Chủ tịch đang tưới cây trong vườn nhà,xung quanh có một bụi hoa cẩm tú cầu,thấy Haruka,chủ tịch ngừng làm.
“Cháu dạo này chẳng chịu đến thăm cả,gia đình chú ở bên Na Uy có mấy khi lũ trẻ gọi điện đâu,hôm nay ở đây dùng bữa đi,chú không muốn phải ăn một mình” - chủ tịch Hiroshi nói.
“Có cháu thường ngày ở đây,mà tại sao chú phải than thở ăn một mình” - Eri,chị họ của Haruka lên tiếng,Eri rất giàu,cô có một du thuyền lớn riêng,nhưng vẫn là thực khách ở nhà chủ tịch Hiroshi
Chủ tịch Hiroshi là chú ruột của Haruka,kế thừa gia sản mà bố mẹ Haruka để lại,ông ấy là một trong những cá nhân có tiếng nói ở giới thượng lưu Tokyo,cả dòng họ của Haruka chỉ còn có gia đình chủ tịch,Eri và Haruka,Eri là con riêng của bố Haruka,cô ấy còn không biết điều đó,chủ tịch cưu mang cả hai chị em,Eri thì luôn muốn nắm quyền cao nhất trong tập đoàn,còn Haruka thì lại muốn học để trở thành một luật sư.
“Em gái,ở kí túc xá có vui vẻ không,nghe nói ở đó chỉ toàn một lũ con nhà nghèo”
“Nhà nghèo,nhưng họ vẫn là bạn em,chị đừng có nói như thế,không là em không khách khí nữa” - Haruka có vẻ không hài lòng.
“Thôi được rồi mấy đứa,đi vào đi,chú có việc cần nói chuyện”
Chủ tịch lấy ra đơn thư từ đại sứ quán Canada,và một đơn xin học viết sẵn gửi tới đại học Montreal,đưa cho Haruka.
“Đây là tương lai của cháu,tùy cháu quyết định,du học mất bao tiền,chú chi,đừng ngại’
“Chị sẽ học cùng em,khoa kinh tế học,chúng ta sẽ thuê một căn chung cư hạng sang ở đó”
Haruka suy nghĩ một hồi lâu,vì đi du học sẽ thay đổi nhiều thứ,nhất là tình cảm giữa cô và Takashi,tình cảm của họ mới bén rễ chưa lâu.
________________
Trong khi đó,Takashi thì cứ mơ đến trường kiến trúc Bauhaus,nhưng ngại phải du học nên chỉ muốn học khoa kỹ thuật của đại học Tokyo,là trường có điểm đầu vào cao chót vót,mặc dù môn Toán của cậu chưa ổn,điều đó có nghĩa là phải cố gắng rất nhiều,nhưng kế hoạch đổ bể khi bố cậu gọi điện về,buộc cậu tới Mỹ học đại học Philadelphia.
“Bố cho con thời gian suy nghĩ được không ạ,không thì bố có thể cho con tốt nghiệp cao trung rồi tính đi bố,con chưa muốn rời Tokyo vội”
“Bố không ép con,vì đây là ý kiến riêng của bố,con muốn nghĩ bao lâu cũng được,nếu con trượt,con phải nghe bố,vậy nhé”
“Vâng,được rồi ạ” - Takashi cúp máy
________________
Đến hôm đi đến lễ hội mùa thu,Haruka mặc Yukata,khi đang mặc đồ,Haruka nhờ Takashi:
“Takashi,cậu có thể giúp tôi cuốn đai được không,thật khó khi phải tự làm một mình”
“Được rồi,vậy mình sẽ làm nó thật đẹp” - Takashi nói.
“Haruka,cậu có ghét mình không”
“Tôi không có lý do gì để ghét cậu cả”
Haruka lại nói tiếp:
“Nếu trong thời gian qua,tôi đã có những điều không phải với cậu,thì mong cậu bỏ qua cho tôi,tôi không muốn mang danh một kẻ bắt nạt”
“Cậu có bắt nạt gì mình đâu,mình thấy được cậu trêu trọc,mình cũng bớt tủi thân”
“Vậy sao” - Haruka khá ngạc nhiên.
“Xong rồi đó Haruna,bộ Kimono màu đen của cậu hoàn thiện rồi” - Takashi nói đoạn.
“Cảm ơn,Takashi,cậu cũng khéo tay đấy”
“Có gì đâu mà,ở nhà mình hay làm giúp suốt”
Họ tới lễ hội mùa thu,cả hội khá vui vẻ với nhau,Takashi hứng thú với việc chụp ảnh,Toumai trở thành thánh ăn,còn Makoto thích các trò chơi,riêng Haruka thì vẫn bị động như mọi khi.Takashi xung phong trèo lên câu nêu treo lời ước nguyện cho cả bọn,riêng của Haruka,cô ấy không cho Takashi,xem lời ước nguyện của mình,và buộc cậu phải úp mặt lời ước nguyện của mình xuống,Takashi cuối cùng cũng làm xong sau khi tụt từ trên cây xuống 3 lần,Toumai bày kế:
“Hay là chế xem trộm lời ước nguyện trên thẻ bài của mấy Mị kia đi,để xem là crush của bọn mình nghĩ gì"
“Kế nào ông bày ra cũng hỏng bét cả,thôi ông tự làm đi”
“Chưa làm sao biết kết quả,cứ xông lên đi,sống giữ chết bỏ”
“Thôi được rồi khổ quá đi”
Và thế là kế hoạch ngó nghiêng đó bị phá sản khi thẻ bài của Haruka rơi trúng đầu,hai cô nàng nhất quyết không cho xem,Takashi rút lui với cái đầu u,trách móc Toumai.
“Hay chúng ta lên đồi đốt pháo chơi đi,Toumai mang hộ mình lốc nước ngọt” - Makoto đề nghị,và Toumai xung phong,nhưng chia cả việc cho Takashi,họ chơi pháo rất vui vẻ ở trên đồi,xong rồi Makoto rủ Toumai đi cùng mua chút đồ ăn,lúc này Haruka nói…
“Tôi và cậu cần nói chuyện”
"Thật ra,tôi…" - Haruka ấp úng.
"Đừng lo lắng quá,chắc là Mako-chan và Toumai không thấy phiền đâu"
"Nhưng mà…"
Họ đi xem kịch "Ngưu lang chức nữ" và tới thăm một ngôi chùa Thiền Tông,tự tay Takashi dắt Haruka đến những nơi này,lần này cả hai không còn ngại ngùng nữa mà rất thoải mái với nhau như một cặp tình nhân đúng nghĩa.Tự tay Takashi đưa Haruka về nhà,trên đường về,Haruka khoác tay Takashi.
"Hôm nay vui thật,lần sau mình đưa cậu đi nữa nhé,chịu không"
"Tôi muốn cho cậu một thứ" - Haruka quay ra,tỏ ra một vẻ dịu dàng,dễ mến,cô đặt một nụ hôn lên trán Takashi,họ nhìn nhau và hôn một nụ hôn đích thực.
"Tôi thích cậu,Takashi"
Tim Takashi như loạn nhịp,cậu đỏ mặt.
"Mình,mình…"
"Thôi,nói thế thôi,đi về nào" - Haruka ngắt lời.
Ở kí túc xá,họ ôm nhau,ngủ ngon đến tận sáng.
"Chào cậu,Haruna"
"Tôi muốn nói một chuyện rất quan trọng,với cậu".