Mộ Vãn Tình lập tức lại nghĩ tới chuyện chung thân đại sự của Cố Tĩnh Minh.
"Tĩnh Minh, nhìn xem em trai con thật hạnh phúc, con cũng chạy nhanh thu xếp tìm một đứa đi."
"Mẹ, chuyện của con mẹ ít nhọc lòng một chút, dù sao mẹ muốn ôm cháu trai, thì thúc giục Tĩnh Trạch nỗ lực hơn, cái này tương đối thực tế."
Sao lại xả đến trên người cô và Cố Tĩnh Trạch rồi.
Lâm Triệt vội xấu hổ ưỡn ưỡn sống lưng.
Mộ Vãn Tình hừ một tiếng, "Khó mà làm được, con lớn hơn bọn nó, đến bây giờ cũng không tìm bạn gái, xem chuyện này như thế nào."
Lâm Triệt biết, về chung thân đại sự của tổng thống, từ khi anh bắt đầu tiền nhiệm, đã bị rất nhiều người suy đoán, nhưng mà, Cố Tĩnh Minh vẫn luôn không nóng nảy.
Hiện giờ ở nhậm mãn ba năm, tất cả mọi người đều bắt đầu suy đoán, tổng thống đại nhân vì sao vẫn luôn không kết hôn.
Vốn dĩ bên ngoài cũng không ai nhắc tới tới, nhưng mà, vừa lúc gặp năm nay lại là lần tổng tuyển cử mới, có thể liên nhiệm hay không, còn xem mấy tháng cuối cùng trong năm nay sẽ thế nào.
Cho nên, việc chung thân đại sự của Cố Tĩnh Minh, lại lần nữa bị người lấy ra nói lên.
Lúc sau, Mộ Vãn Tình nói thẳng, "Buổi tối phòng đã sắp xếp xong, hảo, mẹ cũng không quấy rầy hai đứa các con, trở về nghỉ ngơi đi, Tĩnh Trạch, con cũng không cần trò chuyện với Tĩnh Minh, để Lâm Triệt một mình trong phòng sẽ nhàm chán."
Lâm Triệt liếc mắt nhìn về phía Cố Tĩnh Trạch ở đối diện một cái.
Lại ở nơi này......
Nhìn Lâm Triệt rời đi, Cố Tĩnh Minh cười nói vớ Cố Tĩnh Trạch, "Em dâu thoạt nhìn không tồi."
Cố Tĩnh Trạch thở dài, "Còn không phải bị ép."
Cố Tĩnh Minh cười, nhìn Cố Tĩnh Trạch, "Anh thấy hiện tại cũng không giống như bị ép, em tốt với cô ấy, chẳng lẽ cũng bị ép?"
Cố Tĩnh Trạch nói, "Nếu cưới cô ấy, cô ấy chính là vợ của ta, theo lý em nên tốt với cô ấy một chút, nếu không, cô ấy mới 23 tuổi, loại cuộc sống hôn nhân này, có chút không công bằng với cô ấy."
Cố Tĩnh Minh thâm trầm nhìn một bên, không nói chuyện.
Nhưng thật ra bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, Cố Tĩnh Minh hỏi, "Ngày đó em gọi điện thoại hỏi qua anh, có một người, tên là gì, không cẩn thận xông vào đội hộ vệ Lưu Ly Cung?"
Nơi ở tổng thống có tên gọi là Lưu Ly Cung, hộ vệ đội cũng kêu thành đội hộ vệ Lưu Ly Cung, là hộ vệ nghiêm minh nhất bên cạnh tổng thống.
Cố Tĩnh Trạch nhớ tới chuyện ngày đó, "Không sai, là người đại diện Lâm Triệt, ngày đó không quấy nhiễu đến anh chứ?"
Cố Tĩnh Minh đôi mắt dừng một chút, con ngươi lạnh nhạt vài phần, "Không có."
"Vậy là tốt rồi."
"Cô ấy tên là gì?"
"Du Mẫn Mẫn." Cố Tĩnh Trạch nói.
Cố Tĩnh Minh không rõ ý vị gật gật đầu.
Hai người hàn huyên chính sự trong chốc lát, liền từng người về phòng.
Cố Tĩnh Minh nhìn Cố Tĩnh Trạch rời đi, nói với bí thư Trường bên cạnh mình, "Đi tra Du Mẫn Mẫn một chút, bảo đảm chuyện ngày đó, cô ấy không lưu lại thứ gì.
"
Bí thư Trường tất nhiên minh bạch, gật gật đầu lui xuống.
Lâm Triệt ở trong phòng, qua lại dạo bước hồi lâu, nghe được cửa phòng mở ra, mới cả người trực tiếp nhảy xuống khỏi giường.
Thấy Cố Tĩnh Trạch đi vào, Lâm Triệt đỏ mặt kêu Cố Tĩnh Trạch, "Cố Tĩnh Trạch, anh vừa rồi làm gì?"
Cố Tĩnh Trạch vẻ mặt đạm nhiên, "Vừa rồi anh làm gì đâu?"
Thấy bộ dáng anh giả ngu, Lâm Triệt càng tức giận kêu lên, "Mới vừa rồi anh ở phía dưới trộm sờ em!"
Cố Tĩnh Trạch ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Lâm Triệt, "Vậy thì sao?"
"Anh anh anh, anh chơi lưu manh!"
Cố Tĩnh Trạch buông tay nói, "Anh làm vậy không phải vì cuộc sống hôn nhân của chúng ta có vẻ càng chân thật sao"
Lâm Triệt vẻ mặt hắc tuyến, "Vậy vừa rồi anh cũng đủ tự nhiên."
Cố Tĩnh Trạch cười nói, "Em cũng rất tự nhiên."
"Không không không, kỹ thuật em diễn kém, không tự nhiên bằng anh".
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, cười nói, "Vậy ý em, vừa rồi biểu tình của em kỳ thật đều là thật? Vậy...... Mặt hồng như vậy, đều là sự thật?"
Lâm Triệt bị anh nói trên mặt hồng lớn hơn nữa, "Ai đỏ mặt!"
"Em muốn anh lấy gương soi cho em một chút không?" Cố Tĩnh Trạch đứng dậy đến gần vài phần nói.
Lâm Triệt vội lui về phía sau vài bước, "Không cần!"
Lâm Triệt rất bội phục anh, dưới loại tình huống này, anh thế nhưng còn có thể phát huy tốt như vậy, trình diễn xuất sắc như vậy, làm cô đến nay phân không rõ thật giả.
Nhìn ánh mắt Cố Tĩnh Trạch hiện lên ý cười, giống như muốn xem vào linh hồn sâu thẳm của cô, cô nhanh lấy cớ nhanh vào phòng tắm, tắm rửa, thay quần áo, đi ngủ sớm một chút chút, sớm một chút rời khỏi nơi này.
Tóm lại, về sau vẫn ít tới Cố gia tương đối tốt.
Đến bây giờ, giống như còn có thể cảm giác được tàn lưu xúc cảm anh ở chân cô, một trận điện lưu xẹt qua, làm cô nhanh lắc đầu, đã quên cái loại cảm giác tình cảm mãnh liệt này.
Ngày hôm sau.
Lâm Triệt đi theo công ty cùng tham gia gameshow Toàn dân người thắng có ratings siêu cao đứng đầu.
Công ty rất coi trọng cái này, Du Mẫn Mẫn giúp Lâm Triệt mượn quần áo thật quý.
Nhìn trong túi quần áo và giày cao gót, Du Mẫn Mẫn cười nói, "Thật là không tồi, có điều, Cố gia hẳn là có nhiều quần áo quý hơn cái này."
Lâm Triệt nói, "Phải không? Nhưng mà em có chút xem không hiểu, không biết cái nào là quý, bằng không lần sau Chị Du giúp em qua đó nhìn xem."
"Chị? Thôi bỏ đi, Cố gia có thể tùy tiện vào sao."
"Hửm? Không được tùy tiện vào sao?" Lâm Triệt có chút kinh ngạc.
Du Mẫn Mẫn lười giải thích với cô: "Em đương nhiên được tùy tiện vào, nhưng chúng ta không được, được rồi, chuẩn bị một chút, đi hoá trang."
Lâm Triệt rất nhanh tới đài truyền hình.
Tiết mục này có phòng trang điểm chuyên dụng, Lâm Triệt một đường đều rất hưng phấn, nhìn nơi nơi.
Không bao lâu, Lâm Lị cũng tới.
Liếc mắt một cái nhìn thấy Lâm Triệt thế nhưng cũng tới tham gia tiết mục, cô ta hừ một tiếng, đi qua bên cạnh Lâm Triệt
"Hiện tại tiết mục này cũng hạ giá, con chó con mèo gì, đều có thể tới tham gia." m thanh Lâm Lị lớn không nhỏ, từ phía sau truyền đến.
Du Mẫn Mẫn nhìn thoáng qua Lâm Lị, giống như nói chuyện phiếm với Lâm Triệt, "Nghe nói người Comilla, giống như vừa mới bị xuống đài, không biết thật hay giả, có người nhìn đến thấy cô ta chạy đến huyện thành ngỏ đi chạy sô, một hồi một vạn khối đều đi, xem ra thật là thiếu tiền."
Lâm Lị phía sau nghe sắc mặt biến đổi.
Nghĩ đến trong lòng dù sao kiêng kị Cố Tĩnh Trạch, hừ một tiếng, cô cao ngạo ngẩng đầu lên mang giày cao gót đi ra ngoài, "Nơi này không khí thật kém, đi, chúng ta tìm phòng hóa trang tư nhân hoá trang thôi".
Lâm Lị mang theo trợ lý phần phật đi rồi.
Lâm Triệt nói, "Đi đến nơi nào thì phiền đến nơi đấy, thật là."
Du Mẫn Mẫn mỉm cười, nhưng thật ra nhìn thấy di động vang lên, cô vừa thấy dãy số, trong lòng chấn động, nói với Lâm Triệt, mình đi ra ngoài tiếp điện thoại, liền đi trước.
Tới rồi ngoài, Du Mẫn Mẫn mới tiếp điện thoại tới.
"Này, ngài hảo."
"Du tiểu thư, có chút lời, tôi muốn gặp hai mặt nói một chút, để dễ nói hơn, tôi có thể đi tìm cô."
Du Mẫn Mẫn hít một hơi thật sâu, "Tôi đã nói, ngày đó chỉ là ngoài ý muốn, tôi không có bất luận mưu kế gì."
"Chúng ta có thể gặp mặt nói chứ?"
"Được rồi...... Nếu ngài lo lắng tôi trộm ghi âm, gặp mặt nói cũng được."
Bên trong.
Lâm Lị trộm nhìn Lâm Triệt bên trong, tức mặt đều xanh.
Kéo trợ lý qua một bên, cô ta nói, "Trong chốc lát, cô tìm quần áo Lâm Triệt, cô nhìn thấy cái túi của nó không, bên trong nhất định là quần áo đêm nay nó muốn mặc, trong chốc lát cô đi vào......"