Mục lục
Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng quát cực lớn của Ngô Hiểu Dao khiến các "trai bao" ở trong hộp đêm đều quay sang nhìn.


Người đàn ông đi trước dàn vệ sĩ đột nhiên bất động, khóe miệng hắn nâng lên, hiện ra tia cười quỷ dị, xoay người, chậm rãi quay đầu nhìn cô.


Ánh sáng mờ ảo đượm mặt hắn, biểu tình hắn lúc này y chang dáng vẻ khi đuổi cô gái trước đó.


Hắn cao hơn một mét tám, vóc người hoàn mỹ, tròng mắt sâu thẳm và chiếc mũi thon, rõ ràng là một kiệt tác thượng đế ưu ái ban tặng. Khí chất kiên định như một vương giả, mang theo cảm giác tà mị, càng không giấu nổi sự siêu phàm.


Đừng nói là người say như Ngô Hiểu Dao, ngay cả tỉnh táo như La Bích Nghi cũng bị con người trước mắt làm cho mù mờ.


Tuy nhiên... hai người đàn ông ngồi cạnh Hiểu Dao không khỏi thoáng rùng mình, khẩn trương ra hiệu, vội vàng huơ tay, ý bảo cô nên ngồi xuống


Ngay cả bản thân mình cô còn không biết là ai, huống chi để ý ám hiệu?!


Hiện tại cô chỉ muốn tìm một người đàn ông phong độ, đẹp trai hơn bạn trai cũ để khỏa lấp nỗi buồn, chủ yếu còn để ra vẻ, người trước mặt này nhất thời thỏa mọi điều kiện mà cô đề ra!


"Cô gái, gọi tôi sao?!" Hắn mở miệng cười đểu, thanh âm trầm thấp giống như người dưới cõi âm, mang lại cảm giác ghê rợn


"Đúng, đúng vậy!" Cô nhanh chóng gật đầu, bước chân tập tễnh đi tới trước mặt hắn, đưa tay nũng nịu kéo chiếc cà vạt của đối phương. "Tôi muốn anh ngồi cùng tôi!" Dùng ngôn ngữ ra lệnh, trong miệng phảng phất mùi rượu, phả hơi thở nóng vào mặt của hắn


Hai hàng lông mày dày đặc của hắn khẽ nhíu, mấy tên cận vệ đứng phía sau lưng đang định ngăn cản hành động thất lễ kia......


"Lùi lại!" Khuôn mặt hắn trầm xuống, uy nghiêm ra lệnh


Ngô Hiểu Dao không thèm để tâm, dùng hết hơi sức kéo chiếc cà vạt, nhanh chóng đè hắn lên ghế sofa


Khi hắn bị cưỡng ép ngồi xuống, hai người "trai bao" hoang mang sợ hãi, bản thân vội vàng đứng dậy, toàn thân run rẩy, đến cả thở mạnh bọn họ cũng không dám.


"À!" Hai mắt hắn chợt lóe sáng, nhẹ nhàng vẫy vẫy cánh tay


Mấy tên cận vệ hiểu ý, nhanh chóng đưa La Bích Nghi đờ đẫn ngu si dẫn đi.


Cô nhìn hắn đến ngây ngất, hoàn toàn không chú ý tới việc bạn mình bị đưa ra ngoài.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK