"Này." Hai nữ sai khiêu khích cô khinh bỉ đi tới trước mặt cô: "Hoá trang cũng không tệ lắm nha."
"Nói nhảm!" La Bích Nghi tức giận nói với nữ sinh kia.
Hai nữ sinh hơi cười, tràn đầy cười nhạo: "Các ngươi chẳng lẽ không biết hôm nay phải dẫn bạn trai, mới có tư cách tham gia lựa chọn công chúa sao??"
À? Còn phải mang theo bạn trai à?? Cô tìm đậu ra bạn trai đây? Nếu như không có bạn trai đông nghĩa cô và La Bích Nghi phải quỳ xuống nhận sai lầm???
Làm cái gì a, tại sao không nói sớm?? Sớm nói cũng không dùng, cô lại không liên lạc được với Dạ Thiên Ưng!!
"Bích Nghi chính là bạn trai tôi!!" Âm thanh này tất nhiên là không chịu thua mà nói cho qua, nhận lấy một màn cười ầm ỉ của cả hội trường.
"Cô thế nhưng lại đáng thương đến mức không phân biệt đâu là đàn ông rồi hả?? Cô không phải là có bạn trai sao? Chẳng lẽ bởi vì quá xấu nên không dám dẫn đến? Hay là bởi vì hắn căn bản cũng không thích cô à??"
Nghe các nữ sinh kia vũ nhục cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngô Hiểu Dao đỏ lên: "Tôi thật sự có bạn trai!" Hơn nữa ở trong lòng của cô, anh là người đàn ông ưu tú nhất trên thế giới!!!
"Ha ha ha ha ha." Trong nháy mắt lời giải thích của cô đã làm toàn trường cười ầm lên......
"Đúng đúng, cô có bạn trai, chỉ là quá xấu có đúng hay không???"
Không phải! Thật không phải! Dạ Thiên Ưng rất tuấn tú, rất tuấn tú!! Cô có thể dễ dàng tha thứ cho bọn họ vũ nhục mình, nhưng là tuyệt đối không dễ dàng tha thứ họ vũ nhục Dạ Thiên Ưng!
Ngô Hiểu Dao nắm chặt quả đấm nhỏ, chân mày nhíu lại thật chặt, tức giận nói không ra được nửa câu.
Đang lúc này......
"A ——–" cả hội trường toàn bộ nữ sinh thét chói tai, Ngô Hiểu Dao tò mò nhìn mọi người. Nhưng ánh mắt của mọi người là nhìn về phía sau của cô.
Cô còn chưa kịp xoay người, thì có một bộ y phục khoác ở trên người của cô.
La Bích Nghi mỉm cười buông lỏng tay Ngô Hiểu Dao. Hai cánh tay khác từ phía sau của cô ôm lấy cô, cũng ở bên tai cô nói ôn nhu: "Bé con, anh tới chậm, xin lỗi."
Cái âm thanh này là?? Nội tâm của cô căng thẳng, nhanh chóng quay đầu lại......
Chỉ thấy Dạ Thiên Ưng đang mỉm cười nhìn cô....
Mà đứng phía sau Dạ Thiên Ưng là Lăng Thánh Quân, Lăng Thánh Long cùng với Hàn Tuấn Hi nữa là ba người.
"Thiên Ưng, anh......" Lời nói của cô có chút nghẹn ngào, cô thật kích động, ở cô rất mất thể diện lúc Dạ Thiên Ưng xuất hiện.
Dạ Thiên Ưng ôn nhu cười, thân thể cúi xuống, khẽ hôn cái trán của cô......
Ưu nhã xoay người nhìn về phía hai nữ sinh khi dễ Ngô Hiểu Dao, chậm rãi nói: "Bởi vì tôi quá xấu rồi, cho nên Dao Dao căn bản không tính toán đến việc dẫn tôi tới đay, chẳng qua tông còn là không biết tự lượng sức mình, sẽ không hù được các người chứ?"
Hai nữ sinh chăm chú nhìn Dạ Thiên Ưng, căn bản không hề nói chuyện, mà là há to miệng mắt nhìn anh không chớp.
Bên trong hội trường tất cả nữ sinh đã bị quân đoàn hoàng tử bất thình lình đến làm cho hôn mê. Chỉ một Dạ Thiên Ưng Nhất đã có thể làm cho các cô gái phun máu mũi rồi, còn một lần xuất hiện bốn người??? Ngay cả Bắc Thiên Thần bên cạnh Tiết Hân Nhiên đều nhìn ngây người.
Bắc Thiên Thần liếc nhìn Tiết Hân Nhiên bên cạnh lại nhìn Dạ Thiên Ưng, trong con ngươi thoáng chốc tràn đầy phẫn hận!
Dạ Thiên Ưng nhìn mọi người mỉm cười, hơi cuối người xuống: "Tôi tên là Dạ Thiên Ưng, là bạn trai Dao Dao, lần đầu tiên tới tham gia loại vũ hội đại học này, hi vọng mọi người quan tâm nhiều hơn nha.".
Hắn vang lên lời tuyên bố, phá vỡ nghi ngờ toàn bộ tin đồn về Ngô Hiều Dao trong sân trường, hơn nữa lấy hình thức ra sân như thế này, khiến cho mọi người giương mắt mà nhìn, không ngừng hâm mộ.....
"Dạ Thiên Ưng?? Anh là Đổng Sự Trưởng của tập đoàn Sony sao?"
"Không thể nào? Thường nhìn thấy trên TV, lần này là chân thật nha."
"Quả thật quá đẹp trai quá xuất sắc rồi!"
Cả bên trong hội trường dấy lên một trận ồn ào, toàn bộ đều đang thảo luận về Dạ Thiên Ưng. Tất cả các nữ sinh đều quăng ánh mắt hâm mộ về phía Ngô Hiểu Dao.
Dạ Thiên Ưng hơi giơ tay lên, chỉ thấy, sau lưng Hàn Tuấn Hi đem một cái hộp màu hồng giao cho anh.
Mở hộp ra, từ bên trong anh lấy ra một sợi dây chuyền kim cương lấp lánh, với con mắt tinh người chỉ cần liếc một cái thì có thể nhìn ra giá trị của dây chuyền rồi!
"Kim cương tình ái! Ba ngày trước Dạ Thiên Ưng lấy một trăm mười triệu Dollar đấu giá thắng được, hắn thật sự là Đổng Sự Trưởng của tập đoàn Sony!!!"
Hồi này, cả hội trường lại đưa tới một trận sóng to gió lớn. Đây là anh muốn hiệu quả, anh muốn ở trước mặt mọi người giới thiệu cô là bạn gái của anh, những người trước kia khi dễ Ngô Hiểu Dao bây giờ đều hâm mộ cô, sùng bái cô!!!
Nghe được những người đó nói ra giá trị của sợi dây, Ngô Hiểu Dao nâng tay Dạ Thiên Ưng: "Em không muốn."
Hiểu Ngô hơi thay đổi. Cô biết, Dạ Thiên Ưng là muốn giới thiệu danh tiếng của cô, nhưng là bây giờ danh tiếng đã là khá lớn, cô cũng không hy vọng quá mức khoa trương, chỉ cần các bạn học cũng biết cô có bạn trai là tốt!
Cô sẽ không nhận món quà quý trọng kia của Dạ Thiên Ưng như vậy đấy! Thật quá mắc, đeo ở trên cổ cũng có thể bị "Đè chết".
Dạ Thiên Ưng cười xấu xa, dán môi ở tai của cô bên cạnh: "Cái này là đồ dỏm, chính phẩm sẽ tặng cho người khác....."
............ Không phải đâu?? Cô thật muốn điên rồi, cả người suýt nữa xụi lơ, thật may là Dạ Thiên Ưng giữ cô lại....
Hiện tại trong lòng cô có rất nhiều khó chịu rồi, nước mắt đều ở trong hốc mắt xoay một vòng.
Dạ Thiên Ưng vừa một cười xấu xa, dịu dàng nói: "Nữ nhân kia chính là Ngô Hiểu Dao, chẳng qua nếu như ngươi phải thật không nếu muốn, vậy ta thật sẽ tặng cho người khác!!"
Anh......Anh quả thật thật xấu!! Quá không là người rồi!!
Cô cả người tức giận suýt nữa muốn sặc khí, cắn đôi môi, hung hăng đánh dưới Dạ Thiên Ưng ngực: "Anh không phải không đùa bỡn em có phải hay không sẽ khó chịu a??"
"Anh à, thích xem ai kia có vẻ ghen đấy." Nói này, Dạ Thiên Ưng liền đem sợi dây trị giá một trăm mười triệu kia là kim cương tình ái chậm rãi đeo ở trên cổ Ngô Hiểu Dao......