghe được điều kiện thì sửng sốt.
Giết sáu trong bảy đại Thiên Sứ? Hắn biết rõ phải giữ lại người nào. Thế nhưng giết sáu đại Thiên Sứ dễ như vậy sao. Hắn có thể giải quyết một hai người, nhưng cái giá mà hắn phải trả chính là mạng của mình.
Còn chưa kểđến Thiên Sứ trưởng Micheal. Nếu như muốn tấn công Thiên giới với quy mô lớn thì cần có sự trợ giúp của toàn bộ Ma giới.
Nhưng trong “cuộc chiến Thiên – Ma” tại ba năm trước, Ma giới đã tổn thất rất nghiêm trọng. Ba năm không đủ để Ma giới hồi phục.
Trong lòng cảm thấy nặng nề, Phượng Lại có thể thấy được điều kiện lần này của Lucifer rất không dễ dàng.
“Ta không hiểu…” Ngay khi tâm tình Phượng Lại càng lúc càng nặng nề thì Phượng Lại Tà đang run rẩy trong lòng hắn mở miệng. Hàm răng va chạm vào nhau, cô ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt không chút cảm tình của Lucifer.
“Vì sao ba năm trước ngươi đồng ý cho Lại đi tìm cái chết mà hôm nay lại không nguyện ý cho anh ấy tự do? Nếu như anh ấy đã chết thì việc rời đi có gì khác?” Cho dù cả người vô cùng lạnh lẽo nhưng Phượng Lại Tà vẫn cố nén luồng khí lạnh bức người kia lại, hai mắt mở thật to gắt gao nhìn Lucifer cao cao tại thượng vô tâm vô tình. Cô không hiểu, lẽ nào đối với Lucifer thì việc Lại chết đi tốt hơn việc rời khỏi đây?
Lucifer híp mắt nhìn Phượng Lại Tà dùđang lạnh run nhưng vẫn cố gắng chống chọi. Cảm xúc trong mắt y không hề dao động.
“Tiểu Tà, đừng nói nữa.” Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cô đang dần hạ thấp Phượng Lại liền tạo ra một kết giới ấm áp, luồng khí ấm áp dần thấm vào cơ thể cô. Tiểu Tà luôn sống trong thân phận loài người bỗng nhiên mất đi nhiệt độ sẽ cảm thấy máu trong người trở nên lạnh như băng, việc này sẽ khiến cô đau đớn. Nhưng cô lại cố chịu đựng tất cả những cảm giác này để lên tiếng vì hắn.
“Ta không hiểu, ta thực sự không hiểu. Vì sao Lại phải bán mạng vì Đông phương Huyết tộc. Vì sao biết rõ bọn họ sẽ hãm hại nhưng anh ấy vẫn phải liều lĩnh trợ giúp bọn họ, thậm chí là chết mà vẫn đi. Vì sao khi anh ấy bị người hại suýt chết ngươi không lên tiếng, mà bây giờ chỉ vì anh ấy muốn buông bỏ trách nhiệm lại lớn giọng chỉ trích. Ta không hiểu!!” Tử mâu lạnh lùng nhìn Lucifer, cô đang đợi y cho cô một đáp án hợp lý, vì sao đã bắt Lại chịu nhiều thống khổ như vậy còn không đồng ý cho anh tự do? Chẳng lẽ những gì anh làm còn chưa đủ sao?
Lucifer nhìn đôi mắt đầy oán hận của thiếu nữ mang dòng máu “đứa con cấm kỵ” đang nhìn mình, đôi mắt trong trẻo này bỗng khiến ký ức y xuất hiện một khe hở. Không biết từ bao lâu về trước, dường như cũng có một người dùng đôi mắt trong trẻo như vậy làm loạn vì y, bảo vệ y.
Cũng biểu cảm đó, cũng là bảo vệ người phía sau, nhưng khuôn mặt lại không giống nhau.
Trong lòng Lucifer bỗng nhiên có chút buồn phiền, y xoay người đi về phía vương tọa, yên lặng ngồi xuống.
Y càng không nói lời nào, lửa giận trong lòng Phượng Lại Tà càng lớn. Được bảo vệ trong kết giới của Phượng Lại nên nhiệt độ cơ thể cô dần trở lại bình thường. Cô không biết bản thân đã xảy ra chuyện gì, cô biết Lucifer đã lấy đi một phần tư sức mạnh Lại cho cô và trả về cho anh. Việc này khiến cô rất vui mừng, cho dù chuyện này có ảnh hưởng gì đến cô thì cô cũng không sợ. Cô chỉ hy vọng Lại có thể trở về như trước đây.
“Lucifer đại nhân, yêu cầu của ngài, ta đồng ý.” Ngay khi Phượng Lại Tà còn đang suy nghĩ, Phượng Lại đã ôm chặt bả vai cô kiên quyết đáp ứng điều kiện của Lucifer.
“Lại!!!” Anh điên rồi sao? Sau cuộc chiến ba năm trước thì Ma giới đã bị tổn thương nặng nề. Không!! Cô không hiểu, với tình huống hiện tại của Ma giới thì sao có thể giết được sáu trong bảy đại Thiên Sứ??
“Đừng lo lắng, sẽ có biện pháp thôi.” Phượng Lại cúi đầu, đáy mắt thật dịu dàng.
Hắn nhất định phải rũ bỏ tất cả, nếu không hắn không thể toàn tâm toàn ý yêu cô, chăm sóc cô.
Vì vậy cho dù điều kiện của Lucifer là gì thì hắn cũng không oán hận chấp nhận.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn lựa chọn tương lai cho mình.
Vì cô, hắn không oán không hối.
Lucifer nhìn Phượng Lại và Tiểu Tà, nhìn tình ý chậm rãi lưu động giữa ánh mắt hai người, đáy mắt y trầm xuống, hai tay chậm rãi nắm chặt.
Cảnh tượng trước mắt chồng lên hình ảnh trong quá khứ. Vì sao bọn họ lại chói mắt như vậy?
Tâm trạng Lucifer trong phút chốc xuống dốc không phanh, y mang theo lửa giận thấp giọng quát: “Cút trở về đi. Sau khi xong việc thì ngươi được tự do.” Một cơn gió tuyết nương theo thanh âm rít gào của Lucifer bao phủ hai người. Khi hai người mở mắt ra thì thấy bản thân ở trong căn phòng của Phượng Lại. Trên thảm vẫn còn vết máu chưa khô.
Vẫn còn sợ hãi rúc trong ngực Phượng Lại, Tiểu Tà cảm nhận được một cách chân thực nhiệt độ cơ thể mình đang từ từ hạ thấp. Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên ngực thấy nơi đó không còn lên xuống phập phồng, cảm xúc ưu thương nhẹ lướt qua đáy mắt cô. Cô không muốn để Lại thấy bản thân buồn thương, bởi vì, anh so với cô còn đau đớn hơn.
Yên lặng ôm nhau trong chốc lát, Phượng Lại Tà nghĩ tới điều gì đó, cô chợt ngẩng đầu dùng ánh mắt sợ hãi nhìn hắn.
“Lại…”
“Hửm?”
“Hình như chúng ta quên cái gì đó thì phải?” Cảm giác bất an xuất hiện trong lòng Phượng Lại Tà. Nếu cô nhớ không lầm thì khi bọn họ đi đến vương thành băng, hai Thiên Sứ ngốc kia cũng đi theo. Vì bọn họ té xỉu nên được Lại vây ở trong kết giới. Thế nhưng hiện tại bọn họ đã bị Lucifer dùng một cơn gió tuyết thổi về, như vậy hai người kia….??
Càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu. Trong đầu Phượng Lại Tà hiện ra hình ảnh dòng sông băng tràn đầy thi thể Thiên sứ, nghĩ đến Long Toa Toa và Hàn Ngự cũng sẽ bị đóng băng trong đó thì lưng cô toát từng trận mồ hôi lạnh.
Phượng Lại bất giác cu mày. Cuộc đàm phán giữa hắn và Lucifer đã tiêu hao hết sự chú ý và tinh lực của hắn nên hắn cũng không nhớ tới hai Thiên Sứ xông vào vương thành băng. Lúc trước hắn đưa bọn họ vào trong kết giới là để sau khi đàm phán xong với Lucifer thì sẽ đưa bọn họ cùng trở về. Thế nhưng không ngờ Lucifer lại dùng một cơn gió tuyết đưa bọn họ về khiến hắn không kịp nghĩ đến. Biết rõ Lucifer chán ghét Thiên Sứ nên Phượng Lại cũng cảm thấy thật đau đầu.
“Lại? Bọn họ có thể tự mở cánh cửa dị giới để quay về hay không?” Phượng Lại Tà nghĩ đến cánh cửa dị giới không khỏi thở nhẹ một hơi nhìn Phượng Lại. Nhưng khi nhìn thấy đáy mắt hắn hiện lên ánh sáng tiếc nuối thì cô biết, ý tưởng này không thể thực hiện được.
“Toà thành băng tồn tại trong không gian dị giới giữa tam giới*, cánh cửa dị giới không đến được chỗ đó.” Bất đắc dĩ lắc đầu, nếu không khi hắn và Đệ Nhị rời khỏi đó Lucifer sẽ không đưa máu của y cho bọn họ. Ngoài bản thân Lucifer và máu của hắn thì không ai có thể mởđược cánh cửa dị giới dẫn đến toà thành băng. (*Tam giới: gồm dục giới, sắc giới và vô sắc giới.)
Như có mây đen che khắp đỉnh đầu, Phượng Lại Tà cảm thấy trời đất quay cuồng.
Thế nhưng tiếng kêu của cô còn chưa kịp thốt ra thì lời nói kế tiếp của Phượng Lại khiến cô kích động muốn đập đầu vào tường.
Phượng Lại khẽ nhíu mày nói: “Kết giới ta hạ trên người họ đã bị phá.”
Một câu nói thản nhiên nhưng lại kinh người. Phượng Lại Tà mở lớn hai mắt không tin những gì mình vừa nghe thấy. Bọn họ vừa đi mà Lucifer đã phát hiện ra sự tồn tại của hai người bọn họ ư?
* * *
Toà thành băng---- ------
Sau khi kết giới bị phá vỡ thì hai tiểu Thiên Sứ bị từng cơn gió tuyết ùn ùn kéo đến khiến cho lạnh lẽo mà tỉnh lại. Ngay khi hai người vừa mở mắt ra đã chống lại đôi mắt không chút cảm tình.
Bọn họ thấy được một đôi cánh vô cùng mỹ lệ, so với những đôi cánh mà bọn họ đã từng nhìn thấy thì như một trời một vực. Hai cánh ở trước mắt bọn họ giang rộng vỗ trên không trung, người đàn ông mặc áo choàng đen như một thiên thần hạ phàm.
“Thiên Sứ?” Long Toa Toa giật mình nhìn người đàn ông có khuôn mặt tuyệt mỹ ở giữa không trung chậm chạp thốt ra.
Khi Hàn Ngự nhìn thấy hai mắt đối phương thì kinh hãi. Một cảm giác bất an xuất hiện trong lòng. Cậu nhớ rõ trước khi té xỉu thì hai người bọn họ đã xông vào căn phòng của Phượng Lại, vì thấy một vòng tròn lửa cắn nuốt hai người nên bọn họ muốn kéo hai người ra, kết quả là trời đất quay cuồng. Khi mở mắt ra thì chỉ thấy trời đất tuyết trắng và Thiên Sứ mỹ lệ kinh người trước mắt này.
Hàn Ngự cảm thấy gương mặt mỹ lên kia có chút quen thuộc, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cậu không thể nhớ ra được.
“Thiên Sứ ngu xuẩn, ai cho phép các ngươi đặt chân vào lãnh thổ của ta?” Lucifer cười nhạt, lâu rồi chưa từng nhìn thấy Thiên Sứ nên ham muốn giết chóc tại đáy lòng y đang dần trồi lên. Y bức thiết muốn bóp nát cần cổ của hai Thiên Sứ trước mắt này, ném họ vào trong sông băng để họ trở thành một trong số hàng vạn thi thể kia.
“Thiên Sứ ngu xuẩn? Lẽ nào ngươi không phải Thiên Sứ?” Long Toa Toa ngây ngốc lặp lại lời nói của Lucifer. Ngay sau đó cô bị Lucifer dùng một tay nhấc lên không trung.
Một bàn tay vô hình đang bóp chặt cổ của cô.
“Ai nói với ngươi ta là Thiên Sứ?” Lucifer mỉm cười tàn nhẫn, y vô cùng căm hận cách gọi này.
“Ưm!!” Cổ bị bóp khiến cô không thở nổi, Long Toa Toa chỉ có thể vô lực giãy giụa, sắc mặt ngày càng khó coi.
Hàn Ngự vội vàng đứng lên, quả cầu ánh sáng không chút khách khí chào hỏi Lucifer. Thế nhưng cậu chỉ là một Thiên Sứ nhỏ bé thì sao có thể là đối thủ của Lucifer. Quả cầu ánh sáng còn chưa kịp tiếp cận Lucifer thì đã bị hơi thở trên người hắn bóp nát.
Khiếp sợ nhìn quả cầu ánh sáng của mình chưa kịp tới gần đối phương đã bị phá hủy hoàn toàn, Hàn Ngự trừng mắt nhìn người đàn ông tàn trước mắt, bên tai là thanh âm giãy dụa thống khổ của Long Toa Toa.
“Đại nhân Lucifer!!”
Một âm thanh quen thuộc bỗng vang lên, ma pháp đang bóp chặt cổ Long Toa Toa bị cắt đứt. Long Toa Toa mất đi sự khống chế nên rơi xuống, Hàn Ngự nhanh chóng đỡ cô vào trong ngực.
Khuôn mặt của cô tái nhợt đến dọa người.
“Phượng Lại?” Lucifer nhìn Phượng Lại và Tiểu Tà bỗng nhiên xuất hiện trong không trung, bất mãn vì bọn họ đã phá hư niềm vui của y.
“Đại nhân Lucifer, bọn họ là bạn của Tiểu Tà, xin đại nhân hãy buông tha cho bọn họ.” Phượng Lại biết nếu hắn đến chậm một bước, chỉ sợ Long Toa Toa đã chết trong tay Lucifer.
Nói đến cũng thật khéo, vết máu chưa khô trong phòng Phượng Lại dưới sự ảnh hưởng của ma pháp một lần nữa mở ra cánh cửa dị giới đi đến toà thành băng. Bằng không cho dù hắn có bản lĩnh thông thiên cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.
“Ngươi nên biết quy củ của ta.” Đối với lời nói của Phượng Lại, Lucifer chỉ lạnh lùng cười một tiếng.
Phượng Lại trầm ngâm. Ngay từ nhỏ hắn đã lớn lên trong vương thành băng thì sao có thể không biết sự căm hận của Lucifer đối với Thiên Sứ.
“Bọn họđã rời khỏi Thiên giới nên họ không còn là Thiên Sứ.” Phượng Lại Tà tiến lên một bước đứng trước mặt Long Toa Toa và Hàn Ngự để bảo vệ họ. T là “đại nhân” của Lại, không phải “đại nhân” của cô. Tuy rằng không hiểu vì sao Lại tôn kính với y như vậy, nhưng cô sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào làm hại bạn bè của mình.
“Lu.. Lucifer, Thiên Sứ đọa lạc Lucifer?” Hàn Ngự giật mình lặp lại lời nói của Phượng Lại, trong đôi mắt tràn đầy khiếp sợ.
Thiên Sứ tạo nên cuộc Thánh chiến tại Thiên giới, là Thiên Sứ được Thượng Đế sủng ái nhất? Thiên Sứ còn mạnh hơn Thiên Sứ trưởng Micheal – Thiên Sứ đọa lạc Lucifer?
“Ngươi biết ta?” Cười nhạt nhìn Hàn Ngự bị giật mình, đáy mắt Lucifer hiện lên nét trào phúng. Dường như bây giờ mỗi Thiên Sứ đều biết đến sự tồn tại của y – người đầu tiên phản bội Thượng Đế, là Thiên Sứ đầu tiên cam nguyện tiến vào Ma giới.
“Gabriel đã từng nói về ngài.” Giọng nói Hàn Ngự lơ đãng, từ “ngươi” trở thành “ngài”, dường như cậu không quá để ý đến việc y đã ra tay với Long Toa Toa.
Thiên Sứ đọa lạc!! Thiên Sứ trong truyền thuyết đang ở ngay trước mặt bọn họ.
Đến bây giờ Hàn Ngự vẫn không thể tin được đây là sự thật.
Ba chữ mẫn cảm như ba tia chớp đánh vào trong lòng Lucifer. Đáy mắt y chấn động, hai mắt lập tức nheo lại.
“Thật bất hạnh, cho dù là như thế, các ngươi vẫn phải chết. Phượng Lại, nếu như ngươi muốn ra tay, như vậy ta cũng không ngại giết luôn cả ngươi.” Mặc kệ là ai đều không thể làm dao động tín niệm của bản thân - Lucifer tự nói với mình.
Nhìn Lucifer chậm rãi giơ tay lên, trong nháy mắt bốn người trở nên khẩn trương.
Hơi thở tử vong tràn ngập.