CHƯƠNG 151: TÌM RA SỰ THẬT
Phạm Lan Lan vừa nghe nói Dương Nhạc Nhạc muốn mở party ở Mị Hoặc, liền vứt công việc buổi tối sang một bên đi tới Mị Hoặc, cô ấy đã “ra trận” thì không việc gì là không thể.
Tại Mị Hoặc, tiếng nhạc ầm ĩ đinh tai nhức óc, không gian cũng đầy không khí ám muội cũng sự chán nản.
Phạm Lan Lan từ lâu đã biết trên thế giới này chẳng có ai là thuần khiết cả, đặc biệt những người xuất thân danh giá lại càng phóng đãng xa hoa, nhìn thấy dáng vẻ Dương Nhạc Nhạc nhảy nhót giữa đám đàn ông, cô không khỏi bật cười đầy châm chọc.
Cô gái ngoan hiền trong mắt mọi người cũng có lúc phóng đãng thế đây, cả gan nhảy những điệu nóng bỏng tựa người vào đám đàn ông kia ư.
Chắc cũng vì nhà cô ta có tiền, mọi chuyện đều có thể dùng tiền che lấp.
Phạm Lan Lan gọi phục vụ đến, gọi vài lon bia, ngồi trên sofa cạnh ghế sofa của Dương Nhạc Nhạc, đợi Dương Nhạc Nhạc nhảy xong.
Hôm nay Dương Nhạc Nhạc quả thực rất vui, Đinh Mẫn Ly đã gọi cho cô ta, nói rằng Lâm Thành Phong đã ghét cay ghét đắng Bạch Thanh Dung, giờ đây cô ta chỉ cần làm cho Hạ Dũng cũng ghét cô nữa là thành công.
Đinh Mẫn Ly nói chỉ cần đưa cho Hạ Dũng xem mấy bức ảnh chụp Bạch Thanh Dung ngủ với Cố Sâm, đến lúc đó, dù cho Hạ Dũng yêu Bạch Thanh Dung cũng sẽ vì sự không biết ý tứ chừng mực của cô mà ghét cô, một người phụ nữ như vậy, cho dù đàn ông có yêu cô đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể chấp nhận được con người phõng đãng của cô.
Nhảy nhót đã mệt, Dương Nhạc Nhạc trở về ghế sofa, hôm nay Phạm Lan Lan mặc đồ rất giản dị, Dương Nhạc Nhạc hoàn toàn không nhận ra cô ấy, tâm trạng vui vẻ ngồi xuống uống rượu, vì vui quá mà uống quá đà.
Phạm Lan Lan thấy dáng vẻ phấn khích của Dương Nhạc Nhạc, không khỏi nhếch mép cười, kẻ say nói lời thật lòng, hôm nay cô ấy nhất định phải tìm ra đáp án.
Đêm đã khuya, Phạm Lan Lan uống hết vài chai bia, mấy chai này quả thực chẳn đáng là bao so với cô ấy.
Dương Nhạc Nhạc cùng bạn cô ta lần lượt rời khỏi Mị Hoặc, Phạm Lan Lan vẫn luôn để ý Dương Nhạc Nhạc, lúc cô ta đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, cô ấy lập tức đi theo.
Ngay khi Dương Nhạc Nhạc giải quyết xong vấn về sinh lý bước ra từ trong phòng ra, còn chưa kịp ra khỏi cửa, đã bị Phạm Lan Lan đẩy một cái, ngồi xuống bên nắp bồn cầu.
“Cô là ai? Côô biết tôi là ai không hả? Dám đẩy tôi hả.” Dương Nhạc Nhạc nói không tròn chữ.
“Tôi đương nhiên biết cô là ai rồi, cô lợi hại quá mà, tôi nghe nói vợ Lâm Thành Phong cũng chẳng phải đối thủ của cô, bị cô xử đẹp rồi.” Phạm Lan Lan cố ý dùng giọng nói đầy ngưỡng mộ, đúng như dự đoán...
“Điều đó là đương nhiên, Bạch Thanh Dung là con ngu, suốt ngày bị người ta tính kế hãm hại, tôi nói cô nghe, chiêu trò của Đinh Mẫn Ly đúng là đỉnh cao, Dương Nhạc Nhạc tôi vô cùng bái phục, chỉ là một vở kịch, chẳng có gì xảy ra hết mà Lâm Thành Phong vẫn tin đấy, IQ có nhiêu đó của anh ta mà cũng đòi làm chủ tịch, tôi thực sự nghi ngờ não của anh ta đấy. Hạ Dũng của tôi vẫn là tốt nhất, mãi mãi tốt nhất.” Sau khi nghe xong những lời đó, Phạm Lan Lan cuối cùng cũng hiểu tại sao cô ta lại hợp tác với Đinh Mẫn Ly, thì ra mỗi người bọn họ đều có cho mình mục đích riêng, sau đó hợp tác với nhau, hợp tác là để hãm hại Bạch Thanh Dung.
“Tôi còn tưởng tình yêu của Lâm Thành Phong với Bạch Thanh Dung vững chắc đến thế nào cơ, một thằng đàn ông cả đến cả vợ mình còn không tin, còn mặt mũi nào mà nói yêu với chả đương, Đinh Mẫn Ly cũng là một con ngu, lại đi yêu một thằng đàn ông xảo trá không biết tình yêu là gì đấy, tôi nói cô nghe, nói thầm cho cô nè, thực ra Bạch Thanh Dung và Cố Sâm chẳng có quan hệ gì hết, bọn tôi cho họ uống thuốc, sau đó cởi quần áo họ ra, kết quả cô có biết chuyện buồn cười tới mức nào không? Lâm Thành Phong nhìn thấy liền chết đứng luôn, dù cho Bạch Thanh Dung có giải thích thế nào anh ta cũng không tin.” Dương Nhạc Nhạc không khống chế được bản thân, vạch trần tất cả mọi chuyện.
“Dương Nhạc Nhạc tôi nói cô nghe, cô bị Đinh Mẫn Ly chơi rồi đấy, trên đời này người tin tưởng Bạch Thanh Dung nhất chính là Hạ Dũng, hai cô làm ra chuyện này là đã giúp Đinh Mẫn Ly thực hiện mong muốn của cô ta, phá hoại tình cảm giữa Bạch Thanh Dung và Lâm Thành Phong, còn cô, cô đã tác thành cho sự si tình của Hạ Dũng, đồ ngu.” Phạm Lan Lan không biết nên đánh giá Dương Nhạc Nhạc thế nào nữa.
Dương Nhạc Nhạc nói xong, buồn ngủ tới mức ngồi trên nắp bồn cầu dựa vào tường ngủ thiếp đi .
Phạm Lan Lan ra khỏi nhà vệ sinh, bọn họ hãm hại Bạch Thanh Dung, nhất định sẽ phải trả giá.
Cô lấy điện thoại đăng tin con gái nhà giàu có phóng đãng say rượu ngủ gục trong nhà vệ sinh, phóng viên tựa như những con sói khát máu, nhanh chóng đổ về Mị Hoặc để tìm kiếm tin giật gân đăng lên mặt báo vào sáng mai..
“Dương Nhạc Nhạc, chẳng phải cha cô lắm tiền lắm sao? Vậy lần này hãy đóng góp cho xã hội nhiều chút nhé.” Nói xong Phạm Lan Lan lái xe trở về nhà, hôm nay chứng cứ đã có, cuối cùng cô cũng có thể ngủ ngon giấc được rồi, đợi ngày mai sẽ tới tìm Lâm Thành Phong, chỉ cần anh với Bạch Thanh Dung hòa hợp lại, vậy thì Bạch Thanh Dung sẽ không đau khổ nữa.
Chỉ là như vậy lại đáng thương cho Hạ Dũng luôn một lòng một dạ với Bạch Thanh Dung, nghĩ tới Hạ Dũng cô ấy lại bất lực thở dài, số anh là số khổ, thế gian rộng lớn với biết bao người như vậy, mà anh lại chỉ yêu Bạch Thanh Dung, nhưng Bạch Thanh Dung lại chỉ yêu Lâm Thành Phong mà thôi.
...
Sáng hôm sau, Phạm Lan Lan dậy từ rất sớm, đến nhà Hạ Dũng, cô thấy hiện tại Bạch Thanh Dung đã không đè nén những cảm xúc tiêu cực nữa, cô đã thoải mái hơn, tránh làm tổn thương đến đứa bé trong bụng.
Bạch Thanh Dung đang đi bộ trong sân, nhìn thấy Phạm Lan Lan tới, vội vàng đi về phía cô ấy.
“Qua đây sớm vậy là có chuyện gì sao?” Bởi vì tính chất công việc, Phạm Lan Lan chưa từng dậy sớm bao giờ, hôm nay cô dậy sớm như vậy, nhất định là có chuyện gì đó.
“Còn không phải là vì em sao, em nghe cái này đi.” Phạm Lan Lan nói xong liền đưa máy ghi âm cho Bạch Thanh Dung, Bạch Thanh Dung nghe những thứ bên trong máy ghi âm, trên mặt lộ ra biểu cảm không dám tin.
Cô không ngờ vì muốn cô rời xa Lâm Thành Phong mà Đinh Mẫn Ly và Dương Nhạc Nhạc lại dám làm ra những chuyện như vậy.
“Thanh Dung, chị đưa em đi tìm Lâm Thành Phong, nói cho anh ấy biết.” Phạm Lan Lan nhìn bộ dạng đau khổ của Bạch Thanh Dung, trong lòng vô cùng khó chịu, cô ấy là bạn thân nhất của cô, cô hi vọng cô ấy hạnh phúc, vậy nên mới hao tâm tổn sức đi điều tra như vậy.
Nhưng nhìn thấy bộ dạng đứng im không nhúc nhích của Bạch Thanh Dung, không khỏi có chút hơi nghi ngờ.
“Thanh Dung, không phải em rất yêu Lâm Thành Phong sao? Tại sao chị có thể chứng minh sự trong sạch của em, em lại tiêu cực như thế?” Phạm Lan Lan không thể hiểu nổi Bạch Thanh Dung rồi, nếu đổi lại là lúc bình thường, cô nhất định sẽ là người đầu tiên đi giải thích với Lâm Thành Phong.
“Lan Lan, cảm ơn chị, nhưng em không muốn giải thích nữa.” Bạch Thanh Dung thực sự quá mệt mỏi rồi, hôm đó những lời nói tàn nhẫn của Lâm Thành Phong như những mũi kim đâm sau vào trái tim cô.
“Thanh Dung, đi thôi, nếu còn yêu anh ta, thì hãy cho anh ta thêm một cơ hội.” Hạ Dũng đi tới, khoác chiếc áo khoác lên người Bạch Thanh Dung, tránh để cô cảm lạnh.
Sáng sớm nay bầu trời vẫn còn trong xanh, vậy mà bỗng nhiên nổi gió lớn, anh lo cô sẽ bị cảm lạnh, dù gì bây giờ coo cũng vô cùng nhạy cảm, vẫn hơn cẩn thận thì hơn.
“Cảm ơn anh.” Bạch Thanh Dung cảm kích nhìn Hạ Dũng nói.
“Anh không cần em cảm ơn đâu.” Hạ Dũng nhẹ nhàng giúp Bạch Thanh Dung vén những sợi tóc ra sau tai rồi nói, thứ anh muốn là tình yêu của em. Những Hạ Dũng biết rõ, cô chẳng thể cho anh tình yêu anh cần.
Phạm Lan Lan nhìn thấy tình yêu thầm kín trong mắt Hạ Dũng, bất đắc dĩ thở dài, nếu Bạch Thanh Dung ở bên Hạ Dũng, tất nhiên sẽ có thể hạnh phúc cả đời, nhưng cô lại yêu Lâm Thành Phong, nên mới đau khổ cả đời như vậy.
“Em đang suy nghĩ.” Trong lòng Bạch Thanh Dung mừng rỡ, cuối cùng cô cũng có thể lấy lại sự trong sạch rồi, nhưng nghĩ đến chuyện Lâm Thành Phong ép cô phải phá bỏ cái thai trong bụng, cô lại bị sự vô tình của anh làm tổn thương sâu sắc.
“Xảy ra chuyện gì à?” Phạm Lan Lan nhìn Bạch Thanh Dung nghiêm túc hỏi, nếu không xảy ra chuyện gì, sao Bạch Thanh Dung lại tiêu cực như vạy.
“Anh ấy muốn em bỏ đứa con này, lẽ nào em còn không biết cha của đứa trẻ trong bụng mình là ai sao? Lẽ nào trong lòng anh ấy em lại là loại người hư hỏng đến vậy sao?” Bạch Thanh Dung cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói mang đầy sự đau khổ, cùng sự tổn thương vô cùng.
“Anh ta còn dám làm những chuyện như vậy sao, Thanh Dung em chờ đi, chị đi bắt anh ta đến đây xin lỗi em.” Phạm Lan Lan nói xong liền tức giận thở phì phò rời đi, Bạch Thanh Dung muốn giữ cô ấy lại, nhưng lại bị Hạ Dũng ngăn cản.
“Để cô ấy đi đi, anh tin cô ấy sẽ biết chừng mực.” Hạ Dũng sao lại không rõ hậu quả khi Phạm Lan Lan đưa Lâm Thành Phong đến chứ.
Anh sớm đã nhìn thấu, anh và Bạch Thanh Dung sớm đã định trước có duyên mà không có phận, nếu không thì tại sao mỗi lần anh thấy mình có cơ hội, vui mừng khôn xiết ngỡ rằng mình có thể ở bên cô, thì lại một lần nữa mất cô trong tầm tay.
Những lần đả kích như vậy lần nào khiến anh vui mừng, nhưng sau đó lần nào cũng làm anh thất vọng.
Từng lần bỏ lỡ ấy, có thể chứng minh anh và Bạch Thanh Dung thật sự không có duyên ở bên nhau đến hết đời.
Phạm Lan Lan cầm máy ghi âm đi tới phòng làm việc của Lâm Thành Phong, Cường cũng không ngăn cô lại.
“Có chuyện gì không?”
Lâm Thành Phong để Cường ra ngoài, đặt tài liệu xuống nhìn cô hỏi.
“Anh nghe cái này đi.” Phạm Lan Lan mở máy ghi âm lên, bên trong liền xuất hiện giọng nói của Dương Nhạc Nhạc
Lâm Thành Phong nghe xong mặt liền biến sắc, không ngờ kết quả lại là như vậy.
Trên mặt anh lộ rõ sự hối hận, nghĩ đến đứa bé trong bụng Bạch Thanh Dung, hôm đó anh còn nói những lời tàn nhẫn như vậy nữa, anh đúng là tội đáng muôn chết mà.
“Cảm ơn cô.” Lâm Thành Phong cảm kích nhìn Phạm Lan Lan.
“Anh không cần cảm ơn tôi, tôi cũng là vì Thanh Dung thôi, tôi không đành lòng nhìn dáng vẻ đau khổ buồn bã không gượng dậy nổi của em ấy thôi. Lâm Thành Phong, nếu như anh đã có được Thanh Dung thì hãy đối xử thật tốt với cô ấy, trên đời này không phải chỉ có mình anh yêu cô ấy thôi đâu.”
Phạm Lan Lan nói xong liền đứng dậy cầm túi xách rời đi, Lâm Thành Phong cầm điện thoại lên gọi cho Bạch Thanh Dung, nhưng lại bị Bạch Thanh Dung dập máy.
Anh gọi lại cho cô mấy lần, Bạch Thanh Dung trực tiếp tắt điện thoại, anh đứng dậy cầm áo khoác rời khỏi phòng làm việc, vừa hay gặp Cường bên ngoài, sau khi bảo Cường ở lại xử lý mọi việc, liền vào thang máy rời đi.
Anh nợ Bạch Thanh Dung quá nhiều rồi, cô trước nay luôn chung thủy yêu anh, vậy mà anh lại hết lần này đến lần khác làm cô tổn thương, lần này lại quá đáng như vậy, suýt chút nữa anh đã hại chết đứa con của hai người, Bạch Thanh Dung không nghe điện thoại là chuyện đương nhiên.
Trải qua chuyện lần này anh thực sự rút ra bài học rồi, bất kỳ ai cũng không đáng tin, ngay cả những gì mình nhìn thấy đều có thể lừa mình, sau này anh sẽ tuyệt đối tin tưởng Bạch Thanh Dung.
Anh lái xe thẳng đến nhà Hạ Dũng, tuy trước nay anh chưa từng xuất hiện, nhưng trong khoảng thời gian một tháng nay, anh luôn cho người âm thầm bảo vệ Bạch Thanh Dung, dù anh có hận cô lên giường với Cố Sâm đi chăng nữa, nhưng đến cùng anh vẫn không thể từ bỏ tình yêu trái tim dành cho cô, mà luôn sai người ở bên cạnh bảo vệ cô.