• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi trên bàn ăn, Di Ái có chút uể oải nhìn người đàn ông đối diện rồi lại nhìn dĩa thức ăn trên bàn.



Ăn một nửa bát súp, cô vô ý thức dừng lại dùng muỗng khoáy nó, cả người lại như đi vào cõi thần tiên



Thân thể cô vốn vẫn chưa khỏe hẳn, hắn lại cứ trong người cô yêu cầu vô độ.



Khiến cho cô mệt muốn chết, thân thể cứ ngày càng xanh xao, không cách nào phấn chấn.



"Đồ ăn nhà bếp làm không ngon sao? Tôi liền đuổi hết nhóm người làm bếp"



Hắn híp lại đôi mắt phượng lãnh đạm nhìn cô, trên người lại tản mạn hơi thở lạnh lùng.



Mà mấy người đầu bếp cao cấp nghe xong đều thẳng lưng, đổ mồ hôi.



Họ phải tranh nhau sức đầu mẻ chán mới có chỗ đứng trong căn bếp của Cố gia.



Chẳng lẽ sẽ vì một câu của vị tiểu thư này mà mất sao.



Tay nghề của họ đều đã được kiểm chứng qua, đều là loại 5 sao, làm sao có thể không ngon được.



Di Ái lúc này mới khẩn trương nhìn lên hắn lập tức phủ nhận.



"Không phải! Là do cơ thể có chút không khỏe nên nhạt miệng thôi"



Cô không có muốn vì mình mà người khác mất đi công việc.



Hắn nhíu mày một chút, mắt cứ như cái gada quét từ trên người cô quét xuống.



Mày nhíu ngày càng chặt hơn, cô gái này thật sự là quá xanh xao rồi.



Phải bồi bổ, nếu không làm sao chịu được "sức ép" của hắn.



"Vậy thì uống sữa"



Hắn trước mặt cô đẩy ra một ly sữa chậm chầm ra lệnh.



Di Ái cũng không phản kháng gì trực tiếp đón lấy uống một hơi rất nhanh ly sữa trắng đục đã trống trơn.



Thấy cô nghe lời, sắc lạnh trên người hắn thuyên giảm mấy phần, ưu nhã nói thêm vài câu với cô.



"Ăn cho xong đi, tôi mang cô đi xem trường"



Hắn vẫn nhớ hôm qua là có hứa với cô.



Di Ái nghe đến trường hai mắt đen lấy liền phát sáng, u ám trên người đánh tan đi vài phần. . Ngôn Tình Sủng



"Ừm"



Cô nhìn hắn, gật đầu một cái. Lập tức ăn hết phần ăn của mình.



Đợi đến khi trong đĩa cô không còn gì hắn liền thực hiện lời hứa với cô.



Mang cô đi xem trường mới của mình.



Trên đường đi cô cứ nôn nao trong lòng. Có chút chờ mong.



Xe chạy một đường sau cùng dừng lại ở ngôi trường cực độ rộng lớn cùng xinh đẹp.



Trên tấm khiên xanh thẳm ở chính diện khắc lên chữ WillWON quyền lực.



Di Ái nhìn đến ngay người, nơi này thật to, phải to gấp cả trăm lần ngôi trường cô từng học.



Xung quanh đều được phủ toàn một màu trắng tinh sạch sẽ, dưới ánh nắng vàng nhạt càng làm nó thêm bóng bảy.



Lại được điểm thêm sắc xanh mướt của từng hàng cây cổ thụ lâu nay cao to.



Phá lệ nhẹ nhàng, thanh cao.



Ở trung tâm ngôi trường xây lên một tượng đài rất lớn, đó là một người đàn ông tràn đầy tri thức trên tay cầm quyển sách tao nhã, tinh tế.



Dưới chân ông lại là một đài phun nước cực xinh đẹp.



Dòng nước tinh khiết không ngừng uốn lượng từ quyển sách trên tay người đàn ông thanh thoát chảy xuống.



Dịu dàng cùng êm ả để người ta như ngâm mình vào dòng nước mát ấy.



Cố Ngạo Thiên bên cạnh ôm eo cô, nhìn thấy một kinh hỉ trong mắt đối phương, vô thức cũng cảm thấy vui lây.



Tay bên eo cô vỗ nhẹ một cái.



"Có thích không?"



Di Ái khẩn trương đôi chút rồi đảo mắt hạnh nhìn hắn, giống như cảm kích cất tiếng.



"Thích"



Hắn bên môi treo lên nụ cười hài lòng, cùng cô tiến vào trong.



Vừa đi cô vừa nhìn xung quanh, mỗi nơi ở đây đều tinh tế và hào nhoáng.



Mà những sinh viên ở đây để cô cảm thấy nơi đây không giống trường học. Nó là giống sàn diễn thời trang hơn.



Ai cũng khoác lên mình nhưng bộ quần áo đắt tiền như muốn thể hiện độ tài phiệt cùng quyền lực của gia tộc bọn họ.



Ranh đua với nhau trong từng cây kim sợi chỉ.



Cô nhìn lại đôi giày mình đang đi, cũng không tệ lắm.



Đây là của hãng Relax, một trong những nhãn hàng nổi tiếng nhất trong nước và cả thế giới.



Mỗi đôi đều có giá trên trời, mấy chục triệu cũng có hay có khi là mấy trăm triệu.



Cũng xem như giàu có đi, nhưng cô biết rằng cái sự ưu ái này không phải danh ngôn chính thuận thuộc với cô.



Nó là của người đàn ông đang đi bên cô.



Hắn vẫn ung dung, thư thái.



Khí chất bên người lúc nào cũng là bộ dạng lãnh đạm cao ngạo như một bậc đế vương.



Hắn không cần mặc đồ có giá trị vì quần áo dù tồi tệ cỡ nào khi được khoác lên người hắn cũng thành có giá trị....



Thất thần một hồi cuối cùng cô cũng cùng hắn đến trước phòng hiệu trưởng.



Vì có Cố Ngạo Thiên chống lưng rất nhanh thủ tục nhập học của cô cũng làm xong.



Còn được xếp vào lớp học đặt biệt. Nơi những phú nhị học tập những sinh viên ưu tú nhất học tập.



Di Ái cũng không để tâm, bản thân học ở đâu, vì đối với cô được đến đây là đã rất vui rồi.



Mà Di Ái không biết chính cái nơi khiến cô không để tâm này sẽ từng bước từng bước góp thêm phong ba cho cuộc đời cô.



****************



Mọi người nhớ like và ủng hộ Thanh Thanh nha❤



Yêu mọi người lắm.‍♀️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK