“Hai người ăn vui vẻ không, Naomi về từ bao giờ thế”
“Em vừa mới về thì thấy thằng đực rựa này trong nhà mình, anh chứa chấp hắn có phải không, Onii-chan ?, mà Onee-chan bây giờ đến nhà em muộn thế ạ…”
“Chị ngủ tạm ở nhà em vậy, hôm nay chị không muốn về, với cả chị là con nhà Sumimoto mà, chị có quyền được ngủ tại nhà của cha mẹ mình mà”
“Etou, có khi là không đủ phòng đâu, Haru-chan, nhà mình cả 3 người mỗi người một phòng rồi, thế để mình đưa cậu về nhé…” – Takashi trả lời…
“Không cần đâu, mình muốn ngủ chung với cậu” – Haruka nói…
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Shinji và Naomi đều đồng thanh hét lớn…
“Haruka-san ngủ chung với Takashi-senpai sao ?”
“Thực ra là từ hồi cao trung rồi, chẳng qua bây giờ nhắc lại cũng thấy hơi là lạ thôi” – Haruka nói xong, ngay lập tức Naomi giường như hóa đá…
“Anou, thế để mình bố trí chỗ ngủ cho cậu vậy”
“Với cả anh biết câu mà chú ở nhà nói với em gái anh đó, để anh nhắc lại: …(Chương 36)…, đúng không Shinji ?” – Takashi nói thêm.
Thế là Shinji cũng hóa đá theo…
“Thế bây giờ 2 đứa về phòng ngủ đi, để anh bố trí phòng ngủ cho Haru-chan, Shinji, cậu ngủ phòng tôi đi, tôi sẽ ngủ ở phòng của bố mẹ tôi hồi trước”
“Haruka-nee, chị định ngủ chung với senpai thật à”
“Quyết rồi thì miễn bàn luận” – Haruka nói.
Trong căn phòng đó, Haruka đang tắm, Takashi đang ngồi ở ngoài, vừa tắm xong, cô bước ra, thì nhìn thấy Takashi đang nhìn mình đỏ mặt, anh quay mặt ra đằng sau và nói…
“Haruka, cậu mau thay đồ đi”
“Ừ, được rồi, chờ mình chút, với cả hồi cao trung, cậu nhìn thấy mình tắm rồi mà, sao phải ngại” – Haruka thắc mắc…
Đi được vài bước trong phòng, Haruka trượt chân ngã đè lên người Takashi, đúng lúc này Naomi đi vào trong phòng , đang tung tăng và thấy…
“Onii-chan cho em mượn đồ của anh…Ủa…Onii-chan !!!, anh là đồ biến thái.”
“Nhân tiện, nhà cậu có đồ ngủ không, cho mình mượn, đồ lót sạch thì mình có trong túi xách cá nhân nên không cần”
“Ừm, được rồi, nhân tiện mình đi lấy cái đệm để mình ngủ dưới đất đã”
“Không cần, đằng nào đây cũng là giường đôi, cậu ngủ trên đó với mình cũng được” - Haruka đề nghị.
Takashi đồng ý và lấy đồ luôn…
Buổi tối họ ngủ chung với nhau, 2 người nằm sát mép giường được một lúc nhưng…
“Takashi, mình muốn ôm cậu ngủ như hồi trước, bình thường ở nhà mình có mỗi một mình mình, buồn lắm”
“Ừm, được rồi mà, nằm đè lên tay tớ cũng được” – Haruka và Takashi ôm nhau ngủ, họ ngủ một giấc ngon lành, như một cặp vợ chồng, sáng ra Takashi dậy sớm hơn Haruka để làm bữa sáng”
Vợ chồng chủ tịch Hiroshi lúc này đang chơi golf ở Hawail, ngay lúc này Cecilia gọi cho họ
“Bố mẹ đi mà chẳng rủ con gì cả, thiệt tình”
“Ô kìa, mà tình hình ở nhà thế nào rồi, có ổn không”
“Cũng được ạ, Eri-nee giải quyết vấn đề khá nhẹ nhàng, còn Haruka-san thì vẫn như mọi khi thôi ạ”
“Thế thì tốt, cố gắng phát huy, có gì cứ gọi cho bố mẹ nhé, Cecil-chan…
Trong khi đó Makoto và Toumai vẫn đang đi chơi vui vẻ với nhau, Takashi cũng gọi.
“Hai người ở đâu mà sao không thấy có nhà thế, Toumai”
“Chẳng là, tôi với Mako-chan đi chơi riêng ấy mà, ở hồ Biwa, giá như ông cũng được thấy phong cảnh đẹp đẽ ở đây nhỉ, với cả bọn tôi ở bên nhau vui lắm, ông ế mà, làm sao hiểu được cảm giác đi du lịch cùng gấu như thế nào…”
“Chờ đấy, tôi đảm bảo với ông là kiểu gì ông về đến nơi, tôi cũng sẽ có gấu đó”
“Ok, tôi chờ được xem mặt cô bạn gái của ông, Taka-kun”
Takashi gác máy, vẻ mặt có vẻ hiếm ác, anh ta nghĩ “Chế nghĩ tôi không có bạn gái là hơi bị nhầm rồi đó”, đột nhiên Haruka nói…
“Mình không muốn đi làm nữa, hay chúng mình đi trốn đi, Taka-kun”
“Nhưng mà còn công việc ở Tokyo, cậu cứ để nó dang dở vậy sao”
“Nó không còn quan trọng với mình nữa, chỉ có cậu là quan trọng với mình”
“Ừm, thế bọn mình đi về Osaka đi” – Takashi đề nghị
Thực ra là để tạo bất ngờ, Takashi đã nhắn tin với Toumai, anh ta lại nói với Mako:
“Tình hình là Takashi và bạn gái cậu ấy cũng bay vào đây, dù sao thì đi cũng nên có một hội, sẽ vui hơn, cơ mà trước hết, bây giờ mình sẽ chỉ dành thời gian, cho cậu thôi, Mako-chan”
“Ara, cậu văn vở quá đó, nhưng mà nghe cậu nói thế mình thích lắm, Toumai-kun”
Trong khi đó Eri nhận được tin nhắn từ Haruka, cô nói với Cecilia:
“Haruka-chan bỏ việc về Osaka rồi, có vẻ như con bé nản với chị rồi, nhỉ”
“Em nghĩ chị ấy chắc đang muốn một nơi nào đó yên tĩnh thôi, dù sao chị ấy làm việc cả năm rồi, em nghĩ nên cho chị ấy thời gian nghỉ ngơi”