• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc sau, họ thức dậy, Haruka và Takashi thay đồ, Haruka thì đang tắm tại phòng riêng trong khách sạn, Takashi tắm nhanh trong phòng tắm chung ở gần bãi biển, xong xuôi, anh thấy Hanami đang ở bãi biển, anh lại gần nói…

“Làm em chờ lâu rồi,

Hanami thì khoác cánh tay mình với Takashi, cô với anh đi dạo bên bờ biển, đi được một lúc…”

“Trời hôm nay đẹp ghê, Hanami”

“Vâng, anh có thể cho em, nắm lấy bàn tay anh được không” – Hanami nói…

Takashi nhận thấy điều không ổn, anh nắm lấy cổ tay Hanami, cô cảm thấy khó chịu, nghi ngờ Takashi né tránh mình, nhưng mà chỉ chốc lát, cô lại chủ động nắm lấy bàn tay anh.

“Takashi, vỏ ốc kìa, chắc em sẽ lượm nó về làm kỉ vật…”

“Tùy em thôi, dù sao đảo Rhodes cũng có nhiều thứ để chúng ta tận hưởng…”

“Ý anh là sao cơ, Takashi ?” – Hanami tò mò…

“Anh thích cảm giác làn gió thổi qua mái tóc mình, tiếng rì rào của sóng, và lời thì thầm của người mình yêu, nhiều khi anh cũng không rõ ý nghĩa nó là gì, nhưng anh thích cảm giác đó…”

“Em hơi mỏi chân một chút, anh có thể… ?”

“Ừm, lên đi, anh cõng” – Takashi ngồi xuống để cõng Hanami lên…

Hanami quàng tay sau cổ anh, cô thì thầm vào tai anh, cô nói:

“Hôm nay em vui lắm, cảm ơn anh nhiều…”

“Không có gì đâu, Hanami-chan”

Trong khi đó, ở đằng sau của khách sạn, ngay ở sảnh, Zentaro-san, chủ tịch Hiroshi, ngài Kurt Kerschel, giám đốc Erwin Hart và Sir Andrew đang đứng nói chuyện với nhau…

“Đến Rhodes, tôi có một thứ mà không biết các vị có thích hay không, nhưng tôi nghĩ là mọi người sẽ thích, đó là thú chơi của tôi, ngoài xe cổ và Audiophile ra, chúng ta sẽ đi dạo quanh đảo bằng thứ này…”

“Harley-Davidson sao, tôi bất ngờ đấy, nhưng rất tiếc tôi lại không điều khiển được xe côn, xin lỗi ngài, có lẽ tôi sẽ ngồi ghế sau vậy” – Chủ tịch Hiroshi nói.

“Chán cậu quá, thế mọi người ở đây đều có thể lái xe côn được phải không ?” – ngài Kurt hỏi.

Tất cả mọi người gật đầu, họ lên xe đi vòng quanh đảo…

“Tất cả những bà vợ đều đi Spa rồi, chúng ta có thể tận dụng thời gian này để đi nhậu thoải mái, tôi nghĩ là một chiếc bàn cạnh bờ biển không phải ý tồi, hai két bia và một hộp xì gà không phải ý tồi, đồ nhắm thì không cần phải lo, nhưng mà có còn hơn không…” – Zentaro-san đắc ý…

“Không phải như thế, ý em là nếu như senpai thích ở đây lâu hơn thì không vấn đề gì, tại vì dù sao đã đi du lịch thì cứ tận hưởng cho đã đi, rồi đến khi về nước thì phải chú tâm vào làm việc, không được than phiền, ngày thường ở nhà thì làm tôi tớ cho vợ, bây giờ được tự do thì tội gì không chiều chuộng bản thân, phải không senpai” – chủ tịch Hiroshi nói.

“Vậy sao chúng ta không làm luôn một bữa tiệc hải sản với bia Paulaner nhỉ, Xúc xích Wurzburg và nướng kiểu Thổ Nhĩ Kì, nghĩ đến cũng đã thấy thèm rồi, tôi sẽ không chờ đến Oktoberfest đâu, tôi đã đặt một xe đông lạnh toàn đồ từ Đức mang sang, chúng ta có thể ngấu nghiến cả tháng cũng được…”

“Ngài Kurt có vẻ rất sành về ẩm thực, tôi cũng muốn có cả Sauerkraut và Salad mặn trên bàn tiệc nữa, nếu muốn chúng ta có thể tiến hành tối nay, tôi không ngại vào bếp đâu, thực ra tất cả chúng ta có thể vào bếp nếu muốn, mong là bếp trưởng không ngại hướng dẫn vì dù gì chúng ta cũng đã thuê cả khách sạn này rồi mà, chắc là không có vấn đề gì đâu…” – Sir Andrew nhận xét.

“Ý hay đó, tôi sẽ đặt yêu cầu với khách sạn luôn, coi như chúc mừng tiệc cưới thành công vậy, đồng thời cũng nên tạo bất ngờ cho các bà vợ của chúng ta, vậy tiến hành thôi.” – Giám đốc Hart nói thêm.

Sau đó, tất cả những người đàn ông đều làm các cách để tiến hành một bữa tối hoàn hảo như đã định, họ tiến hành ở một bàn tiệc riêng ở ngoài trời, bởi vì bên trong đã chật kín khách và đây là một bữa tiệc của giới siêu giàu nên nó được tổ chức tách biệt với bữa tiệc dự định của nhà Kaneki…

Khách mời của gia đình Kerschel thường tự trả tiền cho thời gian lưu trú cũng như chi phí mà họ còn ở đảo, vì thế dù chuẩn bị trước nhưng cũng rất may họ không mất quá nhiều tiền. trong lúc này tất cả các nhân vật đang dùng bữa tại các bàn tiệc lớn, chủ tịch Hiroshi hỏi Jurgen…

“Cậu Jurgen, công tác chuẩn bị tiệc cưới như thế nào, có ổn không…”

“Ngài yên tâm, tôi sẽ đảm bảo mọi thứ chuẩn nhất có thể, rất cảm ơn sự trợ giúp của mọi người, cũng như nhân lực của khách sạn cũng giúp chúng tôi rất nhiều, nếu mọi thứ suôn sẻ, sau đám cưới, tôi muốn mời ông chủ khách sạn, bếp trưởng, ngài và cha tôi dùng bữa, hi vọng mọi người không phiền…”

“Thế thì ổn rồi, cứ để mọi thứ thật nhịp nhàng vào, không cần quá vội đâu, dù sao chúng ta cũng có nhiều thời gian trên đảo, tôi nghĩ thời gian này cậu và Eri-chan nên dành nhiều thời gian cho nhau hơn, vì sau cùng, hai đứa cũng ở với nhau cả đời mà, phải không”

“Chú, mọi việc đều trong tầm kiểm soát mà, với cả không ai được vắng mặt đâu đấy, mai ngày kia lễ cưới sẽ được tổ chức, cháu muốn mọi thứ trong lễ cưới của cháu phải hoàn hảo…” – Eri nói.

“Thế thì tốt, chú biết, chú biết…” - Chủ tịch Hiroshi cười, tất cả mọi người đều nâng ly uống mừng.

Haruka và Naomi thì đang nói chuyện chung với nhau, trong khi dùng món tráng miệng, Hanami và Takashi cười tươi với nhau…

“Onee-chan, ngày hôm nay của chị thế nào, ổn không ạ ?” – Naomi hỏi…

“Nói chung là rất tốt, nhưng chị sẽ không kể, tại vì đó là bí mật”

“Thế thì em tò mò đấy, cơ mà thấy Onii-san và Hanami-chan lúc này, em sẽ thấy hơi ghen thay cho chị đó, nhưng em thấy có vẻ chị đang hơi mất cảnh giác thì phải”

“Chị tin Takashi, anh ấy biết cách làm người khác vui mà, chị biết là anh ấy đang làm gì, vì thế chị sẽ không cần phải nghi ngờ Taka” – Haruka lạc quan nói…

“Mồ, công nhận Onii-san thật may mắn vì có chị đã yêu anh ấy, chứ em cũng không nghĩ anh trai em lại có nhiều mối tình như vậy, đặc biệt là Hanami-chan” – Naomi buột miệng nói.

“Chị tò mò đó, kể cho chị được không, Nao-chan” - Haruka hiếu kì hỏi…

Hanami lườm nguýt cô, Naomi bị dồn vào thế bí…

“Không có gì đâu ạ, em thề là tình cảm của cậu ấy với anh trai em hoàn toàn trong sáng, chứ không có nhiều phút giây mãnh liệt như anh chị đâu ạ” – Naomi nói thêm…

Đến phút này, người bất ngờ hơn và tò mò lại là Hanami, trong khi đó Takashi đe dọa, anh nổi máu…

“Nao-chan, chốc nữa, em đừng có mà bỏ chạy, anh phải hỏi tội em đó…”

“Tha cho em đi, Onii-san” – Naomi vội nói…

“Naomi-chan, cậu nhanh chóng giải thích cho mình đi, phút giây mãnh liệt là như thế nào” – Hanami cũng nói thêm với biểu cảm khó hiểu, như kiểu ép cung Naomi…

Trong khi đó, Haruka lại uống nước quả, cô vẫn không thể hiện biểu cảm gì nhiều…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK