“Cả lớp,hôm nay chúng ta có một học sinh mới chuyển tới”
“Em tự giới thiệu về bản thân mình cho cả lớp đi” – Thầy giáo quay sang nói với người học sinh đó,để cậu bớt thấy bỡ ngỡ.
“Xin chào mọi người,tôi là Takashi Sumimoto,rất vui được làm quen và mong mọi người giúp đỡ” – nói xong cậu cúi chào.
Takashi chuyển đến ngôi trường này từ Oita, đảo Kyushu ở miền nam,gia đình cậu ta sống lưu vong ở Mỹ,để lại mỗi mình cậu.Lớn lên trong sự chăm sóc,dạy dỗ của bà ngoại,tự lập là chuyện quá đỗi bình thường,nhưng đó không phải lý do cho việc cậu chuyển tới học ở Tokyo để mấy năm nữa học đại học cho tiện.
Tình cờ,Takashi lại được xếp chung bàn với Haruka Kaneki,người bạn thân thiết thưở thiếu thời,một cô gái sống trong vỏ bọc của một chàng trai với xuất thân thuộc giới thượng lưu,cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn,được chú họ cưu mang,gia đình cô sở hữu tập đoàn tài chính lớn thứ 3 Nhật Bản.
Tất nhiên lúc này Haruka không ở trong vỏ bọc của mình mà với một nhân dạng khác,một cái tên con gái hơn: Haruna. Là một người khôn ngoan cá tính mạnh mẽ, hướng ngoại nhưng tính cách của cô lại lạnh lùng,ít nói và không bao giờ để người khác biết chút gì về mình.
Còn Takashi,lại là một con người sống cực kì nguyên tắc,dễ mến,hiền lành nhưng lại hướng nội,nhút nhát. Haruka sớm nhận ra Takashi,nhưng cậu ta lại không nhận ra Haruka,cả buổi học họ không bắt chuyện với nhau,không nói với nhau lấy một câu.
Nhìn Haruka,Takashi lại nhớ đến người bạn thân hồi nhỏ mà mình gắn bó nhưng đã quên mất tên gọi,đã 8 năm trôi qua và họ thay đổi nhiều,cậu chỉ liên tưởng đến mái tóc bạch kim,đôi mắt xanh lam và khuôn mặt ưa nhìn của cậu bạn thuở thiếu thời .
Nhìn Haruka lúc này,Takashi cảm thấy xao xuyến vì sự xinh đẹp của cô,chỉ cần nhìn,Haruka đã nhận ra hết nội tình nhưng cũng bẵng đi,không quan tâm lắm.Hồi còn bé Haruka có một ngoại hình là một cậu bé cool ngầu,gây được sự chú ý nhất định từ tụi con gái trong lớp.Với Haruka,Takashi hồi nhỏ là một kẻ bám đuôi không hơn không kém nhưng cũng không tỏ ra khó chịu vì điều đó, còn Takashi coi cô như người bạn tri kỉ thân thiết nhất của cậu.
“Mình có nên bắt chuyện với cậu ấy không nhỉ ?” – cậu nghĩ bụng.
“Takashi,em có thể lên bảng biểu diễn cho cả lớp về tích vô hướng ?”
“Chết dở,mình quên mất hôm nay là môn toán !”
Đấu tranh tâm lý mất một lúc,Takashi dành hết can đảm để bắt chuyện với anh bạn bàn trên tên là Toumai.
Toumai-kun,tên thật là Tsubasa Hokagi,đang giải nốt các câu cuối của bài toán trên bảng.
“Cậu gì ơi,cho mình hỏi về tích vô hướng nhé,mình quên béng mất rùi”
“Cậu tìm đúng người để hỏi rồi đó” – anh bạn bàn trên trả lời.
Sau khi được Toumai chỉ cho,Takashi thong thả lên bảng giải bài toán,thầy giáo gọi Haruka cho nhận xét về bài giải.
“Haruna-san,bạn nhận xét cho tôi về bài làm của Takashi-kun”
“Bài làm của bạn ấy căn bản đúng,nhưng thiếu gần hết dấu vector”
“Ồ phải rồi” – Takashi nghĩ bụng.
Haruka điềm nhiên ngồi xuống,thành tích học tập của cô quả nhiên vượt trội so với hầu hết học sinh trong lớp,nhất là ở môn ngoại ngữ.
Cuối buổi học,khi cả lớp ra về hết,Takashi ở lại,trò chuyện với Toumai.
“Cảm ơn cậu,nếu không phải vì ẩu chắc mình có thể giành điểm cho bài toán vừa rồi”
“Có gì đâu, nếu cầm giúp thì cậu cứ nói,bạn bè luôn giúp đỡ lẫn nhau mà… ,từ nay cậu cứ gọi mình là Toumai-kun”
Họ ra về,trò chuyện vui vẻ với nhau.
Trường cao trung Mutsuki có một khu ký túc xá,một phòng có 2 học sinh xếp bất kỳ,cả hai người họ đều được xếp chung với nhau ở một căn phòng cuối hành lang,trông căn phòng nhìn như căn hộ chung cư có hai phòng ngủ.
“Căn phòng đó ở đâu nhỉ…” - Takashi mải tìm kiếm.