• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu Chi"



Quỳnh Giang tức giận hét lớn lên. Hàm Chi chưa kịp nói hết câu thì đã bị Quỳnh Giang bịt miệng lại. Quỳnh Giang đưa tay đánh mạnh vào vai cô mà cảnh cáo.



"Ha ha ha."



Hàm Chi vội vàng giơ tay lên đầu hàng mà xin tha mạng với Quỳnh Giang. Quỳnh Giang giận dỗi buông tay ra, cảnh cáo tập hai.



"Cậu thử hét lên một tiếng nữa xem. Xem tớ có tuyệt giao với cậu ngay và luôn không?”



Quỳnh Giang bừng bừng lửa giận mà nói,



“Ha ha ha. Không la nữa, không la nữa. Nữ vương xin bớt giận." Hàm Chi ôm bụng cười ngặt nghẽo rồi nói với Quỳnh Giang. Cô nàng lườm nguýt Hàm Chi một cái rồi quay lưng đi thẳng. Hàm Chi vội vàng chạy theo sau xin lỗi,



“Thôi mà. Xin lỗi mà. Tớ chọc ghẹo cậu một chút thôi chứ có ác ý gì đâu mà "



Hàm Chi níu lấy tay Quỳnh Giang nhỏ giọng nói trên môi vẫn không nhịn được ý cười.



"Cậu đi chết đi."






"Nữ vương Quỳnh Giang vẫn còn đang rất giận dỗi, quyết định không thèm để ý tới Tiểu Chi."



Hàm Chi vẫn cười cười mà bám sát theo Quỳnh Giang, cô biết cô nàng này chỉ mạnh miệng vậy thôi.



Lát sau thế nào cũng làm lành với cô.



"Mà là thật à? Cậu sửa chỗ nào thế?"



Hàm Chi liếc nhìn Quỳnh Giang rồi ghé vào tai cô nàng hỏi nhỏ Hàm Chi khi nãy cũng có săm soi trên mặt và cả trên người của Quỳnh Giang một lúc lâu rồi thế mà vẫn không nhìn ra được chỗ khác lạ trên người của Quỳnh Giang. Vì vậy Hàm Chi không nhịn được mà tò mò theo hỏi.



"Tớ không có sửa mà."



Quỳnh Giang nhỏ giọng nói, bước chân đã đi chậm hơn, thái độ đối với Hàm Chi cũng hòa hoãn hơn nhiều rồi.



"Xùy. Tớ còn lâu mới tin. Thái độ khi nãy của cậu chứng tỏ cậu có chuyện gì liên quan tới phẫu thuật thẩm mỹ đó. Cậu nói không có gì có quỷ mới tin được"



Hàm Chi ở bên cạnh cô nàng, bĩu môi mà nói,



"Thật mà. Tớ chưa có sửa"



Quỳnh Giang bị Hàm Chi bám riết hỏi hoài nên cuối cùng cũng đành tiết lộ một số thông tin nhỏ. Hàm Chi lập tức nắm bắt lấy đó mà hỏi liên tiếp.



"Chưa sửa? Vậy là chuẩn bị sửa rồi đúng không? "



Mặt của Hàm Chi sáng lên, đúng kiểu mấy con nhỏ nhiều chuyện trong phim càng khiến cho Quỳnh Giang trở nên ngượng ngùng hơn.



"Tiểu Chi. Cậu trở nên nhiều chuyện từ bao giờ vậy hả?" Quỳnh Giang tức giận hỏi nhỏ.



"Từ lúc chơi chung với cậu đấy. Bị tính nhiều chuyện của cậu lây rồi đấy. Được chưa nào?"



Hàm Chi hất mặt lên, cực kỳ lưu manh mà trả lời cho câu hỏi của Quỳnh Giang.



"Rồi giờ thì trả lời cho tớ biết được chưa cô nương, tớ tò mò chết đi được rồi này."



Quỳnh Giang bị câu trả lời của Hàm Chi làm nghẹn lại, không thể cãi lại được. Đúng là thường ngày Quỳnh Giang rất nhiều chuyện, cô nàng này ở bên cạnh cô đúng là bị học hư theo thói quen của cô mất rồi. Giờ biết trách ai được đây? Quỳnh Giang thở dài nhận mệnh, cô nàng nói cực nhỏ chỉ đủ để cho Hàm Chi nghe thấy,






"Hôm trước đi du lịch vô tình gặp được ông bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng. Ông ấy nói chỗ thẩm mỹ viện của ông ấy đang có chương trình khuyến mãi. Tớ cũng không muốn phẫu thuật làm gì nhưng lại bị ông thuyết phục đến thẩm mỹ viện của ông xem thử. Nếu không phẫu thuật thì cứ coi như là đang đi thăm quan thôi, không có mất mát gì hết. Vì vậy nên tớ cũng đi coi cho biết. Ai ngờ coi xong rồi lại bị dụ làm phẫu thuật luôn. Tớ đã đặt lịch hẹn rồi, đang uống thuốc trước, một tháng sau là tới lịch phẫu thuật."



Quỳnh Giang nói xong thở dài. Chuyện này cũng là do cô lỡ dại mà thôi. Nhưng giờ có hối hận thì cũng muộn màng rồi. Dù thật sự là bên ông bác sĩ đó rất tốt lại nhiệt tình nữa. Hơn nữa thẩm mỹ viện lớn lại cho Quỳnh Giang nhiều ưu đãi như vậy nếu cô không biết nắm bắt thời cơ thì sợ sau này lại tiếc nuối. Thế nhưng kể từ lúc đặt lịch hẹn, có lịch phẫu thuật xong xuôi hết thì Quỳnh Giang lại bắt đầu cảm thấy sợ. Cô cũng rất xấu hổ về việc này nên chưa dám chia sẻ với ai. Quỳnh Giang định rằng lúc đi học sẽ kiếm thời gian nào đó kể cho Hàm Chi nghe nhưng không ngờ vừa vào cổng trường. Hàm Chi và Quỳnh Giang nói qua nói lại mấy câu thì lại bị lộ tẩy việc phẫu thuật ngay và luôn rồi. Quỳnh Giang đúng là đánh giá quá thấp trình độ nhiều chuyện của cô bạn Hàm Chi của mình rồi.



Hàm Chi nghe xong chuyện Quỳnh Giang kể thì có hơi ngờ ngợi. Sao mà cô cảm thấy nghi ngờ quá vậy nè? Người ta nói nếu là nhiệt tình quá cũng không phải là tốt. Ông bác sĩ đó đâu có thân thuộc gì với Quỳnh Giang đâu mà cho cô nhiều ưu đãi thế nhỉ? Hàm Chi nói ra thắc mắc của mình cho Quỳnh Giang, cô nàng



cũng chỉ ngơ ngác lắc đầu không nói được lý do.



"Thôi kệ vậy. Dù sao thì mọi chuyện đã được quyết định rồi. Tớ cũng đã tìm hiểu thêm về thẩm mỹ viện đó rồi, có tiếng tâm trong ngành làm nên chắc không sao đâu. Cậu đừng lo"



Quỳnh Giang thấy Hàm Chi lo lắng cho mình thì liền lên tiếng an ủi cô bạn. Sau đó cảm thấy mắc cười. Người đi phẫu thuật rõ ràng là cô mà, tự dưng cô lại đi an ủi Hàm Chi làm gì cơ chứ.



"Ừ. Nếu cậu đã quyết định rồi thì cứ làm thôi. Nếu có chuyện gì thì nhất định phải nói cho tớ biết đó?"



Hàm Chi nhìn Quỳnh Giang căn dặn, dù trong lòng cô vẫn không an tâm lắm nhưng tạm thời cũng chỉ có thể theo ý Quỳnh Giang.



Trong lĩnh vực phẫu thuật thẩm mỹ này Hàm Chi không có rành cũng chẳng có thông tin gì có thể giúp được Quỳnh Giang cả.



"À mà. Cậu phẫu thuật chỗ nào thế?”



Nói hết cả buổi trời rồi thì Hàm Chi mới nhận ra rằng cô chỉ biết Quỳnh Giang chuẩn bị đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng lại chẳng biết là cô nàng định đi trùng tu chỗ nào.



Nói thật lòng thì cô cảm thấy Quỳnh Giang rất đẹp rồi. Mặt đẹp, tóc đẹp, da đẹp, vóc dáng đẹp. Đối với Hàm Chi thì Quỳnh Giang chẳng cần phải đi phẫu thuật chỗ nào thêm nữa nhưng không hiểu sao cô bạn vẫn muốn đi.



"Chuyện này..."



Quỳnh Giang nghe câu hỏi này của Hàm Chi thì lại trở nên ấp úng mặt đỏ lên khó nói.



"Bị gì nữa rồi? Tớ biết cậu chuẩn bị đi phẫu thuật rồi mà chẳng lẽ nói ra chỗ nào mà khó khăn thế sao?"



Hàm Chi liếc nhìn Quỳnh Giang châm chọc. Thôi thì để cô đoán thử xem nào.



"Này. Không phải cậu đi trùng tu vòng một chứ?" Hàm Chi nhìn về phía vòng một của cô bạn bên cạnh rồi cười xấu xa nói. Thật ra Hàm Chi chỉ là thuận miệng nói đại thôi vì khi đi phẫu thuật thẩm mỹ thì người ta nghĩ đến hai thứ nhiều nhất. Đó là mũi và vòng một. Mũi của Quỳnh Giang quá đẹp rồi. Ai nhìn thấy đều bảo Quỳnh Giang là từng sửa mũi trong khi đó là mũi thật của cô nàng, đó là một món quà trời ban cho Quỳnh Giang,



Vì vậy nên Quỳnh Giang chắc chắn không thể nào đi sửa mũi được. Nên Hàm Chi thuận miệng hỏi sang cái thứ hai là vòng một. Nhưng thật ra Hàm Chi cũng không tin tưởng lắm bởi vì vòng một của Quỳnh Giang cũng rất đẹp rồi mà.



“Sao cậu biết?” Quỳnh Giang ngước đầu lên nhìn Hàm Chi mà hỏi lại, vẻ mặt kinh ngạc.



"Hả? Gì? Thật á?”



Hàm Chi còn ngạc nhiên hơn Quỳnh Giang rất nhiều. Trời đất. Cô nàng đi trùng tu vòng một thật kia?



"Này. Cậu đang nghiêm túc đó hả Quỳnh Giang? Tớ thấy vòng một của cậu hoàn hảo thế rồi mà còn đòi đi phẫu thuật làm gì nữa? Tốn tiền lại còn không tốt cho sức khỏe?" Hàm Chi khó hiểu mà hỏi lại Quỳnh Giang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK