• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều, ngồi trên bàn ăn Di Ái có chút đờ đẫn.



Câu nói "tôi sẽ khiến cô rời xa Ngạo Thiên" của Mạc Kiều Linh lúc sáng vẫn thoang thoáng bên tai cô.



Khiến cô chờ đợi đến nôn nào, thật mong bà nhanh nhanh thực hiện câu nói đó.



"Này cô biết gì không, Dương Hiểu Đồng, thiên kim tiểu thư của Dương gia lộ ảnh nóng đó, ôi trời thanh danh một đời mất sạch rồi"



Một nữ hầu đột ngột nói, âm thanh khá nhỏ giống như sợ nhiều người nghe thấy, nhưng thật hay là nó vẫn lọt vào tai Di Ái.



"Không biết ai lại làm ra loại chuyện ác nhân thất đức như vậy nhỉ?"



"Haizz cũng thật đáng thương quá đi"



Đánh rùn mình một cái, nhắc đến Dương Hiểu Đồng cô lại nhớ đến đêm qua.



Cô tuy khờ nhưng cũng biết căn bản là bản thân bị người ta phục thuốc, mà cái người này khả năng rất cao là Dương Hiểu Đồng.



May là cô không sao. Nhưng còn cô ta chỉ qua một đêm mà đã biến thành bộ dạng như vậy, đây có phải là nghiệp quật không?



Không nghĩ nữa, dù gì cũng không liên quan đến cô.



Mắt ngọc vô tình đảo qua nhìn trúng quyển lịch điện tử, tâm cô đột nhiên động một cái.



Cũng sắp đến ngày cô nhập học rồi.



Kỳ thực cô đã nhận được giấy trúng tuyển đại học từ nữa tháng trước.



Cô thật muốn đến lớp, ở đó cô sẽ có bạn, cô sẽ không cô đơn.



Nhưng hắn sẽ chấp nhận sao?



Mấy ngày này hắn không có hung dữ với cô, có lẽ cô có thể thử hỏi hắn một tí.



Mà trước tiên phải lấy lòng hắn.



Cô giỏi nhất là làm điểm tâm nha, lúc ở cô nhi viện ai cũng khen cô làm rất ngon, còn mang ra ngoài bán, người mua cũng rất thích.



Nhưng mà cô không biết nào hắn về, bánh làm ra để ở ngoài lâu quá sẽ không còn ngon nữa, mà lỡ hắn không về thì chẳng phải thành công cóc sao.



Xem ra phải điện cho hắn một cuộc rồi.



****************



Tại Cố thị đang diễn ra cuộc họp cán bộ cấp cao.



Ngay chiếc bàn hội nghị thật dài. Cố Ngạo Thiên ngồi ở nơi quyền lực tối cao nhất, trên người vận bộ âu phục đen được đặt may riêng từ Ý ánh mắt uy nghiêm dừng lại màn hình rộng lớn đang trình chiếu. Bên tai lắng nghe từng tổ trưởng trình bày về hạng mục mở rộng suất khẩu trên toàn thế giới.



Toàn bộ phòng họp ngoại trừ âm thanh cận trọng từng li từng tí của trưởng phòng hải ngoại, còn lại đều im lặng như tờ đến thở cũng không dám thở mạng.



Tổng giám đốc của họ chính là loại người đặt nghiêm túc và cẩn trọng lên hàng đầu, họ sợ bất cẩn một cái liền bị đạp ra khỏi Cố thị ngay.



Cuộc họp vẫn đang suông sẻ xảy ra đến khâu cuối cùng chỉ còn một chút nữa là xong.



Đột ngột lúc này trong không gian yên tĩnh truyền đến tiếng run của điện thoại.



Nhóm người nhân viên nghe thấy liền toát mồ hôi hột. Xong rồi, kẻ nào không biết sống chết vào cuộc họp lại không tắt nguồn điện thoại vậy.



Mọi người đều vô thức sờ vào nơi để điện thoại của mình kiểm tra.



Cứ ngỡ sẽ có một trận trời run đất lỡ ập lên đầu bọn họ, nhưng lúc này Cố Ngạo Thiên lại vươn tay dài bắt lấy điện thoại đưa lên tai.



Sau đó bỏ ra ngoài.



Họ liền thở phào nhẹ nhõm, qua rồi, thoát rồi, thật may là điện thoại của tổng giám đốc.



"Nói"



Âm thanh anh lạnh lùng truyền ra. Chẳng qua đầu dây bên kia mãi vẫn không nói gì.



Cố Ngạo Thiên liền khó chịu, nhìn màn hình đề hai chữ Tuệ Mận muốn tắt đi.



Trước lúc ngón tay đụng vào nút đỏ âm thanh trong trẻo vang lên đánh vào màng nghĩ của hắn.



"Anh hôm nay có về nhà không?"



Giọng nói này là của cô gái nhỏ kia.



Kiên nhẫn trong lòng hắn lần nữa được kéo lại.



Cô vậy mà gọi cho hắn, lại còn hỏi hắn có về không, là đang nhớ hắn sao?



"Cô biết làm gì?" Tâm tình dù vui vẻ nhưng hắn vẫn lạnh tanh.



Đợi thêm nữa ngày đầu dây bên kia mới trả lời hắn, hình như là rất căng thẳng.



"Tôi...làm điểm tâm cho anh"



Nghe xong câu này khóe môi của hắn không khỏi câu lên.



Biết quan tâm hắn lấy lòng hắn rồi. Có tiến bộ.



"Tối nay đại khái là 9 giờ sẽ về đến"



Hắn vừa nói xong đã nghe tiếng tút tút tút lạnh lùng.



Một câu tạm biệt cũng không cho hắn. Cái cô gái đáng ghét này.



Dù là trách móc nhưng hắn biết rõ hắn là đang cao hứng.



Trở về phòng họp hắn cũng không để ý bản thân đã bớt đi mấy phần sát khí, trong mắt lại dường như mang thêm ý cười.



Hơn 10 cán bộ cấp cao trong cuộc họp nhìn thấy lại đổ mồ hôi.



Tổng giám đốc lãnh khốc của bọn họ đây có phải là đang có tình yêu không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK