Chương 10: Buồn vui nhân sinh, chẳng liên quan đến ta.
Trình Trục bước vào nhà vệ sinh nam, lúc bấy giờ chỉ còn mỗi Lý Hân Duyệt và Thẩm Khanh Ninh đứng bên bồn rửa tay.
Thẩm Khanh Ninh chẳng buồn nhìn nàng, chỉ ngước lên soi gương, thế nhưng Lý Hân Duyệt lại thấy cả người khó chịu, như thể hào quang trong gương chẳng bao giờ thuộc về nàng.
Lý Hân Duyệt vốn định đợi Trình Trục ra ngoài, nhưng chẳng hiểu nguyên nhân gì bỗng nhiên lại tức giận mà quay về chỗ ngồi.
Thật sự là bị khí tràng áp chế.
Nàng cầm điện thoại, hiện tại đã không còn là bạn bè với Trình Trục nữa nên chỉ gửi một tin nhắn điện thoại: "Hiện tại ở trong lòng ngươi ta là gì?!"
Trình Trục sau khi đi WC xong, nhanh chóng trả lời: "Ngươi không ở."
Lý Hân Duyệt xem xong tin nhắn, ngẫm nghĩ một hồi lâu mới hiểu ra, toàn thân như phát điên.
"Sao vậy Duyệt Duyệt?" Trần Dung Dung ngay lập tức bật chế độ hóng hớt: "Trình Trục lại chọc giận ngươi nữa sao?"
Lý Hân Duyệt nói: "Đừng nhắc đến hắn nữa, tức muốn chết ta, lần này ta chắc chắn sẽ không làm hoà với hắn nữa, sau này cho dù hắn có cầu xin cũng không thể."
Lý Duệ ở một bên nghe được tin này, trong lòng cực kì vui sướng, đây chính là kết quả mà hắn mong ngóng đã lâu. Cứ như nếu không có Trình Trục, hắn chính là người có trong tay thẻ số tiếp theo trong hàng chờ, hẳn là sẽ có cơ hội.
Trần Dung Dung ở bên cạnh dỗ dành: "Được rồi mà, chẳng phải chính ngươi cũng đã nói, sau khi yêu đương với hắn, hình như cũng không còn cuồng nhiệt như trước còn gì."
"Đó là hai chuyện khác nhau!" Lý Hân Duyệt đáp lại.
Đúng thật là vậy, thế giới có hàng ngàn hàng vạn cô gái, lúc thích một người thì đầu óc như mụ mị trên mây, thích đến nỗi có thể chủ động theo đuổi người ta. Nhưng sau khoảng thời gian mập mờ rồi hẹn hò, sự cuồng nhiệt ban đầu trong phút chốc liền biến mất.
Lúc chưa bên nhau thì rất thích hắn. Sau khi quen nhau, chả hiểu tại sao lại không còn cảm giác.
Những cô gái này vẫn có thể nói những lời văn vở: "Ta thích mặt trăng lắm, nhưng nếu mặt trăng chạy theo ta thì ta chẳng còn thích nữa."
Trình Trục đã gặp không ít cô gái như vậy, chỉ cảm thấy: "Hằng Nga còn cần tự mình bay lên mặt trăng kìa, các ngươi là cái thá gì?"
Lúc này, Trình Trục đã quay lại chỗ ngồi, phát hiện Lý Duệ đang nhìn về phía mình. Hắn ngay lập tức nhìn lại, làm khẩu hình ‘nhìn cái gì mà nhìn?’
Bắt gặp khuôn mặt luôn bị hiểu lầm là côn đồ lưu manh chuyên bắt nạt bạn bè, cộng thêm khí chất bất cần đời của hắn, Lý Duệ ngày lập tức cúi đầu, giả vờ nhâm nhi cocktail.
Giang Vãn Châu nhìn Trình Trục, hỏi: "Thế nào, bạn gái cũ tìm đến tận nơi rồi đó, có mềm lòng không?"
"Không, vả lại sau này chắc hẳn nàng sẽ không tới tìm ta nữa." Trình Trục nói.
“Ngươi nói cái gì với nàng?” Giang Vãn Châu bắt đầu hóng chuyện.
"Ta nói với nàng, bây giờ ta với ngươi là một cặp."
Trình Trục sợ hắn hóng chuyện, còn sợ hắn hóng chuyện đến độ không ngừng được, hơi bực mình trả lời.
"Cút!" Giang Vãn Châu phút chốc không thể nhịn được mà thốt lên.
Nhưng hắn cảm thấy Trình Trục hiện tại đã khác xưa rất nhiều. Chẳng lẽ tình yêu thực sự có thể khiến nam nhân trưởng thành hơn?
Mặt khác, Thẩm Minh Lãng đang lái chiếc xe Porsche Panamera của mình đưa em gái Thẩm Khanh Ninh về nhà.
Trên đường đi, Thẩm Khanh Ninh chăm chăm nói chuyện trên wechat, tin nhắn điện thoại ting ting không ngừng.
"Ai vậy?" Thẩm Minh Lãng nhíu mày hỏi. Chỉ lo đầu bên kia là con trai.
"Lâm Lộc." Thẩm Khanh Ninh trả lời.
"À, là nàng hả." Thẩm Minh Lãng biết đây là chị em tốt của em gái mình.
Gia cảnh Lâm Lộc khá tốt, ngoại hình dễ thương ưa nhìn, tính cách còn hoạt bát.
Đặc biệt, giọng của Lâm Lộc cực kỳ hay, nghe nói năm tốt nghiệp cấp ba đã làm diễn viên lồng tiếng, hình như còn diễn viên lồng tiếng xuất sắc, kiếm được chút tiền tiêu vặt.
Kiểu con gái này, quả thật là quà trời ban khả năng điều chỉnh thanh âm.
Lần đầu gặp nàng, hắn đã trực tiếp nói với Thẩm Khanh Ninh rằng mình rất có hứng thú với Lâm Lộc.
"Ta sớm đã nhắc nhở nàng, ngươi chính là một tra nam."Thẩm Khanh Ninh thẳng thắn thừa nhận.
Thẩm Minh Lãng: "..."
Lúc này, Thẩm Khanh Ninh đang ngồi ở ghế phụ, tán gẫu với người bạn thân về việc loại nước toner và kem dưỡng da mặt của Sisley có hiệu quả hay không.
Lâm Lộ muốn đổi một bộ sản phẩm chăm sóc da, vậy nên muốn tham khảo ý kiến bạn thân.
Nói chuyện xong, Lâm Lộ hỏi: "Ngươi còn ở trong bar hay đã về nhà rồi?"
"Đang trên đường về."
"Về nhà rồi call video nha? Cho ngươi xem bộ đồ ngủ mới của ta."
"Không, ta phải tẩy trang rồi đi tắm trước đã." Thẩm Khanh Ninh từ chối.
"Ngủ sớm thế, hôm nay ta có cảm giác như cả thế giới đang xem World Cup, cha ta đã gần 50 mà còn nói sẽ dậy lúc 3 giờ để xem trận chung kết, ta đang tự hỏi có nên xem cùng hắn không." Lâm Lộc nói.
"Ngươi chỉ thích xem náo nhiệt thôi." Thẩm Khanh Ninh biết Lâm Lộc chẳng bao giờ xem bóng đá cả.
"Cũng không hẳn, cha ta nói hắn cá độ. Nếu như thắng thì ngày mai hắn sẽ mua túi xách mới cho ta, cho nên ta cũng muốn có tí cảm giác tham dự."
Lâm Lộ tiếp tục nhắn: “Ta đang phân vân không biết có nên cược một chút hay không.”
"Trước đây ngươi từng cược thử chưa, không phải ngươi từng nói rằng vào mùa World Cup, quán bar của anh ngươi kinh doanh rất tốt sao, hắn ngày nào cũng cá độ." Lâm Lộ liên tục nổ tin nhắn.
“Hai ngàn tệ tỉ số 0:0 giữa Đức với Argentina, hắn cứ một mực giúp ta đặt." Thẩm Khanh Ninh trả lời một cách thành thật .
"Cha ta cũng nói rằng hắn cảm giác trận này sẽ hoà, nhưng hắn cược 1:1. Đợi lát nữa ta cũng nói hắn cược hộ, coi như là chi phí để ta xem cùng hắn, thua thì tính lên hắn, còn thắng thì chính là của ta, hì hì."
Lâm Lộ còn gửi nhãn dán chống nạnh, ở trên có dòng chữ: "Ta đúng là một tiểu quỷ thông minh."
Thẩm Khanh Ninh với bóng đá chẳng có tí hứng thú, chỉ trả lời lấy lệ: "Tùy ngươi."
Rất nhanh đã có hồi âm, là một tin nhắn thoại. Vừa mở ra đã nghe được giọng nói cực kì đáng yêu: "Tỷ tỷ nói chuyện với người ta sao chẳng có chút kiên nhẫn gì hết á."
Lâm Lộ này đã từng làm diễn viên lồng tiếng, giọng nói của cô vang vọng trong xe.
Thẩm Khanh Ninh cảm thấy chán chết, ngược lại Thẩm Minh Lãng thấy đáng yêu chết đi được.
…
…
Sau khi đưa em gái về nhà, Thẩm Minh Lãng lái xe quay lại quán bar. Ngồi xuống bên cạnh Giang Vãn Châu và Trình Trục, hắn liền châm thuốc.
Thẩm Khanh Ninh rất ghét khói thuốc, nhưng Thẩm Minh Lãng nghiện thuốc khá nặng.
"Biểu đệ, hút một điếu không?" Hắn ta hỏi Trình Trục.
Trình Trục nhận lấy một điếu, vô cùng thành thạo cầm hộp quẹt của quán bar châm lửa.
Giang Vãn Châu nhìn hắn nhả khói, thoáng chút ngạc nhiên, nhưng cũng không ý kiến gì.
Từ giờ đến chung kết World Cup vẫn còn sớm, mọi người đang ngồi trong quán bar chơi bài.
Ở nơi của họ, cách chơi loại trò chơi bài này được gọi là: Bài nói dối (1)
Tửu lượng của Giang Vãn Châu rất kém, vừa thua mấy trận liền không chơi nữa, cuối cùng là chỉ còn Thẩm Minh Lãng và Trình Trục quyết đấu.
"Mẹ kiếp ta nói là ba con hai, ngươi đều dám mở?" Thẩm Minh Lãng lại sắp thua nữa, chính thức cạn lời, càng điên tiết hơn là bài của Trình Trục vẫn còn một con hai.
"Ta lại cảm thấy ngươi không phải, vờ vịt lừa ai chứ?" Trình Trục nhún vai, xáo bài.
"Khốn kiếp, ta không tin là mình không thắng nổi một đứa mới tốt nghiệp cấp ba." Thẩm Minh Lãng như sắp nổ tung.
Kết quả chính là, hắn thắng thì ít mà thua thì nhiều.
Đến Lý Duệ đầu bên kia cũng nghe được tiếng hắn mắng nhiếc chửi bới.
Mỗi khi Trình Trục tung bài, từ đầu đến cuối đều mang dáng vẻ một người trẻ tuổi rất hăng hái, còn có cả sự bình tĩnh của những người đã bôn ba, dường như đã nắm chắc thắng lợi, dáng vẻ như ta ăn chắc tiền ngươi rồi.
Trần Dung Dung không nhịn được hỏi nhỏ : "Cổ đông lớn của quán bar sao chẳng thắng nổi lại hắn?"
Kỳ thực Lý Duệ cũng muốn học dáng vẻ của Trình Trục nhưng mồm lại móc mỉa nói: “Hân Duyệt, nhìn hắn ta đi, nhất định là ở bên ngoài chơi đến lành nghề đó."
Lý Hân Duyệt im lặng không nói gì.
Thời gian cứ vậy trôi qua, chung kết World Cup 2014 cuối cùng cũng đã bắt đầu.
Tiếng của bình luận viên Hà Vĩ vang vọng khắp phòng, văn chương mỹ miều tài hoa ch** m* luôn.
Trình độ bình luận của hắn cao miễn bàn, hơn nữa khả năng khuấy động cảm xúc cực kỳ lợi hại, vốn từ vựng cũng rất phong phú.
Khán giả trong quán bar đều đã có tí hơi men, tinh thần cũng theo đó mà vô cùng cuồng nhiệt.
Mỗi một lần sút tới khung thành, không khí trong quán lại vô cùng náo nhiệt.
Sau khi Higuaín sút bóng vào lưới, một người đã đứng dậy hét lên: "Việt vị! Trái lúc nãy việt vị rồi!"
Anh ta phấn khích không kiểm soát, chạy vòng quanh ăn mừng: “Trái đó không tính, việt vị!"
Thẩm Minh Lãng vỗ vỗ vai Trình Trục: "Biểu đệ, nếu trái kia không việt vị thì Argentina đã có một bàn rồi, tỉ số 0:0 chẳng còn nữa."
Hắn muốn dạy cho Trình Trục một bài học, tiểu đệ à, ngươi cược tỷ số thì cũng được thôi, nhưng mà chỉ cược có một số, còn là 0:0 nữa, quá liều lĩnh rồi.
Giang Vãn Châu coi bóng đá thì không hiểu gì, lần đầu nhưng cũng thấy phấn khích chết đi được, còn liên tục hỏi việt vị là gì.
Ngược lại, Trình Trục vẻ mặt bình tĩnh đáp: “Chẳng phải trái đó không tính sao?"
Kết quả, tuy hai bên chẳng ai nhường ai, cơ hội ghi bàn cứ đến rồi lại đi, chẳng bàn thắng nào được ghi nhận.
Thời gian thi đấu chính thức kết thúc, tỉ số vẫn là 0:0!
Giang Vãn Châu như được khai sáng mở mang tầm mắt.
"Chết tiệt”, ông chủ Thẩm kinh ngạc, 0:0 còn có thể cược thắng được à?
Đến bây giờ hồn phách hắn vẫn còn đang treo trên ngọn cây, dù sao hắn cũng đã cược cho Đức vô địch.
Lý Duệ càng xem càng hồi hộp, có chút thiếu kiên nhẫn.
Suy cho cùng hắn cược 1 vạn 2 Argentina vô địch, nhìn tình hình trận đấu, mọi thứ vẫn còn đang là dấu chấm hỏi.
“Argentina, ghi bàn đi!"
Cuối cùng thì vào phút thứ 113 của trận đấu, đội tuyển Đức đã ghi được bàn thắng đầu tiên.
Không khí trong quán bar ngay lập tức được đẩy lên đỉnh điểm. Có những nhóm người đang hoan hô ăn mừng, cũng có những người mắng chửi.
Lý Duệ nhất thời ngây người ra, cười gượng gạo: “Không sao không sao, trận đấu còn chưa kết thúc mà."
Thẩm Minh Lãng ở đằng xa hét lên rõ to: "Yesss!"
Bây giờ xem ra tối nay hắn thắng cược rồi, đội tuyển Đức thắng rồi, tâm trạng cũng tự nhiên tốt lên.
Nhưng khi anh ta ngẫm nghĩ lại thì thấy, vẫn là Trình Trục lợi hại, tỉ lệ cược là 7.5 lần, bất chấp cược 0:0, thế mà cũng cược trúng cho được.
Thời gian trôi qua, trận chung kết World Cup công bố kết thúc, sau lúc đó không đội nào ghi thêm bàn thắng cả, tổng kết lại chỉ có một bàn duy nhất của đội tuyển Đức, tỷ số được ấn định là 1:0
Ầm! Quán bar phút chốc bùng nổ.
Tuy là trong những phút cuối cùng, ai nấy cũng đã đoán được kết quả là như vậy rồi.
Nhưng con người chính là như vậy, không thể bỏ cuộc cho đến giây phút cuối cùng, hy vọng nhỏ nhoi rằng phép màu sẽ xảy ra.
Nếu không ngoài dự đoán, đêm nay sân thượng sẽ lại đông đúc, rất nhiều dân chơi sa ngã không mang dù đều sẽ xếp hàng nhảy khỏi tòa nhà.
Ở bên này, Giang Vãn Châu vui đến run rẩy.
Tuy nhiên, con tim Lý Duệ lại đang rỉ máu
Bao gồm cả Lý Hân Duyệt và Trần Dung Dung mỗi người 500 tệ, đêm nay anh ta đã thua 1 vạn 3! Đây hoàn toàn không phải là số tiền nhỏ.
Chỉ có Trình Trục mang theo suy nghĩ rất khí chất: Buồn vui nhân sinh chẳng liên quan đến ta, hiện tại chỉ cảm thấy bầu không khí này quá ồn ào bát nháo.
Lúc này, những khách ruột của Thẩm Minh Lãng hét lớn: “Lãng ca quá lợi hại rồi, cược 5 vạn cho Đức thắng, sao không giảm giá cho chúng ta chút ít đi nhỉ?"
Thẩm Minh Lãng đứng phắt dậy, cười mỉa mai: "Cút! Tiền của bố mày từ trên trời rơi xuống chắc, là kiếm được bằng thực lực đó!"
"Vẫn là biểu đệ ta lợi hại." Hắn đột nhiên vỗ Trình Trục mấy cái, suýt nữa khiến hắn đang ăn đĩa trái cây bị nghẹn chết rồi.
Ông chủ Thẩm nhìn người khách quen, lớn tiếng ghen tị: “Hắn đặt cược 1 vạn 2 tỷ số 0:0, tỷ lệ cược là 7.5 lần. Lợi hại, quá lợi hại”
Hết chương 10
Chú thích
(1) một loại trò chơi dân gian
Sử dụng bộ bài tú lơ khơ 52 quân (bỏ đi 2 quân Joker). Giá trị từ cao đến thấp như sau: K (già)> Q (đầm)> J (bồi)> 10> 9> 8> 7> 6> 5> 4> 3> 2 > A (xì)
Chia bài
Mỗi người 13 lá bài (giống với luật chơi tiến lên miền bắc). Chia đều cho 4 người chơi, trò này cũng có thể chơi 5 đến 6 người, tuy nhiên chia 4 người là dễ chơi nhất.
Xếp bài
Rác (hay bài lẻ): bài rác là những lá bài riêng lẻ không thể kết hợp với lá bài khác theo “giá trị” hay “độ ưu tiên”.ví dụ: ♥2 || ♠Q || ♦4 Những lá bài này được xếp thành đôi
Ba lá: là sự kết hợp của ba lá bài có cùng giá trịví dụ: ♠4♦4♥4 || ♠K♦K♣K || ♥2♠2♦2Tứ quý: là 4 quân giống nhau về sốCách chơi bài nói dối
Trước khi chơi tráo kỹ tránh nhớ bài hoặc vị trí các quân bài.
Bắt đầu
– Bắt đầu đánh bài từ người chia, người đánh bài sẽ úp quân bài xuống chiếu (có thể 1 quân hoặc nhiều quân)
VD: rút 4 quân bài trên tay ra và đọc quân 4.
Khi chơi
– Người kế tiếp có 3 lựa chọn:
+ Lựa chọn 1: nghi vấn trong 4 quân úp xuống có quân không phải là 4♠4♦4♥4♣, sẽ lật 1 quân bài lên. Nếu quân bài đó là 4 (người úp bài nói thật) tức người bốc sẽ phải ôm tất cả các quân bài đã đặt phái dưới. (Lưu ý: tất cả người chơi trong bàn đều có quyền bốc khi 1 người nào đó đặt xuống)
Nếu bốc lên không phải là quân 4 (người úp bài nói dối) tức người vừa đặt bài sẽ phải ôm hết tất cả số bài vừa đặt dưới chiếu lên. Người bốc đúng sẽ có quyền đặt tiếp, có thể đặt quân và đọc theo ý của mình).
+ Lựa chọn 2: Khi không có ai bốc bài người vừa đặt, người kế tiếp có thể úp thêm bài xuống và phải đọc quân 4 giống như người đầu tiên.
+ Lựa chọn 3: Bỏ qua, cho người kế tiếp úp bài xuống
– Khi không còn ai úp quân 4 xuống và không ai bốc bài, vòng 1 sẽ kết thúc. Người úp bài cuối cùng mà không ai bốc sẽ được đặt bài ở vòng tiếp theo.
Kết thúc
Ai hết bài sớm nhất sẽ là người chiến thắng, những người chơi còn lại sẽ tiếp tục chơi để phân nhì, ba và bét.