“Đau…” Di Ái hít khí lạnh, đau đến mức rét run.
Nhận được than vãn hắn chỉ cười âm lãnh tiếp tục vươn một cánh tay khác ra, hai tay hắn giống như hai cây bút cùng vẽ, thô bạo vừa véo vừa bóp. Móng tay cào lên da thịt tạo thành các loại dấu vết có hình dạng trăng non.
"Đau quá... xin anh dừng lại..."
"Im miệng cho tôi, cô không có tư cách cầu xin"
Một câu lại một câu vũ nhục thật sự hắn không xem Di Ái là một cô gái 18 tuổi ngây thơ thuần khiết. Trong mắt hắn cô đã sớm biến thành nô lệ.
Mang theo tuyệt tình đôi tay hắn dần lướt phía dưới giữ lấy chân thon dài mảnh mai của cô mạnh mẽ tác ra thành chữ M xấu hổ.
Cô càng cố gắng khép hắn càng dùng lúc tách ra, sau cùng không môt lời báo trước đem thứ xù xì đã sớm ngẩng cao đầu, hung hăn đâm đến nơi tận cùng.
"Aaa" Tiếng kêu thê ai bật khỏi miệng của nàng thiếu nữ bé nhỏ vang trong đêm tối, phá lệ rõ ràng tang tâm.
Đau đớn, đôi chân thon nhỏ muốn khép lại nhưng cô lại bị một lực lớn hơn cưỡng chế không chút lưu tình tách ra.
"Đừng mà..."
Tay cô run rẩy muốn đẩy lòng ngực rộng lớn trước mặt ra, chỉ là với sức của một cô gái chưa tới 42kg như cô, để đẩy thân ảnh to lớn trước mắt, thật như châu chấu đá xe.
Theo mỗi cú thúc của hắn mà thân thể cô bị đẩy lên xuống không ổn định, lớp ga giường cũng bị kéo cho nhầu nhĩ không ra dáng hình.
Nhục nhã cùng đau đớn khắp cùng khiến cô hít thở không thông, nước mắt chảy siết thành dòng, nấc nghẹn từng tiếng.
Trong màng nước mắt cô lại mơ hồ nhìn thấy sự thống khoái của tên ác ma đang tàn nhẫn cường hãn cô.
Thân hắn chuyển động liên tục, mỗi cái đâm mang đến đau đớn cho cô nhưng lại lấy về khoái cảm cho hắn.
Mày hắn nhíu chặt thỏa mãn mái tóc được vuốt thẳng thóm lúc này lại xốc xếch rũ xuống trước trán, đôi mắt rực đỏ khát vọng chiếm hữu.
Một hồi luân động hắn đột ngột rút hạ thân ra làm Di Ái có chút mừng rỡ.
Xong rồi sao?
Chẳng qua hành động tiếp theo của hắn liền làm cô thất vọng tràn trề.
Tay hắn vươn ra mạnh bạo lật người cô lại nắm lấy hông cô khiến mông cô vểnh cao hướng về phía hắn.
Lần nữa trực tiếp tiến vào trong cô.
"Ưm... đau"
Thanh âm bi ai của cô lại chịu không được bật ra, như van nài, như sợ hãi nhưng chẳng cách nào khiến hành động của tên ác ma trên người cô dường lại dù cho là một khắc.
"Đồ chơi cũng biết đau sao?"
Giống như phát hiện ra đều gì thú vị hắn liền cất lời hỏi thăm nhưng Di Ái thật chất biết rõ câu nói ấy lại sặc mùi phỉ bán.
Định rõ cô là đồ chơi.
Khóe mắt cô càng ửng đỏ.
Có thể đừng đối xử với cô như thế không? Tra tấn thế nào cũng được, nhưng cầu người đừng buông lời nhục mạ.
Cho cô xin đi, xin giữ lại chút tôn nghiêm cho bản thân mình.
Kiện eo hắn mạnh mẽ đẩy tới, đụng chạm với làn mông căn mẩy làm nó nẩy lên tình hồi kích thích khiến hắn chịu không được đưa tay nắn bóp, dường như lại không đủ thỏa mãn hắn liên dơ cao tay tàn nhẫn đánh xuống.
"Chát, chát, chát" Âm thanh thanh thúy vang lên Di Ái liền cảm nhận được da thịt bỏng rát không cách nào dễ chịu.
Thanh âm đau đớn lại sắp trào ra khỏi miêng chẳng qua Di Ái lại nhớ đến từng câu sỉ nhục của Cố Ngạo Thiên, cuối cùng chỉ cắn chặt môi, vùi mặt sau vào cái gối phía trước, ép mình không được phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Chỉ là lại không cách nào ngăn cản được tiếng khóc nghẹn ngào.
Thật sự rất đau, đau đến cô không cách nào đối mặt được.
Cô thật sự muốn trốn, nhưng lại bị hắn giữ chặt eo, không còn đường nào để thoát.
Mỗi động tác của hắn đều rất thô lỗ, rất ác liệt, Khiến cô đau đớn, hít thở không thông chỉ có thể gướng người hít lấy ngụm ít ỏi khó khăn.
Cơn đau dày vò, Di Ái chỉ có thể đếm thời gian để quên đi, 1 2 3, đếm từng giây từng giây cô mới phát hiện rằng thời gian lại chậm như vậy.
Thời gian ơi trôi thật nhanh đi, bởi chậm 1 giây cô chính là sẽ đau thêm một giây.
Nhưng con người bé nhỏ làm thế nào có thể khống chết thời gian.
Không biết đếm đến giây thứ mấy, cuối cùng cô cảm thấy cây gậy thô to trong người mình ngày càng bành trướng dồn dập tấn công làm cho cô hoàn toàn tê dại.
Sau khi nghe hắn gầm rừ một tiếng, một dòng dịch thể nóng rẩy không ngừng bom vào người cô, rất nhiều để cô giữ không hết tràn ra ngoài một ít, nhĩu xuống ga giường.
Đồng thời cũng rút hết sức lực của cô, làm cô mềm oặt mà lúc này đôi tay hữu lực kia cũng không tiếp tục giữ eo cô.
Hắn vừa buông cả thân thể cô liền nằm sấp xuống giường mệt mỏi thở dốc.
Mồ hồi nhễ nhãi trên người vẫn túa ra len lỏi vào từng vết cắn rớm máu, làm cô có chút đau rát. Chỉ là cô cũng không quan tâm đến nó lắm.
Nước mắt dính đầy mi, nhưng trên môi cô lại là nụ cười giải thoát, lần này chắc là thật sự xong rồi nhỉ?
Run rẩy nắm lấy dây chuyền trên cổ,dùng đôi môi bị cắn loang lổ của mình khẽ hôn lên nó một cái, ôm chặt nó vào lòng ngực, muốn nó an ủi tâm hồn gần như đã chết đi của mình, sau cùng mệt mỏi đôi mắt khẽ khép ngủ đi.1
Hoàn toàn không để ý xem kẻ phía trên đang nhìn cô bằng loại ánh mắt gì.
****************
Thanh Thanh thân gửi____
Mọi người cho Thanh Thanh xin một like, một theo dõi nha.
Tùy lòng hảo tâm mọi người có thể cho mình xin thêm 1 vote với 1 quà nha đó là động lực siêu to khổng lồ với mình ạ.
Yêu mọi người