*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Ca ca nước cam của con lớn hơn nhiều tuổi. Cậu ấy đã đi học lớp mẫu giáo, thời gian tới ca ca nước cam sẽ học lớp bốn của trường tiểu học.” Mẹ thỏ trắng chạm vào đầu con thỏ rồi vuốt tóc cô bé..
“Lớp bốn của trường tiểu học là gì vậy mẹ?” thỏ trắng hỏi với nét mặt bất ngờ.
“Đó là ...” Mẹ thỏ trắng suy nghĩ một lúc, rồi kiên nhẫn giải thích với thỏ trắng: “Khi con học xong lớp bé thì con sẽ học lớp lớn rồi kết thúc lớp mẫu giáo. Con sẽ tiếp tục học trường tiểu học, nó sẽ có từ lớp 1 đến lớp 5, khi con hoàn thành lớp 1 đến lớp 3 thì con có thể học lên lớp bốn của trường tiểu học.”
“À thì ra là vậy.” miệng chúm chím của thỏ trắng nhanh nhảu thốt ra.
“Nhưng nếu muốn được đi học lớp bốn thì cần phải mất thời gian bao lâu?”
“Cũng không lâu đâu con gái ạ, khoảng bảy năm.” Mẹ thỏ trắng nói với một nụ cười.
“Nếu vậy thì con phải đợi bảy năm thì con mới có thể học lớp bốn cùng với ca ca nước cam của con ư?”
“Ồ không con yêu, nếu khi con học lớp bốn thì ca ca nước cam của con sẽ học lớp 11 của trường cấp ba rồi con ạ.”
“Lớp 11 của trường cấp ba là gì vậy mẹ?” thỏ trắng tiếp tục hỏi những câu hỏi khó cho mẹ.
“Con sẽ học trường trung học sau khi con đã học hết năm lớp của trường tiểu học, sau đó lên lớp sáu, rồi 4 năm trung học thì con học trường cấp 3.Lớp 11 của trường ba là năm thứ hai của ba năm trường cấp 3.” Những giọt mồ hôi dần xuất hiện nhiều hơn trên trán của mẹ thỏ trắng khi cố giải thích cho thỏ trắng hiểu được.
“Ah ??” Nếu như để nói thỏ trắng thực sự hiểu được các khái niệm của trường tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông thì là một việc rất khó để xảy ra. Một đứa bé 3 tuổi chỉ mơ hồ nghĩ rằng nó khó đến trường với ca ca nước cam của nó ... Khi thỏ trắng nghĩ đến điều này thì nước mắt cô bé bắt đầu chảy dài. “Nếu vậy thì con không đi học đâu... con chỉ muốn đi học với ca ca nước cam của con mà thôi.”
“Cái này thì mẹ nghĩ hơi khó..., nhưng trường mẫu giáo của con cùng đường đến trường của ca ca nước cam, hay buổi sáng con dậy sớm để ca ca có thể đưa con đi học mỗi ngày, và sau đó lúc về thì cũng là ca ca sẽ đón con về nhà mỗi ngày.” Mẹ thỏ trắng nhìn thấy con gái mình chuẩn bị khóc, cô nhanh chân an ủi thỏ trắng: “Bằng cách này, con vẫn có thể nhìn thấy ca ca nước cam của con mỗi ngày.”
“Nhưng sau đó thì ca ca phải đến trường cùng với con kìa?” thỏ trắng lườm mẹ mình vào đôi mắt ngấn nước và hỏi một cách đáng thương.
“Ồ ...nếu vậy thì không được đâu, con gái à...”
“Vậy thì con không chịu đâu ...”
Thỏ trắng bắt đầu khóc to lớn dần hơn.
Hôm nay, trường mẫu giáo bắt đầu khai giảng ngày đầu tiên, nhưng Trình Thành Tử thì vẫn còn năm ngày để rời bắt đầu đi học lớp bốn ở trường.
Sáng sớm, thỏ trắng cùng với mẹ và Trình Thành Tử đến trường, nhưng thỏ trắng vẫn phải miễn cưỡng đến lối vào trường mẫu giáo. Khi các cô giáo đến đón thỏ trắng, cô bé đang ngồi xổm trên cổ Trình Thành Tử và bật khóc. Những người xung quanh đó tập trung ánh nhìn vào thỏ trắng.
Đích Mụ Mụ khuyên can mãi thì thỏ trắng mới chịu đi vào lớp học cùng cô giáo. Cô nhanh chóng kéo tay Trình Thành Tử ra khỏi tầm mắt của thỏ trắng.
“Dì ơi, tại sao chúng ta phải chạy nhanh như vậy chứ?” Trình Thành Tử nhìn lui lại cánh cửa nhà trẻ nhiều lo lắng và hỏi mẹ thỏ trắng.
“Nếu chúng ta không đi thật nhanh, thì thỏ trắng sẽ đòi cháu và khóc suốt buổi sáng đấy.” Mẹ thỏ trắng nhanh chóng đi đến đi đến ô tô và mở khóa trong khi Trình Thành Tử đang đi ở phía sau:
“Cháu không cần phải lo lắng quá đâu, thỏ trắng vừa mới đi mẫu giáo nên dì nghĩ thỏ trắng sẽ rất thích điều này. Con bé cũng không thể khóc liên tục được trong một hoặc hai tháng được, nhưng những ngày tới dì nghĩ cháu sẽ gặp rắc rối khi thỏ trắng đi học về vào mỗi buổi chiều .
“Cháu hiểu ý dì ạ...” Trình Thành Tử ngập ngừng gật đầu.
“Chà, đến giờ dì chuẩn bị đi làm, giờ chúng ta nhanh chóng về nhà nào.” Mẹ thỏ trắng thắt dây an toàn và tăng tốc xe rồi rời đi.