"Hư.. ư..?!" Tà mị rên nhẹ, như đang cố ý nhắc nhở cô, chỉ cần một chút nữa thôi, thân thể trong trắng của em sẽ là của tôi!
"Ư, Đừng... "
Hắn tiếp tục chụp lấy hai cổ tay cô, kéo mạnh lên trên đỉnh đầu, quỳ một gối xuống, ngón tay mang theo dòng điện, cách một lớp áo mỏng, nhẹ nhàng sờ tới.
"Thả tôi ra, tôi bảo anh thả tôi ra....." Hiểu Dao rơi vào trạng thái mơ màng, không biết là do độ cồn còn sót lại, hay do nỗi lòng uất ức, miệng cô gào thét như điên.
Vào giờ khắc này, ngoài việc chỉ biết bất lực, cô còn khát vọng có người tới cứu, nhưng trong thâm tâm cô rõ ràng nhất, sẽ không có bất cứ kỳ tích nào xuất hiện
Ngón tay hắn mơ hồ di chuyển đến gần bầu ngực tròn trịa...
"Ưmh..." Trái tim cô khẽ co rút lại, chân mày vừa vặn nhíu chặt, cắn cắn môi dưới, không dám thở mạnh..... bàn tay hắn từ từ...... dọc theo cơ thể cô, chạm vào bầu ngực......
"Không ngờ trẻ vị thành niên phát dục tốt vậy?!" Giọng điệu tràn đầy trêu chọc
Hắn khiến cô xấu hổ, vô cùng ngượng ngịu. "Anh, anh thật hạ lưu!"
"Cái gì?!" Con ngươi sâu thẳm chậm rãi chuyển hướng nhìn cô, đôi mắt quyến rũ chợt lóe, xuất hiện khuôn mặt rạng ngời điển trai...... Hắn ghé sát bên tai cô, chợt nói. "Em gái, cám ơn đã khích lệ tôi......" Âm thanh dịu dàng phát ra, đồng thời không quên phả hơi thở nóng vào vành tai cô
Một cảm giác tê liệt truyền khắp thân thể cô, bản thân chủ động dùng sức giãy giụa để giảm đi bớt hưng phấn.
"A, chỗ này của em thật là mẫn cảm." Thấy cô bất chợt phản ứng, hắn lại càng hả hê, bàn tay to lớn chậm rãi ma sát trên đầu nhũ hoa ửng hồng......