Mục lục
Vẫn luôn thích em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 158: Anh sẽ giúp cô ấy viết (3)




“Ủa Trình Thơ, sao cậu đến sớm vậy?”3 Thỏ trắng nhìn Trình Thơ với ánh m3ắt ngạc nhiên, bước đến chỗ cô, bỏ 2túi xách xuống và ngồi xuống.

<8br>“Tất nhiên, tớ đang đợi cậu!” Tr9ình Thơ nhìn thỏ trắng và hỏi: “Cậu viết xong chưa vậy?”



“Chắc chắn là xong rồi!”



Thỏ trắng mở túi ra và tìm thấy lá thư mà cô đã đặt vào từ tối ngày hôm qua. Thỏ trắng lấy nó ra và đưa nó cho Trình Thơ: “Đây là của cậu này.”



“Wow, chiếc phong bì ở ngoài đẹp làm sao?”



Trình Thơ nhìn vào phong bì kraft khi cầm trong tay, nhưng lại được in bằng những đường nét cổ điển. Phong cách thanh lịch và không quá màu mè, giống như phong bì của một lời mời của một sự kiện.



“Tớ không biết điều này, đây là phong bì mà chú nhỏ của cậu đã chọn cho cậu!” Thỏ trắng nhún vai và nói rằng cô không rõ lắm.



“Chú nhỏ của tớ ??” Trình Thơ nhìn thỏ trắng với vẻ mặt ngạc nhiên.



“Ừ, bức thư tình này cũng được chú của cậu viết cho cậu. Anh ấy không cho phép tớ được nhìn trộm.” Thỏ trắng nhăn chiếc mũi nhỏ đáng yêu của mình và nói với Trình Thơ: “Tớ thực sự tò mò ...”



Trình Thơ mở to mắt và nhìn vào phong bì trong tay. Trên đó, Trịnh Thành Tử viết tên của Sách Đồng Học với một dòng chữ khá lớn và đẹp. Những nét chữ viết tay đều thanh thoát và thanh lịch.



“May mắn thay, khi tớ còn nhỏ, nét chữ của tớ chính là do chú tớ bày vì vậy phần chữ viết của hai chúng tớ hơi giống nhau. Nếu không, Sách Đồng Học chắc chắn có thể thấy rằng đây không phải là chữ viết tay của tớ.” Có thể thấy rằng mặc dù chữ viết tay này là để bắt chước trông giống với của Trình Thơ, nhưng khi nhìn thoáng qua đó thì ít nhiều cũng có sự mạnh mẽ.



“Vậy tại sao cậu lại nhờ tớ viết cho cậu?” Thỏ trắng hỏi một cách đầy khó hiểu và không nói nên lời.



“Cậu thật ngốc, khi mà cậu viết xong thì tớ sẽ sao chép lại.” Trình Thơ nhìn thỏ trắng với một cái nhìn trống rỗng, và nhẹ nhàng gõ phong bì trong tay vào đầu thỏ trắng: “Bởi vì chúng ta có hai chữ viết tay khác nhau, cậu hiểu không?”



“À ... ồ ...” Thỏ trắng giờ mới hiểu ra mọi chuyện: “Nhưng tớ đã viết thư cho cậu rất nhiều lần vào ngày hôm qua, tớ nghĩ rằng cậu sẽ thích nó nhưng cuối cùng chú cậu tịch thu lá thư ấy và anh ấy đã viết lại lá thư này cho cậu đấy! “



“Ôi, lá thư này là chính do chú tớ viết ư, làm sao chú tớ có thể viết một bức thư tình!” Trình Thơ mỉm cười và đặt phong bì trong vòng tay: “Theo cậu thì khi nào tớ sẽ gửi lá thư này cho Sách Đồng Học thì mới được chứ? “



“Cái này ... cậu tự quyết định ...” Thỏ trắng giơ tay và chỉ muốn tiếp tục nói gì đó, thì đột nhiên nhìn cánh cửa lớp học.



Giọng nói của Trình Thơ đột nhiên im lặng.



Thỏ trắng nhìn lên và liếc ra cửa.



Công nhận, đúng khi nói nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đã tới.



Cả hai đang đang bàn chuyện về Sách Đồng Học và Sách Đồng Học vừa mới bước vào lớp học.



Sách Đồng Học, người vừa bước vào lớp, có lẽ đã nghĩ rằng sẽ có người đến sớm hơn cậu trong ngày hôm nay. Và có thỏ trắng và Trình Thơ đến sớm hơn cậu ấy vì vậy khuôn mặt cậu trông có vẻ sững sờ nhưng sau đó cậu cũng gật đầu về phía thỏ trắng và Trình Thơ. Từ từ đi đến chỗ ngồi của cậu.



Thỏ trắng và Trình Thơ mỉm cười với nhau khi thấy Sách Đồng Học bước vào như vậy, rồi cả hai quay đầu lại và nhìn cậu.



Đột nhiên có một khoảng im lặng trong lớp học.



Thỏ trắng lặng lẽ quay đầu lại và nhìn Trình Thơ. Thỏ trắng hỏi thầm: “Hay, bây giờ cậu đưa luôn cho cậu ấy ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK